Mở bài:
– giới thiệu truyện. các nhân vật
– giới thiệu nhân vật chính
Thân bài:
1. Nêu hoàn cảnh, công việc của nhân vật.
Phương Định, Nho và Thao – những cô gái thanh niên xung phong sống trên cao điểm giữa mênh mông khói bụi Trường Sơn và bom đạn huỷ diệt của kẻ thù. Công việc của chị và đồng đội trong tổ thinh sáy mặt đường là”đo khối lượng đất lấp vào hố bom, đếm bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom”. để bào vệ con đường cho những đoàn xe băng về phía trước, góp phần vào sự nghiệp giải phóng Miền nam thống nhất đất nước. công việc đầy vinh quang nhưng cũng đầy gian khổ. Nhưng chính hoàn cảnh gian khó hiểm nguy này đã làm sáng lên những phẩm chất đáng quý của chị và đồng đội.
2. Trước hết đó là vẻ đẹp của tinh thần dũng cảm, thái độ bình tĩnh vượt lên mọi hiểm nguy.
a) Chạy trên cao điểm bị bom cày nátconf ẩn giấu ngững quả bom chưa nổ- cũng co nghĩa là bom sẽ nổ bất cứ lúc nào là đối mặt với thần chết. Nhưng chị vẫn bình thản, thậm chí còn thấy thú vị dù trên mình vết thương chưa lành miệng.
b) Tư thế đàng hoàng thái độ bình tĩnhthao tác thành thạo khi phá bom
c) Có những lúc nghĩ đến cái chết nhưng chỉ “mờ nhạt”còn ý nghĩ cháy bỏng là “liệu mìn có nổ bom có nổ không? Không thì làm thế nào để phá mìn lần thư hai?” . Mục đích hoàn thành nhiệm vụ luôn được phương định đặt lên trên hết .
3) trong chị luôn thường trực 1 tình cảm đồng chí đồng đội nồng ấm
a) Tấm lòng vị tha luôn quan tâm đến mọi người xung quanh
– lo lắng sốt ruột khi đồng đội lên cao điểm chưa về
– luôn trìu mến yêu thương bạn bè (cách Phương Định nhận xét về Nho phát hiện vẻ dễ thương “nhẹ mát như 1 que kem trắng ” của bạn và việc rất hiểu sở thich, tâm trạng của chị Thao)
– Chăm sóc Nho tận tình khi cô bị thương
b) Ngược lại chị cũng rất cần sự cổ vũ động viên của đồng đội thấy ấm lòng và tự tin hơn khi cảm thấy ánh mắt dõi theo khích lệ của các anh chiến sĩ pháo binh. Rất yêu mến và cảm phục những người chiến sĩ mà chị gặp hằng đêm trên trọng điểm của con đường vào mặt trận.
4. Nét nổi bật cũng là điểm hấp dẫn nhất của người đọc đối với nhân vật này là tâm hồn trong sáng sự hồn nhiên như trẻ thơ.
– Phương Định là con gái Hà Nội vào chiến trường. Chị vừa qua tuổi học sinh vô tư lự. Giữa bom đạn chết chóc chị vẫn nhớ lại những kỉ niệm êm đềm bên mẹ trong căn gác nhỏ nhớ về thành phố tuổi thơ
– Chị hay hát hay cười một mình hay ngắm mình trong gương. Chị tự đánh giá mình là 1″ cô gái khá ” có “2 bím tóc dày tương đối mềm , 1 cái cổ cao kiêu hãnh như đài hoa lao kèn “. Mắt “dài màu nâu hay nheo lại như chói nắng” và được các anh chiến sĩ nhận xét là ” có cái nhìn sao mà xa xăm “. Cô có cái điệu đà của 1 cô gái Hà Nội nhưng là cái điệu thật đáng yêu vì nó hồn nhiên và vô cùng chân thực . Nó vừa làm đẹp làm dịu khói lửa chiến tranh vừa tăng tinh khốc liệt của nó
Kết bài:
Bằng ngòi bút miêu tả tâm lí nhân vật sinh động tinh tế Lê Minh Khuê đã làm hiện lên thế giới nội tâm phong phú của Phương Định, cô nữ thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn trong những năm kháng chiến chống Mĩ Qua Phương Định chúng ta hiểu hơn về thế hệ trẻ Việt Nam trong những năm tháng hào hùng ấy, Đó là những con người:
“Xẻ dọc Trường Sơn đi cưu nước
Mà lòng phơi phới dậy tương lai”
(Tố Hữu, Nước non ngàn dặm)