Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Ẩn Sát

Chương 198: Tụ hội (1)

Tác giả: Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu
Chọn tập

Như Đông Phương Uyển đã nói, lần tụ hội này thuần tuý là thanh niên tham dự, là một bữa tiệc tương đối tự do, trong bãi cỏ ở phía sát biển có tiệc đứng, có đồ nướng, trong phòng khách có sàn nhảy, ở bên cạnh có bàn Billard, trong phòng giải trí của biệt thự có máy vi tính, có trò chơi điện tử, chơi bài, thậm chí còn có một đống đồ chơi cho những người chưa thành niên. Người tham dự phần lớn là những thanh niên gia đình khá có địa vị, có người còn đi học, có người đã đi làm trong các công ty lớn, trong đó có người tài giỏi, có kẻ ăn chơi trác táng, có đàn ông tốt, có cô gái hư hỏng, người quen biết thì chào hỏi nhau, không nhận ra thì được người khác giới thiệu hoặc tự mình tiếp cận. Chủ đề của buổi tụ hội ngoài việc tìm kiếm bạn khác phái thích hợp thì cũng là tạo dựng các mối quan hệ khác nhau, chuẩn bị cho con đường trong tương lai của mình.

Sau khi chào hỏi chủ nhà, giới thiệu lẫn nhau, sau đó nói chuyện với Lôi Khánh lấy lệ, nhiệm vụ của Gia Minh đã căn bản hoàn thành. Lúc đi ra, trong ánh mắt Lôi Khánh nhìn Gia Minh ẩn chứa sự oán giận vô cùng lớn… Dù sao trò đùa dai trong quán cafe hôm qua của Gia Minh cũng khiến Lôi Khánh rất chật vật, đầu bị mặt bàn đập trúng, cafe, đường, kem cũng một số thứ khác bắn đây lên mặt, chỉ là trước đó cũng có ý định khiến Gia Minh mất mặt nên hắn cũng hơi chột dạ. Có lẽ đây cũng là nguyên nhân Đông Phương Uyển dẫn hắn đến làm bia đỡ đạn. Trong mắt nàng, Gia Minh luôn trì trệ đến bất ngờ, không hề có ý nịnh bợ hay nể tình bất cứ người nào, nếu là người khác thì sợ rằng đã bại trận dưới ánh mắt của Lôi Khánh, dù sao Lôi Khánh cũng không chỉ là một tên phá hại vô dụng, mà sau lưng hắn còn có cả một gia tộc với lực lượng vô cùng mạnh.

Sau khi đối phó với Lôi Khánh xong, Đông Phương Uyển và Gia Minh liền mỗi người một ngã, bắt đầu tìm kiếm người có thể có trợ giúp đối với công ty sản xuất đồ chơi của mình rồi nhờ người giới thiệu. Gia Minh đi dạo xung quanh một vòng, cũng có một vài người chị họ của Hoàng gia đến bắt chuyện với hắn, chẳng qua, đối với người em họ tính cách khá quái gở này, dường như các nàng cũng không định nói chuyện quá lâu.

Quay trở lại bãi cỏ bên bờ biển, ánh nắng đã tắt, chỉ còn chút ráng hồng cuối cùng lưu lại ở chân trời phía tây, đèn trong biệt thự sáng lên, chiếu sáng những bàn dài của tiệc đứng và các bàn đồ nướng, gió biển mang theo vị mặn làm không khí trở nên mát mẻ hơn. Nhã Hàm đang đứng rắc hạt tiêu lên cánh gà ở bên một lò nướng, người thanh niên đến đây cùng nàng vừa nói chuyện với nàng, vừa làm món nướng thê thảm không nỡ nhìn của hắn. Nhã Hàm hơi lơ đãng nhìn xung quanh, đến khi thấy bóng dáng Gia Minh thì mới quay đầu lại tập trung với món nướng và nói chuyện với người thanh niên bên cạnh.

Đứng bên hành lang hóng gió một lát, nghe tiếng nhạc vọng ra từ trong phòng. Gia Minh cầm hai xâu cá lên, gầy cho lò than bên cạnh bùng lên rồi thành thạo nướng. Trước kia hắn quen sinh tồn nơi hoang dã, đã vô cùng quen thuộc với việc này, sau lại ở cũng với Linh Tĩnh và Sa Sa, thường xuyên làm món nướng trên sân thượng. Một lát sau, mùi thơm mê người đã lan toả ra.

Từ sau khi hiểu được tâm tư của Nhã Hàm, quan hệ hữu nghị giữa hai người đã tuyên bố kết thúc. Không thể là người yêu thì có thể là bạn, đây là suy nghĩ trẻ con không chút nghi ngờ gì. Thấy nàng đã có cuộc sống riêng của mình, Gia Minh cũng không muốn quấy rầy quá nhiều. Chỉ là thỉnh thoảng nhìn sang, cảnh Nhã Hàm cố hết sức gặm chiếc cánh gà vừa mới nướng xong cũng khiến hắn thấy hơi buồn cười. Thỉnh thoảng có người đến chào hỏi, cười cười nói nói với nàng và người thanh niên bên cạnh, nữ có nam có. Nhìn vào phòng khách ở bên trong có thể thấy cảnh Đông Phương Uyển đang trò chuyện rất vui vẻ với một số người. Đông Phương Lộ cũng đã tới, đang nói chuyện phiếm với mấy người Dịch Hoa Anh. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn – www.TruyệnFULL.vn

Nướng xong, Đông Phương Uyển bưng theo một ly nước mời cũng đi tới, hưng phấn ra dấu OK với hắn:

“Quá tuyệt vời, lại biết thêm được nhiều người nữa. Ừ, có một người gia đình có một hệ thống siêu thị trên khắp cả nước, mình đã nói với hắn một chút về công ty đồ chơi của chúng ta, hắn nói hai ngày nữa sẽ đến xem thử, ha ha… Cậu nướng thật thơm, đúng lúc mình đang đói.”

Vừa nói, nàng vừa không chút khách sáo giành đi một nửa đồ ăn trên tay Gia Minh rồi gặm từng miếng một, sau đó lại lộ ra ánh mắt ngạc nhiên.

“Ồ, sao cậu lại nướng ngon như vậy được? Vừa rồi có một người đưa cho mình một xiên thịt bò… Rất khó ăn…”

“Đều là người làm chuyện lớn. Mình không có hứng thú với chuyện lớn mà chỉ thích những chuyện lặt vặt thế này.”

“Nếu tương lai cậu không làm được chuyện lớn, mình mời cậu đến làm đầu bếp cho nhà mình!”

Đông Phương Uyển hào phóng nói. Gia Minh cười, cầm một xiên cá, hai xiên thịt dê, một bắp ngô lên ném lên giá bếp lò. Đến khi Đông Phương Uyển lúng búng nói: “Mình cũng muốn một bắp ngô.” Mới ném thêm một bắp lên.

Vừa ăn vừa chờ ngô chín. Đông Phương Uyển thuận miệng nói:

“Này, cậu và cô Nhã Hàm cãi nhau sao?”

“Sao?”

“Mình thấy hôm nay hai người không chào hỏi nhau… Ừ, thực ra chưa đến kì nghỉ đã có vấn đề rồi, trước đây cô ấy không bao giờ phạt cậu, chẳng qua sau đó cô ấy lại hủy bỏ hình phạt với cậu, mình nghĩ hai người đã làm lành rồi chứ.”

“Bởi vì kết quả thi cuối kì của mình không tốt nên cô ấy quyết định sẽ không bao che cho mình trong một học kì.”

Đông Phương Uyển hơi sững sờ, sau đó xem thường:

“Dừng… Mình không phải đứa trẻ…”

Gia Minh cười nhún vai, Đông Phương Uyển kéo ghế lại gần hắn hơn một chút:

“Này, có thấy tên đi cùng với cô Nhã Hàm kia không, nghe nói rất có thể hắn sẽ theo đuổi được cô Nhã Hàm nha. Mặc dù bây giờ vẫn chưa có tiến triển thực chất gì, nhưng thầy Hứa Mặc chưa bao giờ thành công mời được cô Nhã Hàm đi đến bữa tiệc nào, ít nhất thì hắn cũng thành công… Thầy Hứa Mặc thật đáng thương, yêu cuồng dại như vậy…”

“Ồ”

Đảo mấy xâu đồ ăn trên vỉ nướng, Gia Minh thuận miệng đáp.

“Ừ, người kia là Mã Thác… Cái tên này nghe thật ghê tởm. Nghe nói gia đinh hắn là xã hội đen mới nổi, cũng không có quyền thế gì. Chẳng qua nghe nói khi cô Nhã Hàm du học tại Cambridge thì hắn cũng học ở đó, mọi người đều là du học sinh Trung Quốc, đã sớm quen biết nhau, nghe nói bây giờ hắn đã là thạc sĩ, làm quản lý trong một công ty vốn đầu tư nước ngoài nào đó, gần đây trở lại Giang Hải, hai người thông đồng với nhau.”

“Dừng ..”

Gia Minh cười, đưa bắp ngô đã được nướng chín cho nàng.

“Cái gì gọi là thông đồng với nhau, thật khó nghe, mà sao cậu cũng nhiều chuyện như vậy…”

Đương nhiên Đông Phương Uyển không phải người nhiều chuyện nếu không phải vì quan hệ giữa Gia Minh và Nhã Hàm thì nàng cũng không để ý đến những chuyện này. Nàng sững sờ một lát sau đó nhìn chằm chằm hắn, hiên ngang nói:

“Nhiều chuyện là thiên tính của phụ nữ, không biết sao?”

Sau đó đưa tay giành lấy tất cả mấy xâu nuớng trên vỉ.

“Ừ, mấy xâu này để mình đem tặng đì, mình sẽ nói là mình nướng, đảm bảo những người đó sẽ nhìn mình bằng ánh mắt khác xưa, chưa biết chừng còn tiến thêm được một bước đến đơn đặt hàng sắp tới của chúng ta. Ha ha… Chào…”

Lại chiếm tiện nghi của Gia Minh một lần nữa, Đông Phương Uyển vẫy tay rồi chạy trốn đặc biệt mau, giọng nói cũng hưng phấn khác thường. Gia Minh nhún vai, cảm thấy mình thực sự giống một đầu bếp, chẳng qua dù sao cũng không có việc gì, nướng đồ ăn để giết thời gian cũng không sao. Đặt thên vài xiên đồ ăn lên vỉ nướng, đợi đến khi đều chín, ngẩng đầu lên thì đã không thấy bóng dáng Nhã Hàm đâu, Đông Phương Uyển đang đứng trong phòng khách hăng say gặm nửa bắp ngô và cười nói với người khác, quá nửa là đang khoác lác về kĩ thuật nướng đồ ăn của mình, Đông Phương Lộ gật đầu cười với hắn.

Hắn mang đồ ăn đến ngồi lên lan can bên cạnh vườn hoa vừa ăn vừa hóng gió biển, nghe tiếng nhạc, tiếng cười nói vọng ra từ phòng khách. Trong cảnh náo nhiệt và không có quá nhiều người bên cạnh, Gia Minh cũng có thể nhớ tới vài chuyện đã trải qua, chẳng hạn như hắn từng trà trộn vào rồi giết người trong hoàn cảnh thế này vô số lần, hoặc xa hoặc gần, hoặc đùng đao hoặc dùng súng, hoặc dùng những cây tăm trúc có vẻ rất yếu ớt để đâm vào khoang miệng, cổ họng, vào mùa hè còn có thể trực tiếp đâm vào lồng ngực, nhưng việc đó yêu cầu phải cân nhắc cực kỳ cẩn thận, phải đâm xuyên qua trái tim thật chính xác, dù sao cơ thịt trên ngực khá dày, hơi chút sai lầm thì rất có thể cây tăm sẽ bị gãy. Đương nhiên, nếu như mục tiêu là người bình thường, hắn cũng có thể tiếp cận rồi tung một cú tử quyền thẳng vào lồng ngực, dùng lực lượng khổng lồ trực tiếp khiến trái tim đối phương ngừng đập.

Chọn tập
Bình luận
× sticky