Tôi theo chân Lan vào nhà,… vừa bước vào, tôi đã bị choáng ngợp bởi cái ánh sáng lung linh pha chút gì rất rực rỡ mà tôi không thể diễn tả bằng lời được. Màu đỏ, không màu cam, hay màu vàng nhỉ..? Đó là một căn nhà cực giàu có tiện nghi, được trang trí theo kiến trúc cổ của Nga đồ đạt sang trọng nhưng cổ kính, theo phản xạ, tôi thốt lên:
– Đẹp…Đẹp quá…!
Lan mỉm cười mời tôi ngồi:
– Uống trà nhé !
– Gì cũng được….
Rồi Lan xuống nhà để mình tôi trơ trọi giữa căn phòng rộng lớn, lọt thỏm giữa chiếc ghế salon đen huyền….thật mềm và ấm….
Trời ơi! cả đời tôi chưa từng được bước chân vào căn nhà nào sang trọng hơn thế! Mắt tôi nhoà đi bởi những thứ lộng lẫy xung quanh mình….
Lan bước ra, nhẹ nhàng đặt trước mặt tôi tách trà nóng hổi:
– Mình học toán trước đi!
– Ừ! – Tôi đồng tình rồi lôi từ balo ra vài quyển vở…