Viên pháp y đứng dậy, đùng hết sức mô tả lại cảnh tượng lúc đó, hắn vòng tay, sau đó bổ thanh chủy thủ từ tay kia chém tới:
“Các ông không tưởng tượng được đâu, xương của nạn nhân đã bị trật khớp, đối phương mới chỉ lấy tay để ở cổ hắn, mà lực lượng dường như đã làm méo cả khuôn mặt, sau đó, đao đầu tiên của hắn *** đứt yết hầu của nạn nhân, vết thương rất sâu, máu phun ra xa hơn một thước, sau đó là bắp đùi, vai, trên dưới toàn thân, giống như đối phương đang ghim nạn nhân vậy. Liên tục đâm hơn hai mươi đao, vậy mà nạn nhân không thể phát ra động tĩnh gì, cho dù là rất nhỏ, đây chính là một kiệt tác hoàn mỹ. Bên này còn những mảnh nhỏ tôi nhìn không kỹ, nhưng mà thi thể hoàn chỉnh đã xem rồi, sạch sẽ lưu loát, người tới tuyệt đối là một cao thủ, thật hy vọng có thể gặp hắn, thưởng thức tác phẩm của hắn cũng là một loại hưởng thụ…”
Michelle dùng khẩu trang bụm miệng, lẳng lặng nghe lời hắn nói, sau đó nói:
“Ellen, có ai biến thái hơn ông không?”
Tên pháp y làm một động tác là khó có thể biết được, sau đó nói:
“Người tới rất lợi hại, tôi thách FBI các ông bắt được hắn, cược không?”
“Tôi cược bảy phần.”
“Hai người này là bạn học đại học, bọn họ đã quen nhau từ trước, cho nên không nên đánh cuộc với hai người thì hơn.”
Viên thám tử giải thích, sau đó nói:
“Vậy thì cho tôi xem video giám sát một chút, tôi tin chắc rằng nó đã bị người ta đụng tay đụng chân từ trước rồi.”
“Được, đi theo tôi.”
Viên cảnh sát trưởng đi ở phía trước, dẫn viên thám tử đến phòng giám sát và điều khiển. Michelle thì lưu tại hiện trường:
“Ách, căn cứ theo chuyên gia của chúng tôi kiểm tra sơ bộ, thì tin tức không bị chỉnh sửa, tất cả vẫn bình thường, chỉ là… nó bị người khác âm thầm tiến hành điều khiển, đối phương chắc chắn có thời gian nghiên cứu từ trước, từng bước xâm nhập vào bên trong, chỉ là hiện giờ chúng ta không rõ, hắn sử dụng kỹ thuật gì để khống chế toàn bộ hệ thống…”
Đi thẳng tới phòng giám sát và điều khiển, mười mấy màn hình đang hoạt động, có mấy tên cảnh sát đang nghiên cứu, sau khi giới thiệu qua thân phận, một viên cảnh sát bắt đầu giới thiệu toàn bộ những video có bên trong.
“Hệ thống camera của tòa nhà này tương đối hoàn chỉnh, theo lý thuyết thì sẽ không có góc chết, hình ảnh không bị người khác sửa chữa, nhưng mà theo như tuyến đường mà đối phương xâm nhập, lại phát hiện những dấu tích bị khống chế khó mà bị phát hiện, đầu tiên là ở chỗ này…”
“Bên cạnh con đường vào có một vấn đề nhỏ, người điều khiển rất nhạy cảm, phán đoán ra có vấn đề, đã bảo vệ sĩ đi xem, nhưng chỉ trong thời gian mấy giây ngắn ngủi, hung thủ đã vượt qua…”
“Tất cả những video này không bị thay đổi gì, nếu như không phải chúng ta biết kết quả, thì sẽ không phát hiện ra mấy video này có gì không bình thường, từ bên ngoài đi vào tới phòng này, có thể chọn rất nhiều con đường, ông cũng nhận thấy, bên này có người đi lại, bên này, bên này cũng có, cho nên hung thủ sẽ lựa chọn con đường này, khi camera quay sang phía khác, hắn đi ra, khi camera quay tới chỗ rẽ… không có ai, hắn nhanh hơn camera một bước, ở lối đi này có tận hai cái camera, ông xem, nó cũng không có ai…”
“Chúng ta lại nhìn màn hình tiếp theo, ông xem, phía trước có một camera đang quét trở lại, hai người da đen đang đi ở hành lang kia, sau đó… camera quét tới, chúng ta không nhìn thấy ai, ở nơi này có một cái cửa phòng… bên trong chúng ta phát hiện hai cổ thi thể. Sau 42 giây, người da đen xoay đi chỗ khác, ông nhìn xem, chú ý quan sát, có một điểm mờ lại xuất hiện trong màn hình, nó đang di động, hai người kia đã chết, cũng dùng 13 giây để vượt qua hành lang phía trước…”
“Ở đây, người vệ sinh gặp điểm mờ kia, nhưng mà khi đến đây… người vệ sinh không chết, không biết tại sao hung thủ lại tránh được người làm vệ sinh. Hắn ở chỗ này dừng lại một chút. Sau đó đi đến bên này, từ chiếc camera ở hành lang này, chúng ta có thể nhìn thấy một người, hắn tên là Gary Đặng…. hắn biến mất mà trên màn hình lại không có ai, thi thể của hắn được chúng ta phát hiện trong phòng này, dường như là bị hung thủ ném vào đây. À, cuối cùng, hung thủ ẩn mình trong phòng này, người thương nhân cùng vệ sĩ đi tới, có thể nhìn thấy rất rõ…”
Toàn bộ phòng giám sát và điều khiển im ắng, tên FBI kia trầm mặc, viên cảnh sát trưởng chắp hai tay sau lưng đi tới đi lui, chỉ có thanh âm giải thích của viên cảnh sát kia vang lên, làm cho bầu không khí lại càng thêm im lặng.
Mặc dù chuyện này bọn họ đã suy luận rất nhiều lần từ trước, nhưng mà bây giờ nghe đồng bạn nói ra, cũng không khỏi cảm thấy lạnh hết cả người.
Trên màn hình giám sát, toàn bộ khu nhà vẫn rất nhiều người, hành lang nào cũng có người di chuyển, mà cũng chính bởi vì vậy, mới tạo nên cảm giác lạnh gáy.
Rõ ràng là có người đi tới, nhưng lại im lìm ghé qua từng nơi, giống như một u linh không bị bất cứ thứ gì phát giác, cảm giác quỷ dị càng khắc sâu.
Ung dung, chính xác, biến hoá kỳ lạ, lãnh khốc, giả như đối phương thích, thì cũng có thể đang ở ngay sau lưng họ đâm một nhát rồi…
Trong lúc nhất thời ai cũng có cách nghĩ như vậy, viên thám tử kia nhìn lại màn hình trong phòng một lần, sau đó gật đầu nói:
“Không sai, hắn ở trong này…”
Lời còn chưa dứt, tiếng súng đột ngột từ bên ngoài hành lang vọng vào, sau một khắc, tiếng nổ lớn làm rung chuyển cả tòa nhà. Khi đám cảnh sát cuống quít rút súng, viên thám tử tên là Denis giống như một con báo chạy ra khỏi phòng giám sát và điều khiển lao tới chỗ thanh âm vang lên.
Nơi xảy ra động tĩnh, chính là nơi đã bị nổ lần trước.
Phía trước, bụi bốc lên mù mịt, bốn phía có cảnh sát cầm súng chạy tới, từ trong đám bụi kia cũng có cảnh sát rút ra, đang định vọt vào, thì bộ đàm lại vang lên, hắn chạy theo một con đường khác.
Tiếng súng mơ hồ vang lên, trải qua mấy hành lang gấp khúc, hắn tiến vào trong phòng khác, lao tới cửa sổ đối diện, đây chính là một gian phòng nhỏ, ở con đường cách đó không xa, hai bóng người quen thuộc còn đang bồi hồi, chính là Michelle cùng anh bạn bác sĩ pháp y, một người trên tay cầm súng, còn một người cầm dao giải phẫu, chạy sang ven đường. Nguồn: https://sachvui.com
“Làm sao vậy?”
“Cửa mật thất đã mở, sau đó…”
Michelle giơ súng, nhún vai:
“Có một người ở trong đó ném lựu đạn, sau đó xông ra ngoài, cậu đoán xem là ai?”
“Ai?”
“Chính là vị lão bằng hữu mà chúng ta không tóm được.”
Denis sững sờ một chút, tên bác sĩ biến thái Ellen đung đưa dao giải phẩu:
“Ta cũng có ở đây, đại khái chính là hắn.”
“Zhuang Amir… Bùi La Gia…”
Sau một lát, Denis gật đầu:
“Đây là nơi của Bùi La Gia, bọn họ tới hủy dấu vết… Lập tức thông báo cho người phụ trách chuyện Hoa Tulip của Cục Quốc An, có thể chúng ta phải phối hợp với họ…”
Chào Ellen xong, hai gã thám tử FBI đi ra một chỗ không người, Ellen dùng điện thoại, bấm một dãy số, sau một lát, thanh âm đã vang lên.
“Alo… James… tiểu tổ Zhuang Amir bị triệu hồi, hiển nhiên Bùi La Gia đã bắt đầu cảm thấy sợ hãi Hoa Tulip… Không có gì, chỉ là nói cho cậu biết chuyện này, vừa rồi đụng phải hắn không bị thương, đúng là một việc đáng ăn mừng…”