Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tu Chân Thế Giới

Chương 434: Lập trận

Tác giả: Phương Tưởng
Chọn tập

Minh Liệt còn chưa kịp truyền đạt mệnh lệnh, thì trước mắt đã rộng mở thông thoáng, hóa ra là bọn hắn đã đột phá vòng vây của đối phương!

Có điều trong lòng Minh Liệt không cảm thấy vui mừng chút nào cả, thậm chí còn cực kỳ khó chịu, đối phương ứng biến quá nhanh ngoài tầm dự đoán của hắn. Đối phương căn bản không xung đột chính diện với bọn hắn, chỉ gắt gao bám sát, luôn luôn vây quanh bọn hắn, có điều cứ khi các thành viên của Minh Liệt tiến lại, thì họ lại rút đi. Nếu nói bọn hắn giống như mũi khoan xoay tròn liên tục, mạnh mẽ tiến về phía trước, thì địch nhân kia giống như những sợi keo dính dai dẳng bám theo bọn hắn.

Mà càng không hay là, bởi vì bị đối phương quẩn chân, tốc độ bọn hắn đang ngày càng chậm lại.

Đột kích cần nhất là tốc độ, một khi tốc độ bọn hắn giảm xuống, thì địch nhân như keo dính kia sẽ nhanh chóng vây kín, khiến bọn hắn càng thêm bị động.

Những kiếm tu bên đối phương liên tục xẹt qua xẹt lại xung quanh bọn hắn, tựa như bầy sói giảo hoạt, chợt tụ lại, chợt tán đi nhanh như gió.

– Dao Quang trận!

Minh Liệt nhanh chóng ra quyết định, chỉ thấy đội ngũ tấn công vốn đang di chuyển với tốc độ cao, đột nhiên uyển chuyển xoay mình, trong chớp mắt chuyển từ Giác Mộc trận sang Dao Quang trận, ý nghĩa ở đây chính là, bọn hắn đã chuyển từ thế tiến công sang thế phòng ngự.

Không thể không nói, Minh Liệt là dũng tướng vô cùng quyết đoán. Song phương bất quá mới giao tranh được hai hiệp, hắn ngay lập tức nhận ra vấn đề. Năng lực phản ứng của hắn tuy rằng chậm hơn đối phương một chút, kinh nghiệm chiến đấu của các kiếm tu đối phương cũng phong phú hơn. Hiểu rõ tình cảnh của chính mình, Minh Liệt quyết đoán quyết định giảm tốc độ chiến đấu xuống.

Trận địa chiến hoàn toàn khác với tao ngộ chiến!

Nếu như nói so đấu trong tao ngộ chiến chính là so đấu về kinh nghiệm cùng phản ứng nhanh nhạy của kiếm tu, thì trận địa chiến chính là so đấu về ý chí kỷ luật, và cả thực lực của từng thành viên trong đội ngũ kiếm tu nữa.

Tại phương diện này, Minh Liệt tuyệt đối tự tin!

Mỗi vị kiếm tu trong đội ngũ của hắn đều được tuyển chọn từ những cao thủ xuất sắc trong các môn phái, thấp nhất cũng phải là tu vi Ngưng mạch trung kỳ, hơn nữa, người nào người nấy đều là những cao thủ quyết tuyệt. Kể cả lúc huấn luyện bình thường, hắn cũng luôn yêu cầu rất khắt khe. Hắn dám khẳng định, đây đúng là một đội ngũ vô cùng tinh nhuệ.

Nếu nói đội ngũ này có khuyết điểm, thì chính là chưa từng trải qua khảo nghiệm của chiến tranh mà thôi.

(Cái này mới quan trọng đấy chú em!)

Nên trận địa chiến chính là cơ hội thích hợp cho bọn hắn phát huy khả năng.

Đầu đuôi nối liền, đội ngũ của Minh Liệt nhanh chóng bày ra tầng tầng lớp lớp phòng ngự. Bởi vậy cũng có thể thấy bọn hắn được huấn luyện kỹ càng thế nào, đội ngũ tập kích trong chớp mắt chuyển hóa thành đội ngũ phòng ngự, hành động vô cùng thuần thục, lưu loát.

Đội ngũ ở Tứ cảnh thiên luôn tạo nên một quần thể đặc thù. Bất cứ tu giả nào, nhất là những tu giả có thực lực, tính tình vốn rất kiêu ngạo. Trong một đội ngũ, cái quan tọng nhất là các cá nhân phải phục tùng kỷ luật chung, những tu giả thông thường thường không nguyện ý phục tùng. Mà đối với chiến tướng, tính kỷ luật và phục tùng của các thành viên còn quan trọng hơn nhiều thực lực của từng cá nhân.

Đãi ngộ trong quân đội tốt hơn nhiều so với các nơi khác, nhưng nếu là tu giả cấp Kim đan thì ở đâu cũng đều được đãi ngộ cao, ai lại nguyện ý đầu nhập quân đội rồi phải nghe lệnh của kẻ khác chứ?

Đây cũng là nguyên nhân trong Côn Luân cảnh có vô số các môn phái, nhưng những môn phái có quân đội riêng lại không nhiều. Chỉ trong môn phái Côn Luân khổng lồ, người ta mới có thể lựa chọn ra từ vô số môn nhân những tu giả phù hợp yêu cầu. Những kiếm tu xuất thân từ các môn phái phụ thuộc, được bọn họ đào tạo khác hẳn với môn nhân đệ tử thông thường, các kiếm tu này từ nhỏ đã được quân đội nuôi dưỡng và dạy dỗ.

Các thành viên trong đội ngũ của Minh Liệt đều được quân đội đào tạo ra.

Tiến vào vị trí phòng ngự với tốc độ cực nhanh, nhưng cước bộ bọn hắn không hề rối loạn, ai cũng hiểu rõ và tiến đúng vào vị trí của mình.

Mà Chu Tước doanh lại thuận thế một lần nữa quay lại thế chủ động, bọn hắn ào ạt bay xuống, áp sát rồi thành công vây kín bốn phía.

Song phương lại một lần nữa lâm vào thế giằng co.

Công Tôn Sai chỉ suy nghĩ một chút liền hiểu được tính toán của đối phương, trong lòng không khỏi có chút kinh ngạc, xem ra chiến tướng của đối phương cũng không phải loại bỏ đi a. Có thể trong thời gian ngắn như vậy, phát hiện ra nhược điểm của bên mình, lại rất lý trí lập tức tránh nặng tìm nhẹ, lợi dụng được sở trường của bản thân, đây không phải là việc mà người nào cũng làm được. Nhất là đối phương lại là người của Côn Luân, nhưng không hề huyênh hoang kiêu ngạo, thực là hiếm thấy.

Bất quá…

Trong tao ngộ chiến, các ngươi không xứng là đối thủ, chẳng lẽ trong trận địa chiến các ngươi lại thắng được chúng ta sao?

Khóe miệng Công Tôn Sai chợt hiện lên nét cười lạnh rồi nhanh chóng biến mất, không khí bỗng lạnh đi, giống như có một lưỡi đao sắc nhọn đang lơ lửng giữa không trung!

Chu Tước doanh thành công vây kín đối phương nhưng không vội vàng phát động công kích, mà vẫn tỏ vẻ thong dong nhàn nhã.

*****

– Đại nhân, bọn hắn đang định làm gì vậy?

Thủ hạ củaLương Vi có chút nghi hoặc mở miệng hỏi, vừa rồi biến hóa xảy ra nhanh đến hoa cả mắt, khiến hắn mơ hồ không hiểu gì cả.

Lương Vi chăm chú nhìn chiến trường, cũng không quay đầu lại nói:

– Bọn hắn tính toán đánh Trận địa chiến.

– Trận địa chiến?

Thủ hạ của hắn càng không hiểu gì.

Lương Vi cũng không giải thích, trong mắt hắn càng hiện lên nét cảnh giác cao độ, chiến tướng của cả hai đội ngũ đều phi thường lợi hại. Nếu đổi lại là chính hắn, hắn cũng không dám cam đoan có thể chỉ huy tốt như vậy.

Đội ngũ của Minh Liệt cũng rất giỏi, tuy rằng hắn không biết bọn họ là ai, nhưng dấu hiệu Côn Luân trên người họ thực sự rất bắt mắt, vừa nhìn là nhận ra ngay. Quân đội của Côn Luân, tự nhiên không dễ chơi. Nhưng người khiến hắn kinh hãi cùng cực lại chính là vị chiến tướng trên chiếc thuyền màu đen kia!

Vị chiến tướng thần bí không rõ lai lịch này, từ đầu đến cuối đều cứng rắn ngăn chặn thành công mọi động thái của đội ngũ bên Côn Luân.

Nếu lúc trước còn có thể nói kế dụng độc thành công là do may mắn, thì sau khi chứng kiến trận đánh giữa hai đội quân, phải công nhận rằng vị chiến tướng kia quả thực tài năng kiệt xuất.

Ánh mắt hắn không dám lơi lỏng dù chỉ giây lát, bởi vì tiếp theo đây, trận chiến sẽ càng khốc liệt!

Nhưng đúng lúc này, con ngươi hắn mạnh mẽ co rút, hắn phát hiện có điều không hợp lý!

Nhóm kiếm tu trên hắc thuyền đã thực hiện xong việc vây kín đối phương, nhìn qua trận hình của bọn họ có vẻ lộn xộn, đang không ngừng đảo qua đảo lại xung quanh đối phương.

Nhưng mà, những kiếm tu đó dường như đang di chuyển một cách có trật tự, một thế trận đang dần dần hình thành trước mắt hắn.

Đây là…

Là thế trận! Nhất định họ đang tạo ra một thế trận nào đó!

Dù nhận thức được vấn đề nhưng Lương Vi một chút vui mừng cũng không có, hắn trợn trừng đôi mắt, nhìn chằm chằm vào trận chiến trước mắt chỉ sợ bỏ lỡ mất điều gì.

Điều này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, trên thực tế, dù là yêu ma hay tu giả, tam đại phe phái cũng đều hết sức quen thuộc với phong cách tác chiến của đối phương. Tựa như đội hình Dao Quang mà Minh Liệt đang sử dụng, Lương Vi chỉ cần liếc mắt một cái là nhìn ra. Nhưng thế trận của bên chiếc thuyền đen kia, Lương Vi lại chưa thấy bao giờ.

Đây là trận thế gì?

Đầu óc hắn xoay chuyển không ngừng, rồi lại tự hỏi, nếu mình là đối phương, thì sẽ dùng thế trận nào?

Dao Quang trận là một loại thế trận phòng ngự, nhưng không mạnh về lực phòng ngự mà mạnh về khả năng biến hóa liên tục. Biến trận của Dao Quang trận nhiều vô cùng mà mỗi bộ phận của trận lại có hàng loạt biến hóa riêng. Do đó đây là loại trận thế rất được các chiến tướng yêu thích.

Như vậy thì nên dùng thế trận gì để phá giải Dao Quang trận đây?

Trong đầu Lương Vi không ngừng thảo ra các loại thế trận, mong tìm ra được thế trận phù hợp, nhìn cuộc chiến phía trước, hắn cảm thấy vô cùng hiếu kỳ. Vị chiến tướng trên chiếc thuyền đen kia biểu hiện năng lực lãnh đạo vô cùng kiệt xuất, khiến hắn tràn ngập chờ mong.

Thế trận dần dần định hình.

Mỗi tiểu đội hợp lại cùng chuyển động, tựa hồ một bánh răng đang xoay tròn. Bánh răng càng ngày càng chuyển động nhanh hơn, xoay tròn không ngừng.

– Đây là loại trận thế gì vậy?

Sĩ quan phụ trách của Lương Vi thay mặt cả đội ngũ hỏi.

Lương Vi cũng không biết, hắn không lên tiếng, hắn biết vị chiến tướng thần bí trên hắc thuyền kia, chắc sẽ không làm những việc tầm thường.

Bọn hắn cũng không biết, hiện tại tại yêu giới, loại chiến trận này đang như mặt trời ban trưa, là loại thế trận được bàn tán nhiều nhất! Bọn hắn đã sớm ra tiền tuyến trước khi xảy ra trận đánh giữa Tiếu Ma Qua và Ngọc Hành. Mà kẻ điên cuồng tham chiến như Lương Vi, cả ngày lăn lộn bên trong Đô Thiên Huyết Giới, tìm kiếm con mồi, thì chuyện xảy ra ở hậu phương, làm sao bọn hắn biết được.

Cả bọn trừng to đôi mắt.

*****

Tả Mạc mở bừng mắt, lộ vẻ vui mừng như điên!

Mấu chốt là đây! Hắn rốt cuộc cũng tìm ra điểm mấu chốt rồi!

Hắn lại không chỉ tìm ra điểm mấu chốt, mà còn hiểu được cách thức tập hợp các thành viên khác của Ma tộc chiến tướng nữa!

Thân thể lực lượng vốn không thể thoát ly khỏi cơ thể, nhưng lại có thể thông qua một phương thức đặc biệt để liên hệ với lực lượng của những người khác, chính là cộng hưởng lực lượng!

Đúng vậy, chính là lực cộng hưởng!

Hiện tượng cộng hưởng Tả Mạc vốn quen thuộc, ở giai đoạn luyện khí ban đầu, hiện tượng này cũng xuất hiện nhiều lần, nhất là khi chế tạo pháp bảo Âm hạp Bát bảo. Chẳng qua, cách cộng hưởng của lực lượng cơ thể càng cường đại hơn nhiều so với lực cộng hưởng của pháp bảo cấp sơ giai Bát bảo âm hạp. Đó là loại cộng hưởng vô thanh, vô sắc, vô hình!

Mà lực cộng hưởng này lại có thể tụ tập lực lượng của nhiều người lại một chỗ. Nhờ đó chiến tướng có thể thông qua thúc dục lực lượng của bản thân, lôi kéo lực lượng của đội ngũ cộng hưởng với mình!

Đây đúng là loại lực lượng vô cùng cường đại!

Tư tưởng Tả Mạc như được khai thông, mở ra một chân trời mới, mà ở chân trời ấy là cả một thế giới thần bí!

Hắn rột cuộc cũng hiểu được, phương thức chiến đấu của Ma tộc chiến tướng tại sao lại kỳ quái như vậy, vì cũng chỉ có thân thể cường hãn như của Ma tộc mới có thể tạo nên chấn động kinh người như vậy, để từ đó đạt tới sự cộng hưởng!

Tả Mạc chuyển thân, âm thầm thúc dục Đại nhật ma thể, ngẩng đầu lên nhìn vẻ mặt kinh hoàng của A Văn, tươi cười nói:

– Không cần khẩn trương như vậy.

Hắn lại chợt hỏi:

– Ngươi có cảm giác như thế nào?

A Văn do dự một chút đáp:

– Giống như thân thể không thể khống chế, lại giống như có cái gì đó đang lay động. Dù sao cũng có cảm giác rất quái lạ.

– Ngươi thử thúc dục ma công xem nào.

Tả Mạc ra lệnh.

A Văn vẫn còn đang kinh hoàng bắt đầu cẩn thận thúc dục ma công, chỉ thấy khói đen liên tục tỏa ra từ cơ thể hắn, hắc khí nhanh chóng ngưng tụ lại thành giáp, rất nhanh, cả cơ thể hắn được hắc giáp bao phủ. Từng sợi hắc khí bao quanh tầng tầng lớp lớp khiến hắn trông như một con chim khổng lồ.

– Làm theo ta!

Tả Mạc nói, lời còn chưa dứt, hắn đã đấm mạnh một quyền!

Một vòng sáng màu vàng kim nhạt nhanh chóng theo quyền phong tỏa ra!

A Văn không chút do dự, hắc mâu trong tay cũng mạnh mẽ đâm tới, một đạo hắc quang tỏa ra từ mũi mâu.

Nhưng một màn kế tiếp xảy ra khiến A Văn không khỏi trợn mắt.

Đạo hắc mang do chính hắn tạo ra, từ mũi mâu bay ra, lại giống như bị nam châm hút, bay thẳng tới vòng sáng vàng kim trên quyền phong của Tả Mạc.

Trong chớp mắt, hắc quang giống như chim non về tổ, tiến về phía quang mang trên quyền phong của Tả Mạc.

Quang mang trên quyền phong mở rộng ra, thanh thế bạo tăng, rít lên từng tiếng trầm thấp, tựa như có vật gì đó đang rung động! Mà vòng sáng màu vàng kim nhạt ở tâm quyền phong lại xuất hiện một điểm đen nhỏ, có thể nhìn thấy dễ dàng!

A Văn trợn mắt há hốc mồm!

Thế này là thế nào?

Quang mang trên lưỡi mâu vừa thoát ly đi, hắn liền nhận ra nó bị một cỗ hấp lực cường đại hút mất, nhưng hắn cũng cảm nhận được, hắn cũng không mất đi khống chế với mâu quang kia.

Cảm giác này thực vô cùng kỳ quái!

Tuy rằng ma sát trong Ô sát ma sát trận có thể tụ lại thành một khối, nhưng cái mà đại nhân làm ra lúc này, lại khác biệt hoàn toàn với sát trận kia!

Đối diện với A Văn, khóe miệng Tả Mạc không tự chủ được nhếch lên, hai mắt hắn tỏa sáng, ngây ngô cười hắc hắc.

Lấy nhiều đánh ít là thế nào? Bất quá cũng chỉ đến thế này mà thôi! Đây chính là tuyệt chiêu quần ẩu số một!

Ca thật sự là thiên tài a!

Tả Mạc càng nghĩ càng vui mừng khôn xiết, hứng chí chạy ào ào về phía Vệ doanh!

Muốn chơi thì phải chơi thật lớn!

Chọn tập
Bình luận