“Địch nhân —- “
Tim đập như vọt tới tận cổ họng, tất cả đồng loạt giơ súng chuẩn bị bóp cò, trong năm chiếc xe, mọi người đều làm một động tác giống nhau. Tài xế điên cuồng chuyển tay lái, năm chiếc xe trượt trên mặt đường.
Trong ngày hỗn loạn hôm nay, đám Hấp Huyết Quỷ này thể hiện sức chiến đấu cường hãn.
Mấy hôm trước có Tuệ Thanh, Natalie tham gia vào cuộc chiến, nên sức chiến đấu của họ đã được ghi chép lại, hôm nay đám đặc công này đã nhận ra, tên Hấp Huyết Quỷ này chính là Peter.
Năm chiếc xe đồng thời phanh lại gây ra sự va chạm vào nhau, nhưng tên Peter chỉ quay đầu lại nhìn thoáng qua, sau đó chạy tới một con đường khác rồi biến mất, tốc độ của hắn rất kinh người. Cho tới lúc này, mọi người mới nhận ra, trên con đường này xảy ra chuyện gì.
“Đó là xe của Sa Sa!”
Tiểu Mạnh là người phản ứng đầu tiên, cùng lúc đó, có người hô:
“Mọi người… nhìn xem… Đó là cái gì…”
Thanh âm này có vẻ do dự, chắc là hắn cũng chưa kịp thể hiện cách nghĩ của mình. Ở dưới đèn đường, cột nước phun ra như suối, ngọn lửa bốc cao hừng hực, khói đen tỏa ra.
Ở bên đường, có một tên Hấp Huyết Quỷ bị người ta bóp cổ, thân hình bị giơ lên không trung, tiếng súng vẫn thỉnh thoảng vang lên.
Trong sự phân tích của họ, đám Hấp Huyết Quỷ này ai cũng cường đại, ba gã Hấp Huyết Quỷ đối mặt với Tuệ Thanh, Natalie, đối mặt với quân đội vẫn có thể ung dung chạy thoát.
Hôm nay bọn họ gây loạn trong thành phố, ngay cả đám người được huấn luyện chính quy cũng cảm thấy sợ hãi và bất lực, nguyên nhân là bởi vì đám người này hợp thành một tiểu đội.
Cho dù có là U Ám Thiên Cầm thì kết quả vẫn giống nhau, người bình thường không có cách nào chống lại đám quái vật này cả. Cũng là bởi vì nguyên nhân này, khi nhìn thấy Peter, hầu như tất cả trái tim của mọi người đã nhảy lên tận cổ họng.
Nhưng mà ở dưới ánh đèn, đám Hấp Huyết Quỷ lúc này lại trở nên vô cùng mềm yếu, cái tên Bất Tử Giả tên là Victor lúc này bị người ta bóp cổ giống như là xách một con gà giơ lên trên trời.
Cô gái bất tử giả lúc trước truy sát đám người Tiểu Mạnh điên cuồng xông lên muốn cứu hắn, nhưng mà cả hai người đều bị đánh bay ra ngoài khoảng 10 mét, thân hình còn đang bay ở trên không trung, tiếng súng vang lên kèm theo máu tươi phun ra.
Không khó để nhận ra tình huống, đám người này muốn công kích một chiếc xe, nhưng mà cho dù ba người có đồng thời công kích, cũng không mang lại tác dụng nào, Peter cũng xông lên, nhưng cũng chỉ là số phận bị vùi dập.
Trong xe không một ai nói chuyện, bọn họ nhìn bóng người ở xa kia, Tiểu Mạnh, Diệp Liên, Thôi Quốc Hoa và một số người cũ trong tiểu tổ, lúc này vừa cầm súng, vừa lấy tay dụi mắt.
“Sao… làm sao có thể… Cố, Cố Gia Minh… đã trở về…”
Tâm tình họ lúc này run rẩy tới mức khó tin, Diệp Liên móc trong người một cái ống nhòm, nhìn sang phía bên kia đường phố. Đồng thời vào lúc này, có mấy người cũng bật thốt lên: “Đây là ai?”
Câu nói nghi hoặc này làm cho Diệp Liên buông ống nhòm, nhìn Tiểu Mạnh ở bên cạnh một chút, trong giọng nói tràn ngập sự khó tin.
“Quitos… Quitos đã chết… đầu bị đánh nát… ông trời ơi…”
Tên Hấp Huyết Quỷ thứ hai bị đánh bay ra khỏi con đường. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Ở rất xa, bóng người kia liếc mắt nhìn sang bên này, sau đó tiếp tục đánh đấm ba người kia.
Diệp Liên cầm lấy bộ đàm, nuốt một ngụm nước bọt:
“Diệp Liên gọi tổng bộ… Chúng tôi…”
Giọng nói của hắn trở nên khô khốc:
“Chúng tôi tìm được Diệp Linh Tĩnh và Liễu Hoài Sa… cả đám Bất Tử Giả… Cố Gia Minh đã trở về, ba gã Bất Tử Giả đã hoàn toàn bị hắn áp đảo, có một tên… bị đánh nát đầu, hiện giờ đã chết…”
Ba gã Bất Tử Giả lúc này cùng nhau đứng lên, nhìn bóng người trên đường, trên một căn phòng bị đánh vỡ, một bóng người màu đỏ đứng trên đó, ở trong bóng đêm, cả người nàng giống như biến thành một ngọn lửa, trông như một đóa sen hồng.
Cảm nhận được Quitos đã chết, Victoria đã tới.
Cô gái đứng ngạo nghễ trên không, giống như nữ vương nhìn chúng sinh, ánh mắt quét qua ba gã đồng bạn phía dưới, dừng trên thi thể Quitos cách đó không xa một lát, sau đó với va chạm với ánh mắt của Gia Minh.
Gia Minh ngẩng đầu, hai người nhìn nhau trong chốc lát, Victoria chậm rãi giơ tay lên, trong nháy mắt đó, sức gió tụ tập, Gia Minh giống như cảm nhận được gì đó, hai tay đột nhiên chắn ở trước người. Hai người cách xa nhau mấy chục mét, nhưng khí lưu đã vọt tới, thanh thế ầm ầm, lửa cháy khắp nơi.
Gia Minh bị đánh bay ra ngoài, hắn lộn một vòng trên không trung, hạ xuống trước chiếc xe.
Tuy rằng lúc này Gia Minh không bị tổn thương gì cả, nhưng một người chủ động tiến công một người bị động phòng thủ, ai cũng hiểu là trong hai người ai chiếm thượng phong.
Trong xe, Diệp Liên bị kinh sợ vì lực lượng cường đại của đám Dị năng giả, nếu như không phải là động tác giơ tay của cô gái kia chậm rãi, thì chẳng ai biết có lực lượng như vậy tấn công.
Gia Minh hơi nhíu mày, giống như đang nghi hoặc pha tấn công vừa rồi. Cũng vào lúc này, Victoria hất cằm lên, thắng bại đã phân, người bình thường công phòng đều căn cứ vào sự huấn luyện và tìm tòi, trong khi dị năng phá vỡ nhận thức bình thường, bởi vậy, cho dù người bình thường mạnh tới mức nào, cũng không phải là đối thủ của đám Dị năng giả.
Đây chính là quy tắc.