Một đạo lục mang từ trên khán đài bay xuống, mục tiêu chính là Tả Mạc!
Lúc này cấm chế của sân khiêu chiến đã thu lại, không có bất cứ thứ gì ngăn cản đạo lục mang đó. Đạo lục mang sắp đánh trúng Tả Mạc thì một bóng đen xuất hiện trước mặt hắn.
Ống tay áo màu đen như độc xà thổ tín đột nhiên vung lên ngăn cản lục mang.
Tằng Liên Nhi!
Khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ phảng phất sát khí, đôi mắt sâu thẳm lóe lên quang mang quỷ dị.
Bụp!
Lục mang nổ tung, ống tay áo tựa như váy xòe bị thổi căng lên nhanh chóng bành trướng đỡ lấy toàn bộ lục mang.
Ống tay áo một lần nữa hạ xuống, ánh mắt Tằng Liên Nhi đảo qua khán đài. Ánh mắt sâu thẳm khiến người ta không tự chủ được phát lạnh trong lòng.
Loại biến hóa này không hề có dấu hiệu báo trước, động tác của Tằng Liên Nhi nhanh như thiểm điện, rất nhiều người còn chưa hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra. Nhưng tất cả mọi người đều bị khí chất quỷ mị của thiếu nữ kia làm cho khiếp sợ, bọn họ nhìn vào ống tay áo vừa đỡ lục mang kia không khỏi biến sắc.
Nữ nhân này thật lợi hại!
Tằng Liên Nhi đảo mắt vài lần không tìm được kẻ xuất thủ thì không nói nhiều, nhấc Tả Mạc lên, mang theo A Quỷ nhấp nhô mấy cái liền biến mất.
Không ai dám đuổi theo.
–
Ô Thạch giới.
Sắc mặt Công Dã Tiểu Dung tái mét đi, Địch Lập đứng bên cạnh hắn vô cùng xấu hổ, chỉ hận không thể có kẽ đất nào để chui.
Địch Lập thất bại.
Các chiến tướng xung quanh không dám nói gì.
Công Dã Tiểu Dung hít vào một hơi thật sâu, hắn không tức giận, kì thực hắn cũng biết Địch Lập thua nhưng không thể trách gã. Hắn đã tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình chiến đấu, thực lực của đối phương tuy mạnh nhưng trình độ chiến bộ của họ sàn sàn như nhau. Sở dĩ Địch Lập thua đa phần là do chiến thuật của đối phương.
Đó là một loại chiến thuật vô cùng cổ quái.
Công Dã Tiểu Dung nhớ lại, trong lòng không khỏi có chút khó tin. Đó là một loại chiến thuật hắn chưa từng gặp qua, nó giúp thực lực ma tộc trong chiến bộ tăng mạnh.
Một chiến bộ tu giả lấy ma tộc làm trung tâm để định ra chiến thuật, chưa từng nghe thấy!
Vậy mà loại chiến thuật vô cùng quái dị này lại tạo ra uy lực vô cùng lớn. Địch Lập chỉ huy rất đúng tiêu chuẩn nhưng rất nhanh liền bị xung kích bá đạo của đối phương làm cho tán loạn.
Đổi lại là hắn, hắn cũng không nắm chắc ngay lần đâu tiên gặp phải loại chiến thuật quái dị này có thể dành phần thắng.
“Nghĩ cho kĩ đi, bị một chiến bộ địa phương đánh bại, các ngươi thật là có mặt mũi.” Công Dã Tiểu Dung nói kháy.
Nhất thời đám thủ hạ mặt đỏ dần lên.
Công Dã Tiểu Dung nhìn bọn họ: “Đi xuống đi, chú ý động tĩnh bên kia một chút.”
Lũ chiến tướng như được tha mạng vội vàng đi ra ngoài.
Đợi đến khi không còn ai nữa, sắc mặt của Công Dã Tiểu Dung trầm xuống.
Lần này khó rồi!
Công Tôn Sai nói bọn họ mới chiếm được Lan Ly giới, hắn cũng không nghi ngờ, hiện tại nghĩ lại tình huống tuyệt đối không phải như thế. Chiến thuật này của đối phương rõ ràng đã huấn luyện được một thời gian, nói cách khác, những ma tộc kia tham gia chiến bộ không chỉ một chốc một lát.
Ma tộc sao có thể tham gia chiến bộ của tu giả chứ?
Quái dị nhất chính là chiến thuật của chiến bộ này lại lấy ma tộc làm trung tâm.
Công Dã Tiểu Dung cũng có chút hồ đồ, rốt cuộc chiến bộ này thuộc tu giả hay thuộc ma tộc đây?
Lan Lý giới không quá quan trọng đối với Công Dã Tiểu Dung, nơi này bốn phương thông suốt, dễ công khó thủ, đối với Thiên Hoàn mà nói nó chẳng có giá trị gì.
Nhưng là Công Dã Tiểu Dung hắn đã bao giờ phải chịu thiệt?
Nghĩ đến đây bỗng hắn mỉm cười.
Thú vị!
—————————-
Đoạt được Lan Lý giới đối với Công Tôn Sai mà nói là một cổ vũ cực lớn. Càng khiến hắn cảm thấy cao hứng chính là Lan Lý giới là chỗ giao giữa Bách Man cảnh và Minh cảnh, nơi đây đi Minh cảnh vô cùng thuận lợi.
Dựa theo giới đồ thì Tả Mạc hoàn toàn có thể thông qua Lan Lý giới để tiến vào Minh Cảnh.
Nói cách khác, hiện giờ bọn Công Tôn Sai chỉ cần cố thủ ở Lan Lý giới thì hoàn toàn có thể chờ được Tả Mạc.
Chỉ là Lan Lý giới dễ công khó thủ, Công Tôn sai vô cùng quyết đoán, buông bỏ tất cả những nơi khác chỉ tập trung bố phòng xung quanh khe hỗn độn.
Đặt toàn bộ lực lượng ở phụ cận khe hỗn độn, bất luận kẻ nào muốn công phá đều phải nỗ lực cực nhiều. Hơn nữa Kim Ô doanh đang trên đường đến, chờ bọn họ tới nơi thì hoàn toàn có thể biến nơi này thành một cứ điểm với khả năng phòng ngự cực mạnh.
Toàn bộ tộc nhân Tinh La tộc đều dời đến Trung Thương giới. Mà chiến bộ của A Trát Cách thì đóng bên ngoài Chu Tước doanh, đảm nhiệm chức năng lá chắn, mẹ trẻ không có khái niệm đồng cảm.
A Trát Cách biết rõ đây là một việc rất cực khổ nhưng hắn là kẻ thông minh, hiện giờ đã quy thuận rồi nếu không sớm hòa nhập vào thì sau này cuộc sống của tộc nhân sẽ không dễ dàng gì.
Cho nên mẹ trẻ có đưa ra bất cứ mệnh lệnh nào hắn cũng chấp hành không chút do dự.
Phụ cận giới hà thường xuất hiện thám báo của Thiên Hoàn nhưng mẹ trẻ hoàn toàn không để ý tới điều này, tùy ý để bọn họ tra xét. Hắn hiểu rất rõ, Lan Lý giới có giá nhất chính là khe hỗn độn kia, nơi khác có bị người ta chiếm mất hắn cũng chẳng thấy đau lòng chút nào.
Không lâu sau, số lượng thám báo càng ngày càng ít, rồi không thấy nữa.
Công Tôn Sai hiểu rằng Công Dã Tiểu Dung đã có hành động mới.
—————————-
Mộc Hi dò xét tới lui, vẻ mặt trấn định của nàng lây nhiễm xuống đám chiến yêu phía dưới, sĩ khí không xảy ra dao động quá lớn.
Trong liên quân, chiến bộ của Mộc Hi là chiến bộ duy nhất còn sống sót.
Lúc đầu nàng tưởng rằng mình sẽ nắm quyền chỉ huy nhưng không ngờ đám người Tất Sơn lại phản đối mãnh liệt. Dù sao nàng cũng là yêu tộc, không phải ma tộc, ở trong liên quân lấy ma tộc làm chủ tự nhiên không được hoan nghênh.
Rất nhanh, liên quân liền đề cử Tất Sơn làm người chỉ huy. Nhưng sau đó chiến sự nổ ra, Mộc Hi nhạy cảm hiểu rõ chiến thuật của Thiên Hoàn, đáng tiếc đám người Tất Sơn vẫn cố chấp không đưa ra hành động gì.
Thấy mọi việc không thể thay đổi, Mộc Hi kiếm cớ kéo dài mấy ngày nên không bị rơi vào mai phục của Thiên Hoàn, do đó mới sống sót tới giờ. Sự sáng suốt kinh người của Mộc Hi khiến đám thủ hạ của nàng rất tin tưởng, tất cả mọi người đều nhất nhất tuân lệnh.
Phản ứng sau đó của chiến bộ Thiên Hoàn khiến Mộc Hi nhận ra đối phương không biết chiến bộ của họ còn tồn tại.
Vì vậy, nàng suất lĩnh chiến bộ lặng lẽ núp ở Hoành Đường giới không xa giới hà Ô Thạch giới.
Nàng đoán mục tiêu Công Dã Tiểu Dung công kích đầu tiên nhất định là Thần Minh giới mà không phải là Hoành Đường giới. Nàng giống như một gã thợ săn kiên trì chờ đợi cơ hội. Chỉ có đánh hạ Ô Thạch giới mới có khả năng về nhà!
Bỗng một gã thám báo mặt đầy hưng phấn quay về báo cáo: “Đại nhân, Thiên Hoàn động rồi, quả nhiên bọn họ đi Thần Minh giới!”
Hai mắt Mộc Hi sáng rực lên, trầm giọng nói: “Tập trung!”
Cơ hội tốt!
—————————-
Trước mắt bao người ra tay ám sát, Tằng Liên Nhi ra tay, trận đấu giữa Tiếu Ma Qua và Miêu Quân càng được tô đậm. Sự việc bị xào xáo trở nên vô cùng nóng bỏng.
Trận chiến tràn ngập ly kì.
Tiếu Ma Qua đánh ra một quyền bá đạo tuyệt luân khiến tất cả mọi người cảm thấy khiếp sợ. Mà Miêu Quân chịu thua càng khiến mọi người không thể lý giải nổi. Lục quang quỷ dị và Tằng Liên Nhi thần bí càng thêm bí ẩn.
Rốt cuộc là ai đánh lén Tiếu Ma Qua?
Nữ nhân xinh đẹp đứng cạnh Tiếu Ma Qua có lai lịch như nào? Thực lực ra sao?
Người hữu tâm còn để ý thấy đứng cạnh Tiếu Ma Qua còn có một nữ nhân cực xấu, vậy mà Tiếu Ma Qua đối xử với nữ nhân xấu xí này cực tốt.
Mấy vấn đề này luôn là đề tài bàn luận sôi nổi.
Tả Mạc đối với việc Tằng Liên Nhi xuất thủ không chút kinh ngạc, nếu đã là song tu thì Tằng Liên Nhi không thể không cứu. Tằng Liên Nhi tự ý mang A Quỷ đến sân khiêu chiến khiến hắn rất tức giận.
Nhưng Tằng Liên Nhi không để ý tới hắn, cắm đầu cắm cổ uống trà, vẻ mặt vân đạm phong khinh.
Thúc Long xông tới: “Đại nhân, Miêu Quân tới rồi.”
Tả Mạc nghe được thì hơi kinh ngạc, tên gia hỏa kia tới rồi sao?
Nói thật, việc Miêu Quân chịu thua ở sân khiêu chiến khiến Tả Mạc thất kinh, thậm chí trong lòng hắn căn bản không cho rằng đối phương nhận thua. Tình huống lúc đó hắn như nỏ mạnh hết đà, mà vô thanh chi sát của Miêu Quân mặc dù bị phá nhưng vẫn còn đủ sức đánh một trận.
Tình huống rất có lợi cho Miêu Quân, vậy mà hắn lại chịu thua.
Miêu Quân đi tới, cung kính hành lễ với Tả Mạc: “Đại nhân!”
Nhất thời Tả Mạc cảm thấy cả người mất hết tự nhiên, nhưng nếu có tiện nghi không chiếm thì không phải là tiểu Mạc ca rồi, hắn hỏi thăm dò: “Ngươi thực sự quyết định dốc sức vì ta?”
“Đúng vậy! Đại nhân!” Vẻ mặt Miêu Quân rất bình tĩnh không có chút xảo trá nào.
Tả Mạc suy nghĩ một chút rồi nói: “Ta phải nói cho ngươi biết ta không có thiên thanh bích hoa đâu.”
“Thuộc hạ đoán được.” Sắc mặt Miêu Quân vẫn vô cùng bình tĩnh: “Đại nhân có hay không có thiên thanh bích hoa cũng không quá quan trọng. Thuộc hạ nếu đã thua vậy sẽ chấp nhận tuân theo đổ ước.”
Vẻ mặt tự nhiên của hắn tựa như đang nói một thứ đạo lý vô cùng đơn giản.
Nhưng Tả Mạc vẫn cảm thấy có chút quái dị không thể chỉ ra, vẻ mặt của đối phương không giống như đang giả bộ. Vắt óc nghĩ không ra nguyên do, Tả Mạc dứt khoát không nghĩ nữa: “Tự đi tìm một gian phòng rồi thu xếp đi.”
“Vâng, đại nhân!” Miêu Quân gật đầu.
Tên gia hỏa này rốt cuộc có ý gì? Tả Mạc vuốt vuốt cằm nhìn bóng lưng Miêu Quân, trong lòng thầm nghĩ.
Lẽ nào trên đời này thực sự có người trời sinh đã muốn làm thuộc hạ của người khác? Tả Mạc không tin chút nào.
Nhưng nếu nói đối phương có mục đích gì, Tả Mạc lại thấy hắn chẳng có thứ gì đáng giá để người ta đi theo cả.
Dù sao anh hùng cũng thua thằng liều!
Tả Mạc tự an ủi bản thân.
Rất nhanh, Thúc Long mang tới hai tin mới.
Tin thứ nhất là Tả Mạc đã thay thế Miêu Quân tiến vào ma bảng Thái An, bài danh vị trí thứ hai mươi của Miêu Quân. Tả Mạc chính là thiên tài trẻ tuổi nhất tiến vào ma bảng Thái An.
Tin thứ hai chính là tam đại công chúa đang đồng hành cùng nhau, nửa tháng sau các nàng sẽ đến thành Thái An.
Hà công chúa hiển nhiên là ở trong đó.
Tin tức này khiến thành Thái An như nổ tung!