Chính sách đối ngoại của Tây Huyền tuy khiến cho Tả Mạc hơi bất ngờ, nhưng rất nhanh sau đó, hắn đã đại khái hiểu được ý định của Tây Huyền. Giống như tình hình hiện tại của Mạc Vân Hải, muốn kiềm chế Côn Luân và Thiên Hoàn thì điểm mấu chốt chính là Tây Huyền, còn đối với Tây Huyền thì chỉ có thể lựa chọn một minh hữu duy nhất ở Tu Chân giới, đó chính là Mạc Vân Hải mà thôi.
Sau khi xem xong Thần quyết của Tây Huyền, Tả Mạc càng biết rõ thêm vì lí do gì mà Tây Huyền không cần phải cố giữ lại.
Thảo nào bên ngoài người ta đồn rằng, loại Thần lực có từ Thần quyết Phản ngũ hành do Song Vũ sáng chế mới là Thần lực Ngũ hành chính tông. Còn Thần quyết Ngũ hành của Tây Huyền mà Tả Mạc đang cầm ở trên tay, tuy cũng có quy củ, sắp xếp rõ ràng nhưng vẫn còn thiếu những điểm nhấn quan trọng. Nếu đây là Thần quyết do một môn phái phổ thông sáng chế ra thì đó quả là một môn Thần quyết hiếm có, nhưng với địa vị là một trong tứ đại phái như Tây Huyền mà nói, nếu sáng chế ra Thần quyết như vầy thì có thể thấy Tây Huyền đã muốn suy sụp đến cỡ nào rồi.
Tuy Tả Mạc có chút cảm khái, nhưng hắn cũng chẳng rãnh rỗi mà đi giúp bọn họ cải tiến môn Thần quyết này. Hắn cũng không dám đánh giá thấp nội tình bên trong của một môn phái có lịch sử hơn nghìn năm như vậy, thuyền nát còn có ba cân đinh mà (DG: ý bảo không nên đánh giá từ bên ngoài, cũng có những điểm mạnh nhất định), chỉ cần cho bọn họ thời gian thì ai có thể biết được họ sẽ phục hồi lại được thế nào chứ?
Nếu như Tây Huyền vẫn còn là một Tây Huyền mạnh mẽ, thì chắc chắn bọn họ cũng không can tâm làm minh hữu của Mạc Vân Hải như hiện tại.
Sau một hồi suy nghĩ hắn lập tức gọi hai vị đại sư phụ tới, sau đó đưa ngọc giản này cho hai người bọn họ.
Sau khi xem xong, khuôn mặt của hai vị đại sư phụ đều hiện lên vẻ coi thường, loại Thần quyết có trình độ như vậy quả thật bọn họ không thèm để vào mắt. Rất ít người biết được Thần quyết của Mạc Vân Hải không phải chỉ có một loại, bởi vì mỗi người tu luyện đều có những điểm cơ bản khác nhau, dẫn đến việc Thần quyết dùng tu luyện cũng phải khác nhau, mà trong trận doanh của Mạc Vân Hải lại bao gồm cả Tu giả, Yêu, Ma với số lượng không ít.
Bọn họ lấy Mạc Vân Thần quyết của Tả Mạc làm cơ sở, rồi từ đó phát triển thành nhiều phân nhánh khác nhau. Còn bản thân Tả Mạc vô cùng ủng hộ việc sáng tạo cải tiến này, thậm chí hắn còn trợ giúp bọn họ hoàn thiện Thần quyết riêng cho mình, mà không dấu diếm chút nào.
Trong bầu không khí sôi động như vậy, hai vị đại sư phụ có kiến thức phong phú rất sâu về Thần lực, cho lên họ rất chướng mắt với những Thần quyết phổ thông thế này.
“Tây Huyền quả nhiên suy tàn rồi, đến Thần quyết mà cũng chỉ có trình độ như thế này thôi” Tôn Bảo đại sư phụ không khách khí, nói thẳng vấn đề này ra.
Cát Vĩ đại sư phụ chép chép miệng bảo: “Nếu như có thể kiếm được Thần quyết của Côn Luân và Thiên Hoàn thì tốt, chí ít ra Thần quyết của bọn họ còn có tí giá trị hơn”.
Cảm thấy trong lời nói của hai vị đại sư phụ có mấy phần coi thường thiên hạ, Tả Mạc chỉ mỉm cười, rồi hỏi: “Nếu dùng Thần lực của Tây Huyền làm căn bản để chế tạo Thần trang, thì thời gian hai tháng có đủ không?”
“Hai tháng?” Tôn Bảo đại sư phụ hừ mũi phản đối: “Nửa tháng, chỉ cần nửa tháng thôi”.
“Nửa tháng?” Trên mặt Tả Mạc hiện lên nét hoài nghi.
Khi Tôn Bảo nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của Tả Mạc, bất chợt hắn cảm thấy bản thân như bị xúc phạm nặng nề vậy, hắn liền nhảy dựng lên bảo: “Nếu đại nhân không tin, lão phu xin được lập Quân trạng lệnh”.
Cát Vĩ đang đứng bên cạnh có khuôn mặt cũng đỏ bừng, biểu hiện giống như hắn phải chịu nỗi ủy khuất vô cùng to lớn vậy.
Tả Mạc lập tức bị phản ứng của hai người làm cho giật cả mình, không ngờ đám gia hỏa này lại có ngạo khí như vậy, nhưng sự chú ý của hắn nhanh chóng bị khoảng thời gian nửa tháng này hấp dẫn: “Nếu như nói như vậy, thì đến tháng tám sang năm liệu có thể luyện chế được bao nhiêu bộ Thần trang?”
Tôn Bảo trầm ngâm đáp: “Điều này còn phụ thuộc vào tình hình luyện chế kiểu gì nữa, nếu như toàn lực luyện chế thì năm sáu vạn bộ không thành vấn đề gì, nhưng lúc đó đành phải tạm dừng tất cả các nhiệm vụ khác”.
“Còn nếu trong tình huống không gây ảnh hưởng đến những nhiệm vụ khác thì sao?” Tả Mạc tiếp tục hỏi lại.
“Hai hoặc ba vạn bộ gì đó” Tôn Bảo đại sư phụ thở phào nhẹ nhõm, hắn cũng không muốn tốn quá nhiều thời gian để luyện chế những Thần binh kém cỏi này.
Thế giới Thần lực vẫn còn vô số điều huyền bí chờ hắn khám phá mà!
“Chẳng lẽ có đơn đặt hàng lớn sao?” Cát Vĩ đột nhiên hỏi.
“Ừ… đến tháng tám sang năm, luyện chế được bao nhiêu Tây Huyền sẽ mua hết” Tả Mạc gật đầu thừa nhận.
Tôn Bảo lập tức hỏi: “Giá cả như thế nào?”
Sự quan tâm của Cát Vĩ cũng bị chuyện này hấp dẫn, hai mắt của hắn sáng lên. Tuy Kim Ô doanh có thể nói là một trong những mạch máu kinh tế chủ đạo của Mạc Vân Hải, nhưng lượng tài nguyên tiêu hao của bọn họ cũng là một con số lớn đến kinh người. Hàng năm Tả Mạc đầu tư cho Kim Ô doanh có thể nói là không tiếc bất cứ tốn kém nào, các loại tài liệu cao cấp hay những phương pháp thử nghiệm đều cho bọn ho tùy ý lựa chọn và sử dụng.
Chính nhờ sự đầu tư không quan tâm tới hao tốn như vậy, khiến cho Kim Ô Doanh mới có thể mạnh mẽ như ngày nay.
Chỉ cần đề cập tới hỏa diễm được sử dụng khi luyện chế cũng có thể thấy được tất cả, trước đây chỉ có thành viên trung tâm mới có được Kim Ô hỏa cấp bốn, còn bây giờ đã được mở rộng phân phối đều cho mọi thành viên của Kim Ô doanh, kể cả những thành viên ngoại vi.
Chỉ cần chấp thuận gia nhập vào cơ cấu ngoại vi là được phân phối Kim Ô hỏa cấp bốn.
Để có những Kim Ô hỏa này, toàn bộ đều do Kim Ô đại trận thu thập được. Tuy rằng Kim Ô hỏa không còn quý giá như ngày xưa nữa, nhưng nó vẫn có giá trị không nhỏ chút nào. Dù hình thức tăng cường này rất tốn kém chi phí, đồng thời mức đầu tư bỏ ra rất lớn, nhưng Tả Mạc cũng không có nửa câu tiếc nuối.
Và chính điều này đã hấp dẫn các Tu giả luyện khí ở khắp nơi điên cuồng đầu quân vào Mạc Vân Hải.
Về sau, để ngăn chặn nạn chảy máu nhân tài, Côn Luân và Thiên Hoàn không thể không tăng cường mức đãi ngộ cho Tu giả cao hơn. Nhưng lúc đó, Mạc Vân Hải cũng đã chiêu mộ được rất nhiều Tu giả luyện chế rồi, dù sao đi nữa Kim Ô hỏa tứ phẩm, chính là thứ mà bao nhiêu người phải cả đời tìm kiếm cũng chưa chắc đạt được.
Quả thật Kim Ô doanh rất xứng danh với cái tên “Con quái thú đốt tiền”, cho nên hai vị đại sư phụ rất mẫn cảm với những chuyện như giá cả hoặc lợi nhuận.
“Chuyện giá cả thì phải xem các người thiết kế thành phẩm như thế nào đã, theo như ta tính toán sơ bộ thì lợi nhuận ước chừng hai trăm phần trăm” Tả Mạc vừa mở miệng nói ra, lập tức bản chất gian thương của hắn đã lộ rõ không sót chút nào.
Tôn Bảo đại sư phụ có trình độ luyện khí vô cùng tinh thâm, lập tức tính nhanh: “Nếu nói về giá cả một bộ Thần trang, thì chi phí thành phẩm tốn chừng năm mươi viên Tinh thạch thất phẩm. Nếu như lợi nhuận hai trăm phần trăm, vậy là thu vào được một trăm năm mươi viên Tinh thạch thất phẩm. Được, chừng đó là được quá rồi, còn về uy lực của Thần trang có lẽ cũng đạt được tám phần mười Thần trang của Mạc Vân hệ của chúng ta.
Hai mắt Cát Vĩ sáng rực, hơi thở dồn dập: “Đại sinh ý tới rồi, nếu xuất xưởng hai vạn bộ thì kiếm được cỡ hai trăm vạn viên Tinh thạch thất phẩm đó. Không được… ít nhất chúng ta cũng phải chế tạo từ ba vạn bộ trở lên mới được“.
“Phương pháp giúp gia tăng sản lượng không phải là không có” Tôn Bảo suy tư trong chốc lát rồi nói rất nhanh.
“Hiện tại số lượng luyện khí sư cấp thấp có Kim Ô hỏa rất nhiều, chúng ta có thể tận dụng cho bọn họ luyện chế phôi thô của Thần trang giáp cái đã, điều này có thể tiết kiệm cho chúng ta rất nhiều công sức và thời gian. Hiện nay Thần hỏa trì của chúng ta cũng sắp hoàn thành rồi, đến khi hoàn thành chắc chắn nó sẽ phát huy tác dụng vô cùng lớn, lúc đó có thể rút ngắn thời gian chế tạo xuống, nếu làm được như thế thì sản lượng có thể lên bốn vạn bộ đấy.
“Ôi… Bốn trăm vạn viên Tinh thạch thất phẩm đấy” Cho dù Cát Vĩ vốn đã quen với những khoản tiền to đùng, nhưng với con số này cũng khiến cho hắn không nhịn được phải kêu lên một tiếng, rồi hít vào một hơi lãnh khí.
Đây quả là một con số lớn đến kinh người.
Nếu con số này truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ khiến cả Tu Chân giới phải sôi sục.
Sắc mặt Tả Mạc cũng hơi có vẻ đỏ lên, nhưng hắn không đến nỗi bị con số quá lớn kia làm cho choáng váng đầu óc: “Chúng ta không cần Tinh thạch mà chỉ cần tài liệu thôi, hiện tại Tinh thạch đang bị mất giá dữ lắm, ngược lại tài liệu thì không ngừng lên giá, phen này chúng ta phải đem gia sản của Tây Huyền khoét cho thật sâu vào.
Hai người Tôn Bảo và Cát Vĩ gật đầu hưởng ứng.
Sau khi tiến vào thời đại Thần lực, tác dụng của Tinh thạch không ngừng giảm xuống, nó không còn là vật phẩm thiết yếu mà mọi tu sĩ cần phải có nữa. Thứ giá trị nhất của Tinh thạch chính vì bên trong nó có chứa linh lực, nhưng trong thời đại Thần lực này, thứ mọi người cần chính là Thần lực chứ không phải linh lực.
Ngược lại, vì hiện tại đang trong thời kì chiến tranh bùng nổ khắp nơi, khiến cho giá cả tài liệu không ngừng leo thang đến chóng mặt.
Nhất là những tài liệu có phẩm chất cao thường có giá cả biến động vô cùng lớn, gần như mỗi ngày nó lại thay đổi giá khác nhau. Nếu không phải Tả Mạc cho người âm thầm thu dọn Thiền Bảo Các của Huyền Không tự thì e rằng hắn cũng không thể nào gánh chịu được những chi phí khổng lồ của Kim Ô doanh bấy lâu nay, nên biết rằng Thiền Bảo Các có chứa vô số tài liệu có phẩm chất cao, là mấy nghìn năm tích lũy của Huyền Không tự đấy, cuối cùng tất cả đều rơi vào tay hắn.
‘Khuynh thành’ của Công Tôn Sai hay ‘Túng hỏa phạm’ của Biệt Hàn đều sử dụng số lượng lớn tài liệu có phẩm chất cao, và hầu hết toàn bộ tài liệu đó đều có xuất xứ từ Thiền Bảo Các mà ra.
Tả Mạc không luyện chế lại Thần binh nữa, không phải vì hắn không thể luyện chế mà là hắn không đủ khả năng tài chính để chế tạo, phải biết rằng một một bộ Thần binh đều do vô số tài liệu cao cấp chồng lên mà thành, giá trị của nó đúng là ‘vô giá’.
Sau khi luyện chế ra hai bộ Thần binh cụ trang khiến tài liệu phẩm chất cao của Mạc Vân Hải bị tiêu hao gần như không còn gì.
Cho dù là Côn Luân hay Thiên Hoàn cũng chẳng dám tùy tiện luyện chế Thần binh cụ trang.
Thần binh cụ trang chính là Thần khí trong thời đại này, có thể nói nó đại diện cho khả năng luyện khí đỉnh cao của cả một thời đại.
Trước khi luyện chế ‘Khuynh thành’ và ‘Túng hỏa phạm’, Tả Mạc đã trải qua một thời gian dài suy nghĩ cặn kẽ, bởi vì A Quỷ đã có một bộ Thần trang chính là bộ Cốt giáp màu xám mà Tả Mạc đặt tên nó là ‘Bất tử quỷ’, còn Tả Mạc có Nghịch Long trảo và Tam Thiên Phiền Não Tơ tuy không phải là Thần binh, nhưng hai thứ đó có thể so sánh với chuẩn Thần binh.
Tả Mạc cho rằng ‘Khuynh thành’ và ‘Túng hỏa phạm’ có tác dụng rất lớn đối với Mạc Vân Hải.
Nhưng con số bốn trăm vạn viên Tinh thạch thất phẩm đó, cũng đủ để luyện chế thêm một bộ Thần binh cụ trang nữa.
Chính vì vậy có thể tưởng tượng ra được sự kích động ở trong lòng ba người.
“Chuyện này giao cho các ngươi” Tả Mạc nói.
Tôn Bảo liền đứng bật dậy, trên mặt lộ ra vẻ kích động liền nói: “Đại nhân cứ yên tâm, thuộc hạ tuyệt đối không cho bốn trăm vạn viên Tinh thạch này chạy trốn khỏi tay chúng ta đâu“.
Cát Vĩ cũng gật gù liên tục.
“Ừ, có các ngươi làm việc, ta rất yên tâm. Nhưng nhớ phải giữ bí mật, đừng để người ta tìm hiểu ra quá sớm” Tả Mạc cẩn thận dặn dò.
Hai người vội vàng đáp ứng mà trong lòng khó kềm nén được sự kích động liền vội vàng ly khai.
Quả thật hành động lớn như vậy không có khả năng dấu diếm mà không cho người khác biết chút gì được, hiện tại xung quanh Mạc Vân Hải có đầy rẫy những thám tử do các phương thế lực khác điều đến để dò xét. Mặc dù việc thanh lọc và tiễu trừ được tiến hành liên tục, nhưng đám thám tử này như cỏ mọc sau mưa, diệt mãi không hết được.
Chỉ cần không lộ ra quá sớm thì hậu quả không lớn lắm.
Sau khi hai ngươi rời khỏi, ánh mắt của Tả Mạc bỗng dời đến bộ kiện Thần binh trông giống cành cây kia.
Trong ánh mắt của hắn hiện lên những tâm tình khó tả, A Quỷ đang ở trong bóng tối dường như cũng cảm giác được tâm sự của hắn nên cứ im lặng xuất hiện phái sau Tả Mạc mà không một tiếng động.
Hiện tại những vết sẹo trên mặt A Quỷ đã biến mất, khuôn mặt của nàng giống như hình ảnh trong kí ức của Tả Mạc. Nhưng khuôn mặt nàng vẫn chẳng có chút biểu lộ cảm xúc gì, còn hoa văn trên trán nàng càng lúc càng trở nên rõ ràng hơn.
Bất tử Thần lực của nàng ngày càng khó lường.
“Ta không sao” Tả Mạc xoay người hướng về phía A Quỷ cười cười, rồi vân vê tóc của A Quỷ.
Ánh mắt trống rỗng của A Quỷ hiện lên nét nhu hòa.
“Đi, cùng ta đi xem nào” Tả Mạc dắt theo A Quỷ đi về phía một góc, ở góc trống đó xuất hiện ra một tia ánh sáng, trong màn sáng đó Tả Mạc và A Quỷ biến mất không thấy đâu nữa.
Nơi Tả Mạc và A Quỷ xuất hiện là một cái mật thất.
Trong mật thất có rất nhiều đồ vật linh tinh xếp chồng lên nhau. Những đồ vật này có một số để lại dấu vết bị cháy xém, còn những thứ khác đều bị hư hại, không những thế hầu hết mấy thứ đó đều hằn lên dấu vết của thời gian.
Phía cuối mật thất có để một chiếc mũ giáp.
Bề mặt của chiếc mũ giáp hơi ánh lên chút tia sáng ảm đạm, mấy chục thanh gai xương nhỏ nhắn được xếp thành hình cách quạt ở đằng sau mũ giáp, còn phía trên đỉnh mũ giáp có một lưỡi dao mỏng hình trăng khuyết màu huyết sắc, kéo dài từ giữa trán ra sau đầu.
Đây chính là một phần bộ kiện khác của bộ Thần binh cụ trang mà phụ thân hắn luyện chế ra, bộ phụ kiện này chính là phần được dấu ở Thiền Bảo Các của Huyền Không tự, không ngờ cuối cùng cũng rơi vào tay Tả Mạc. Còn những thứ đang chồng chất trong mật thất này, chính là những đồ vật mà năm xưa Tả Mạc thu được từ Huyền Không tự.
Khi Tả Mạc tới gần, đột nhiên chiếc Mũ giáp ảm đạm sáng lên một vầng hào quang nhu hòa.
Tả Mạc thấy vô cùng kinh ngạc, trái tim hắn đập mạnh, hắn lập tức lấy ra bộ kiện có hình dạng như cành cây.
Mũ giáp bỗng ngân lên một tiếng “ong…” sau đó vài chục gai xương cũng không ngừng run rẩy tựa như những xúc tu, toàn bộ mũ giáp sáng lên, ánh sáng càng lúc càng rực rỡ hơn.
Tay trái Tả Mạc truyền đến cảm giác đau đớn, khiến hắn không tự chủ được mà buông tay ra.
Bộ kiện hình cành cây này chợt hóa thành một luồng ánh sáng, tựa như chim bay về tổ mà bị hút thẳng về phía mũ giáp đang phát ra ánh sáng rực rỡ kia.