“Cậu chẳng phải muốn xem Hoa Tulip sao, đây cũng là lần đầu tiên ta chính diện nhìn nàng…”Thanh âm của Thôi Quốc Hoa truyền tới:
“Trương Nhã Hàm ngày hôm trước đột nhiên tới đây, hôm nay nàng đã ở chỗ này đại khai sát giới, chúng ta đúng là đã đánh giá thấp tin tức của nàng, hơn nữa… cũng đánh giá thấp tính cách của nàng. FBI và Cục Quốc An phen này phiền não rồi…”
“Người kia… Là sát thủ ở phân bộ Bắc Mỹ của Bùi La Gia?”
“Chắc vậy, bọn họ rất chuyên nghiệp, hiện giờ mới chỉ tới đây nghiên cứu địa hình và điều tra hoàn cảnh, chúng ta cũng không phát hiện điều gì khác thường… Nhưng hiển nhiên bọn họ không thoát được sự giám sát của Giản tiểu thư, được rồi, cô ấy là mỹ nữ đấy, Man Đầu, không phải cậu có hứng thú với nàng đấy chứ..
“Ách… Quên đi. Em nghe nói Diệp Liên thích nàng, mọi người đều là huynh đệ… chuyện tìm chết như thế này cho hắn đi làm là được rồi…“
Bên này đối thoại, bên kia vẫn tiếp tục bắn giết, thi thể của người đàn ông kia đã bị bắn nát thành đống thịt nát, đáng sợ dị thường. Cô gái kia lại giấu hai khẩu súng tự động vào trong áo gió, lui lại vài bước, sau đó kéo một người trong xe ra làm bia, xông ra ngoài…
Ở phía xa xa, tiếng còi xe cảnh sát hú lên liên tục, nhưng mà đã chậm.
“Thời gian này thật tốt, hôm nay có thể ngủ ngon giấc rồi.“
Thôi Quốc Hoa nhàn nhạt nói:
“Bắc Mĩ Bùi La Gia lần này sẽ bị đánh cho đầu óc choáng váng, điều này thật tốt, FBI cũng phải tăng ca… Ha hả, làm cho ta nhớ lại thời gian lúc nàng ở thành phố Giang Hải chuẩn bị giết người, chúng ta không cách nào ngủ được, may mà có Diệp Liên theo nàng chứ không thì…“
“Đúng vậy, kế tiếp, sợ rằng sẽ có rất nhiều người ngủ không ngon…”
Man Đầu cảm thán lên tiếng, đạo nhân ảnh kia đã biến mất trong hoa tuyết đầy trời, để lại ở phía sau một cảnh tượng kinh khủng vô cùng…
Trong bóng tối, giữa hành lang vang lên những thanh âm cốp cốp. Heidy ôm gối, thân hình cong lại như con mèo, khi đi qua phòng mẹ mình, nàng còn cẩn thận bỏ dép, đi chân trần để tránh phát ra tiếng.
Những người ngủ không ngon, hiện giờ bao gồm cả nàng.
Một lát sau, nàng đi tới chỗ rẽ ở phòng khách, đi dép vào, thân hình đứng thẳng, sửa sang lại váy ngủ, thuận tiện vuốt ve lại mái tóc. Lúc này, nàng muốn hình tượng của mình trở nên khả ái, đáng yêu, người ở trong phòng kia chắc chắn là thích một cô gái đáng yêu.
Khi trở lại nước Mỹ, quan niệm thẩm mỹ khiến nàng có chút mê hoặc, ở trong trường học nàng có tính cách độc lập, hơn nữa có một phần dã tính nhất định.
Đây chính là tính cách do sự ảnh hưởng của gia tộc và kết quả từ sự giáo dục của mẹ nàng. Đáng yêu và vô tri, ấu trĩ có thể khiến người khác thích, khi mà mình không phải là người ngực to mông lớn.
Vô ý thức sờ bộ ngực nhỏ dưới lớp áo, hiện giờ nàng đã 14 tuổi, đã phát dục từ lâu, thân hình cũng cao gần 1m5, nàng đứng chung với Gia Minh trông rất xứng đôi.
Điều này làm cho nàng nghĩ mình có thể kéo gần khoảng cách với Gia Minh, hắn chỉ lớn hơn mình có 3 tuổi mà trước kia, có một khoảng thời gian hắn còn tắm cho mình, dỗ dành cho mình ngủ.
Nghĩ tới những chuyện này, cảm giác ấm áp đồng thời cũng làm cho nàng cảm thấy mình bị sỉ nhục, bởi vì hình bóng của Gia Minh lúc đó quá to lớn, thậm chí làm cho nàng có cảm giác hắn là cha mình, đương nhiên, nàng không hi vọng Gia Minh trở thành cha của nàng.
Được rồi, phải thừa nhận, bộ ngực của nàng còn nhỏ hơn những cô gái cùng tuổi của nước Mỹ một chút, có thể là những gien không tốt cho người cha Trung Quốc truyền cho nàng, nhưng mà Gia Minh lại thích như vậy.
Nàng ôm chặt chiếc gối, một lần nữa chuẩn bị tâm lý, hiện giờ đã khoảng 4h sáng, mình cứ nói là mình không ngủ được, mình chỉ ôm hắn ngủ một giấc, mình mơ màng, mình… Nàng đưa tay cầm vào ổ khóa, thấy cửa đã bị khóa.
“Gia Minh. Gia Minh… Mở cửa đi…”
Nhẹ nhàng gõ cửa, nhẹ nhàng gọi nhỏ, nhưng mà cho dù làm như thế nào, bên trong cũng không có bất kỳ thanh âm nào truyền ra… Có phải là hắn ngủ quá say hay không, không đúng, chẳng nhẽ mẹ mình ở bên trong…
Nghĩ tới đây, nàng sửng sốt một hồi, nếu như sự tình đúng như nàng nghĩ, Gia Minh là dâm oa(trẻ con dâm đãng), mẹ là dâm phụ, hai người bọn họ như vậy, vậy phải làm thế nào…
Những ý nghĩ đặc sắc liên tục hiện ra trong đầu, chân của nàng cũng không nhàn rỗi, mở cửa phòng bên cạnh, đi lên sân thượng. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn – www.TruyệnFULL.vn
Đây là một biệt thự có hai tầng, sân thượng được xây rất lớn, hai cái lan can của hai phòng chỉ cách nhau khoảng 1m, nếu như mà ngã xuống thì… Tốt nhất là đừng ngã, nàng ném gối, bò lên trên lan can, sau đó xiêu vẹo đứng ở bên trên, chiếc váy ngủ đơn bạc chập chờn theo gió.
Lúc này, ở trong trang viên cũng có người tuần tra, nhưng không có ai nhìn thấy nàng, nàng tung mình nhảy một cái, không tiếng động hạ xuống lan can của Gia Minh.
Ở trường, Heidy cũng học thể thao, tập cầu thăng bằng, lúc này vì yêu mà hành động, đương nhiên sẽ biến mình thành một tiểu chiến sĩ.
Không thể để cho hai người các ngươi hài lòng! Còn chuyện về sau… nàng không muốn nghĩ tới, khi đẩy cửa sổ vào phòng, nàng nhanh chóng lao tới cái giường lớn, nhưng mà … lại vồ hụt.
Thấy trên giường không có ai. Heidy há hốc mồm, sờ sờ chăn đệm, nó lạnh như băng, điều này đã nói rõ Gia Minh không ngủ ở chỗ này, nếu Gia Minh ra ngoài thì làm gì phải khóa trái cửa, nàng lén lút ra cửa, chân trần chạy tới phòng của mẹ mình, trong lòng nàng đang kích động vô cùng.
Heidy rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.
Nàng cũng không phải đứa ngốc, ở năm 95, mặc dù tuổi còn nhỏ, đơn thuần ngây thơ không hiểu chuyện, bị ảnh hưởng của Gia Minh, nhưng chuyện của mẹ nàng và Gia Minh, nàng cũng loáng thoáng biết một chút, khi trở lại nước Mỹ, dần dần trưởng thành, nàng lại càng hiểu rõ, “đại khái” là mẹ nàng đã ngủ cùng với Gia Minh.
Khi đó, trong trí nhớ của nàng, Gia Minh lớn hơn, nhưng mà chỉ có nàng và mẹ nàng sống nương tựa vào nhau, nên nàng không thể trách cứ mẹ mình được.
Đồng thời, theo những gì Gia Minh biểu hiện, thì đúng là mẹ mình “câu dẫn” Gia Minh. Khi nghỉ hè trở lại thành phố Giang Hải, gặp mặt Gia Minh, nàng mới phát hiện, nàng với Gia Minh thực ra rất hợp. Trong lòng nàng đã hạ quyết tâm, nếu như bây giờ mẹ mình ngủ với Gia Minh, thì khi mình lớn lên, mình sẽ “câu dẫn” để biến Gia Minh thành của mình.
Bởi vậy, trong sự tưởng tượng của nàng, mẫu thân nàng chủ động, hơn nữa có vẻ đẹp thành thục, nam sinh ở trường nhìn thấy còn phải chảy nước miếng, nếu như Gia Minh không hành động, vậy thì là đứa ngốc rồi, cho nên đầu tiên là nàng tìm tới phòng của Gia Minh, nếu như Gia Minh chủ động mời mẹ mình ngủ, thì dường như có điều gì đó khác với tích cách của hắn… Nàng không biết phân tích chuyện này ra sao, nhưng mà nàng rất tức giận…
Nhẹ nhàng tóm ổ khóa, cửa phòng của mẹ nàng thường không khóa, vì vậy mà khi nàng đẩy cửa vào phòng, hai tay chống nạnh tức giận dậm chân, nhưng sau đó lại ngẩn cả người.
Trong phòng ngủ không có ai.
Hai người bọn họ… bỏ mình… hẹn hò với nhau…