Trong phòng khách âm thanh
“rầm rầm bịch bịch” vang lên, một nam một nữ đang đánh nhau kịch liệt, cùng với những cú đá cú đấm được tung ra, những tấm sứ lót sàn nhà vốn được cố định trên mặt đất lúc này cùng vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ. Những người hiếu kỳ tụ tập vây quanh xem đánh nhau xung quanh võ đài lúc này cũng đã tản ra phía xa, vì phạm vi đánh nhau của hai người đã vượt ra khỏi phạm vi của sàn đấu Judo từ lâu, những người quan sát chỉ còn cách tản ra xa, đứng nhìn từ xa nhằm tránh bị tổn thương khi hai người vừa di chuyển vừa đánh nhau.
Trong đám đông đang há hốc mồm theo dõi, tiếng chuống điện thoại vang lên, cho đến khi tiếng chuông lặp lại vài lần, Diệp Hàm mới nhớ ra là hôm nay ông có mang điện thoại ra ngoài, ông vội bắt máy.
“Alô. À… Tĩnh Nhàn? Chị dâu ở chỗ em à? Ừ, Hà sư phụ không ra tay, anh đang ở Cố Viên…”
“Yên tâm, anh và Hà sư phụ đều không ra tay, những tên Thái Lan ấy à.. Nhất thời anh không thể nói rõ được, để anh về rồi kể em nghe… Phải chờ thêm một lúc nữa, anh còn phải xem… Em chuyển máy cho chị dâu đi, anh bảo Hà sư phụ nói chuyện với chị ấy..”
Vội vàng nói cho xong, Diệp Hàm vỗ vai Hà Nghệ Hồng bên cạnh mình rồi đưa điện thoại cho ông ta, bên tai vọng lại, những lời nói như “Anh chưa có ra tay.. Một cô gái..” vang lên. Ánh mắt vẫn nhìn thẳng về phía sân, là một người luôn quan niệm dùng võ thuật để rèn luyện sức khỏe, tính tình ôn hòa, từ trước tới giờ Diệp Hàn luôn ghét việc dùng võ thuật để lên sàn quyết đấu thực sự. Cũng chính vì vậy mà Gia Minh, một người có những đường võ cực kỳ tiêu chuẩn nhưng rất ít khi ra tay đánh nhau luôn nhận được sự yêu mến của ông ta, thậm chí có lúc còn có ý nghĩ sẽ gả Linh Tĩnh cho hắn, tất nhiên là nếu Sa Sa đã chen chân vào rồi thì chẳng còn gì để nói nữa. Thế nhưng, suy cho cùng thì cũng là người trong giới võ thuật, đối với cái danh hiệu kẻ mạnh nhất trong giới Thái quyền, ông chắc chắn có một số kiến thức nhất định.
Không cần biết đến tương lai, trong giai đoạn sức khỏe con người đang sung mãn nhất, sử dụng biện pháp huấn luyện cực đoan khiến cho con người kích phát ra tiềm năng lớn nhất, những phương thức huấn luyện như vậy khiến thân thể con người bị tổn thương vô cùng, một khi trên bốn mươi tuổi, thân thể cũng vì vậy mà suy thoái rất nhanh. Nhưng không thể phủ nhận rằng, một tông sư Thái quyền giống như Hi Lý Vượng, mỗi một cước một quyền quả thực là có sức phá hoại khó có thể so sánh nổi, so với tình hình giới võ thuật Trung Quốc hiện tại thì quả là đáng sợ vô cùng. Việc đáng sợ hơn là, phần lớn người Thái đều tín ngưỡng đạo phật, đặc biệt là những người học Thái quyền, một người thực sự tin tưởng tôn thờ tín ngưỡng của mình, cho dù trong tình huống giết chóc tàn khốc nhất, họ cũng có thể giữ được tinh thần bình tĩnh như nước. Những người có thể tu luyện cả thân xác lẫn tâm hồn đến đỉnh cao như vậy, phần lớn chỉ có thể dùng “bất khả chiến bại” để miêu tả họ.
Tất nhiên, tính cách của Hi Lý Vượng chưa chắc đã tốt hơn ai, trước đây khi ở cục cảnh sát, hắn có thể tức giận ra tay với một đứa trẻ như Gia Minh, thậm chí là chỉ vì sự lạnh lùng của phía Trung Quốc mà tiến hành khiêu chiến từng võ quán ở đây. Tuy nhiên, trong mỗi một lần giao đấu thực sự, tâm lý hắn luôn luôn tuyệt đối bình tĩnh.
Cho đến bây giờ, hắn đã đánh gãy tay chân của rất nhiều huấn luyện viên võ thuật tại Giang Hải, trong khuôn khổ vài vòng của Giang Hải nhỏ bé. Mọi người hầu hết đều đã nhận thức rõ sức mạnh của hắn, nếu như muốn đối địch, chỉ xem xét về sức mạnh thì chắc chắn là chết, cần phải chú ý thêm về mặt kỹ thuật. Năng lực phản ứng của người Thái Lan này cũng gần như đạt đến cực hạn của con người. Nữ phóng viên họ Giản tuy lúc nãy có thể hiện một thực lực cực mạnh, nhưng khi thực sự đối đầu với Hi Lý Vượng thì chỉ còn cách dựa vào kỹ thuật để giành lấy chiến thắng. Đây là suy nghĩ của hầu hết mọi người. Thế nhưng, sự việc xảy ra hoàn toàn trái với sự tưởng tượng của bọn họ.
Gần như ngay từ lúc đầu, nàng hoàn toàn dùng phương thức tấn công đàn áp vị đại sư Thái quyền này. Tấn công, tấn công, tiếp tục tấn công! Khi hai người đã trải qua vài chiêu mang tính thăm dò. Hi Lý Vượng sử dụng một cú đá mạnh quét ngang, người con gái đối điện liền sử dụng cú đá y hệt khiến hắn bật lùi ra sau một bước, cảnh đấu võ mang tính áp đảo diễn ra trước mắt mọi người như thế.
Trong vài giây ngắn ngủi, quyền cước của hai người giống như mưa giông bão tố, những người chưa học qua võ, gần như không thể theo kịp tốc độ họ ra quyền, càng khó có thể tưởng tượng nổi làm thế nào loài người lại có thể có sức phản ứng ghê gớm như vậy. Tránh được cú đấm trực tiếp, cánh tay mạnh mẽ như roi sắt giáng xuống, nghiêng người tránh khỏi cú đánh trỏ dữ đội, trước khi chân đối phương đá đến, đối thủ đã dùng cú Bát Cực dũng mãnh đánh vào ngực đối phương. Thân thể cả hai như chạm vào nhau, cú đá của Hi Lý Vượng đồng thời bị gạt ra, cú thúc Thái quyền mạnh mẽ tột đỉnh đã nhanh chóng tung ra.
Mặc dù không theo kịp phản ứng tốc độ của cả hai, nhưng khi thấy vị đại sư Thái quyền, người luôn giành thắng lợi bằng những đường quyền mạnh mẽ như Hi Lý Vượng, liên tục lùi về sau, thì tình thế toàn cục đã quá rõ ràng. Thực khó tưởng tượng, một cô gái trông có vẻ nhu nhược như vậy lại có thể giao đấu với đối thủ một cách dữ dội như thế. Cho dù là người từng trải qua cuộc chiến sinh tử giữa Giản Tố Ngôn và Đại Nội Trưởng Đốc là đám người Diệp Liên, lúc này đây cũng không tránh khỏi sợ hãi, suy cho cùng thì lần đánh nhau đó là đánh nhau trong bóng tối âm thầm, còn lần này đây là một cảnh tượng dữ dội đang diễn ra dưới ánh sáng.
Một quyền một cước mạnh mẽ như gió quật, ứng đối không chút gián đoạn như những bước nhảy đã được luyện tập kỹ càng từ trước. Nhưng Hi Lý Vượng, người đang không ngừng lùi về sau, mới có thể cảm nhận được áp lực cực lớn giữa sự sống và cái chết. Tiếp theo đó, bức tường phía sau ngày càng gần hơn, hắn đột nhiên nới rộng khoảng cách, một cú đá dữ đội tung ra, hắn muốn nương cú đá này để thay đối phương hướng. Thế nhưng, cô gái không hề có ý né tránh, ánh mắt bình tĩnh trước cục diện ghê sợ ấy giống như giọt nước đóng băng, kèm theo là khí thế trước nay chưa từng có, bước lớn, tung quyền.
Trong khoảnh khắc, dường như không khí xung quanh đều bị cú đấm ấy rút sạch, quyền tung ra phía trước, thân người phía sau, nhưng lại khiến cho con người có cảm giác như cả thân người nàng đều bị cú quyền ấy kéo tiến về trước, trong không trung vang lên một tiếng động nhẹ vang.
Bán Bộ Băng!
Đây là phương thức ra quyền đáng sợ nhất trong Hình Ý quyền, ngay cá cú đá của Thái quyền cũng bị đòn quyền này hóa giải. Thân người Hi Lý Vượng lùi mạnh về phía sau, trong chớp mắt, bóng cô gái tản dài, đòn quyền thứ hai liên hoàn tung ra, phóng thẳng vào tim hắn. Lưng hắn chạm vào tường, thân thể cô gái chỉ đứng lặng một giây, liên hoàn ba đòn quyền phải, trái, phải tung ra.
Ầm một tiếng, cả một mảng tường nổ tung!
Đây vốn là một bức tường giáp với phòng tập thể dục, sức mạnh của nàng lúc này đã tăng lên nhiều so với lúc đánh nhau với Đại Nội Trưởng Đốc. Dưới đòn Băng quyền ấy, cả bức tường đã bị đánh vỡ một khoảnh rộng khoảng 30cm, những viên gạch xung quanh bị nứt hiện ra những đường viền như mạng nhện. Đá gạch văng tung tóe, phía bên kia, một nhóm những cô gái tập Yoga tròn mắt ngước nhìn. Phía bên này, những người đang theo dõi trận đấu cũng há hốc mồm, dáng vẻ như không thể tin nổi sự việc đang xảy ra trước mắt.
Cuối cùng, Hi Lý Vượng thoát khỏi đòn quyền nhắm vào đầu bằng một tư thế vô cùng chật vật. Cú đá lướt tới, cô gái nhảy lên nhanh như điện, tiếp đó nhanh chóng xông lên, đòn cước quét ngang để lại dấu tích kinh người, gạch đá văng tung tóe. Hai người tiếp tục đánh nhau.
Đều là những võ sĩ thích tấn công, đòn quyền của Hi Lý Vượng chú trọng về việc trực tiếp ra đòn, đơn thuần chỉ tồn tại bằng ý niệm giết chóc và phá hoại. Dáng người của Giản Tố Ngôn có vẻ nhu nhược, thân pháp linh động, vậy nhưng những thước đòn như Thốn Kình của Vịnh Xuân. Tiên Chuy của Thái Cực, Băng Quyền của Hình Ý… được nàng vận dụng một cách linh hoạt tạo ra sức phá hoại lớn hơn Thái quyền rất nhiều. Dáng người vốn dĩ rất ưu nhã nhưng lúc này lại toát ra một khí thế hơn người. Cùng với những bước lùi về sau của Hi Lý Vượng, hắn tiếp tục hướng về phía biên của sân đấu, những người đệ tử của hắn vội vàng khiêng những người bị thương ra xa, còn về phần những người bên Hà Nghệ Hồng, họ cũng đã bị dọa sợ đến nỗi không dám đứng tại ranh giới bên ngoài sân để tiếp tục theo dõi, vì thế mới có cảnh tượng tiếp theo đây.
Trong mắt đám đông, cả cảnh đánh đấu đã liên tục diễn ra bốn năm phút, nhưng chưa có ngừng nghỉ chút nào. Theo thời gian trôi qua, sự thất thế của Hi Lý Vượng càng lúc càng rõ rệt, những người theo dõi xung quanh càng lúc càng đông, họ kinh ngạc theo dõi vị đại sư Thái quyền vô địch thủ bị cô gái ép đến nỗi không ngừng né tránh thê thảm tệ hại, khuôn mặt tuấn tú giờ lem luốc máu tươi.
Ánh mắt tuy vẫn lạnh lùng nhưng sức lực của hắn đã càng lúc càng yếu đi.
E rằng không có mấy người có thể biết được lằng, trong lòng Gia Minh lúc này cũng có chút gì đó ngạc nhiên. Từ khi cơn đau đầu càng lúc càng rõ rệt, ngay cả tám tuyển thủ do Kelly cẩn thận chọn lọc cũng không thể cầm cự được bao lâu dưới tay hắn, có thể duy trì được lâu như vậy chỉ có mỗi mình Hi Lý Vượng mà thôi.
Lợi dụng nhu lực của Thái cực nhẹ nhàng đẩy đòn quyền mạnh mẽ của đối phương ra, thân thể nàng đụng mạnh vào ngực hắn. Một chưởng thiết sơn uy lực tung ra, trước khi hắn ta kịp phản ứng thì đã bị văng ra xa. Nàng không hể dừng lại, xông thẳng vào vị đại sư Thái quyền đang mất thăng bằng trước trước mặt mình, bàn tay trái vung ra che khuất tầm mắt hắn, cánh tay phải linh hoạt như rắn gọn ghẽ giơ lên, trong không trung vang lên một tiếng rắc giòn vang. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn – www.TruyệnFULL.vn
Hi Lý Vượng muốn chống đỡ nhưng đã bị đòn chưởng nhanh như điện tấn công ngay đôi tay hắn, trong không trung máu tươi bắn tung tóe.
“A…”
Cuộc đấu đến lúc này, lần đầu tiên Hi Lý Vượng hét lên một tiếng gầm như dã thú.
E rằng đây cũng là lần đầu tiên hắn gầm lên đau đớn như vậy kể từ khi quyền pháp của hắn thành danh đến nay. Thế nhưng, đột nhiên nghe thấy tiếng hét như vậy, dù là những người đứng quan sát bên ngoài hay đám đông bất mãn với Hi Lý Vượng, ngay cả Hà Nghệ Hồng suýt chút nữa bị đánh, thì trong lòng họ, cảm giác đầu tiên vẫn không phải là hài lòng hay vui sướng gì, mà đó là sự rung động và sợ hãi phát ra từ tận đáy lòng. Một đại sư Thái quyền lợi hại như vậy mà cũng bị đánh trở nên thế này, người con gái này đáng sợ đến mức nào đây…
Nghe thấy tiếng hét của đối thủ, trong lòng Gia Minh không hề có chút cảm nghĩ gì cả, cũng chẳng có ý định sẽ nương tay, xông thẳng lên, những chiêu tiếp theo thực sự không cần chút kỹ xảo gì cả…