Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.
Chọn tập

“Chú ngựa ô?” Tưởng Thiên Lỗi giống như không có hứng thú biết, chỉ tiếp tục xem tài liệu của chuyên gia hầu rượu đầu tiên nói: “Một cô gái hai mươi tuổi hiểu được rượu đỏ sao? Hiểu được thức ăn sao?”

Các nhân viên Khách sạn cũng tò mò mở ra bìa tài liệu màu xanh dương trước mặt, tìm cô gái mới 20 tuổi, tò mò thân phận của cô.

Ánh mắt Đông Anh có chút kỳ quái, nhìn Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng nhưng vẫn làm tròn trách nhiệm giới thiệu nói: “Dường như cô ấy có khứu giác trời sanh, hơn nữa đối với thức ăn có một cái nhìn đặc biệt, cô ấy là người duy nhất thưởng thức qua 370 loại rượu đỏ, cũng đáp sai không một chút!”

Ánh mắt Tưởng Thiên Lỗi lóe lên nhưng vẫn chậm rãi lật xem tên chuyên gia hầu rượu thứ hai, một nữ hầu rượu người Anh tuổi chừng bốn mươi, dòng họ ba đời đều là thợ nấu rượu, đã từng được chọn vào hoàng cung Anh quốc phục vụ cho Nữ Hoàng nước Anh, hiện tại ở Khách sạn Hoàng Gia Anh quốc giữ vị trí chuyên gia hầu rượu, đã có mười năm kinh nghiệm. . . . . .

“Nói tiếp. . . . . .” Tưởng Thiên Lỗi chậm rãi nói.

Đông Anh nhìn anh một cái, tiếp tục nói nữa: “Hơn nữa. . . . . . Cô ấy không chỉ có vị giác đối với rượu đỏ hơn người bình thường, cô ấy còn là bậc thầy rượu trắng, rượu thanh, rượu mơ, đối với trà nghệ cũng hết sức tinh thông, là chuyên gia trà hàng đầu.”

Trên mặt Tưởng Thiên Lỗi lộ ra một chút hứng thú nhưng vẫn là tiếp tục lật xem tên của người kế tiếp, cũng đến từ nước Pháp, khoảng 60 tuổi, có ba mười năm kinh nghiệm hầu rượu, đã từng chủ trì nhiều bữa tiệc hội nghị nước đầu não, đối với thức ăn có giải thích phong phú, đối với rượu đỏ có nhiệt tình hơn người bình thường, câu nói sau cùng của ông ta: rượu đỏ là khởi nguồn của Sinh Mệnh loài người.

Đông Anh hiểu ý của Tưởng Thiên Lỗi, liền tiếp tục giải thích nói: “Lần này chúng ta chọn lựa chuyên gia hầu rượu, chủ yếu là nhằm vào khách sạn Trung Quốc chúng ta, phối hợp văn hóa ẩm thực của khách sạn Trung, Tây, cho nên trong quá trình lựa chọn cũng xem xét đến phương diện này một chút, phần lớn các chuyên gia hầu rượu xuất sắc, bọn họ quá quen thuộc văn hóa nước ngoài, đối với Trung Quốc chúng ta vẫn không có cách nhìn sâu sắc mà cô gái kia mặc dù không có quá nhiều kinh nghiệm nhưng cô ấy bằng khứu giác trời sanh, mỗi lần trong trận đấu cũng có thể ngẫu hứng bộc phát tài nghệ rất tốt. . . . . .”

Con ngươi quyến rũ của Tưởng Thiên Lỗi khẽ chớp, tiếp tục lật một tờ tài liệu chuyên gia hầu rượu, nhìn chuyên gia hầu rượu thứ tư là một nam chuyên gia người Trung Quốc, tuổi chừng năm mươi, mới nhìn lướt qua, cũng đã lật tới tên người sau cùng. . . . . .

Anh ngồi rất nghiêm túc, xem phần tài liệu chuyên gia hầu rượu cuối cùng, nhìn góc bên trái sơ yếu lý lịch, là một cô gái xinh đẹp có nụ cười hoạt bát đáng yêu, cặp mắt to sáng ngời động lòng người, làm ánh mắt anh nhìn kỹ, cảm giác quen thuộc nhanh chóng ập vào lòng, anh lập tức nhìn dấu khoanh tròn nhỏ chính giữa trên sơ yếu lý lịch viết tên họ chuyên gia hầu rượu. . . . . . Đường Khả Hinh!

Lông mày của anh lập tức nhíu chặt!

“Một người tôn trọng thức ăn và rượu đỏ, tại sao có thể ở trong trận đấu quan trọng như vậy đến trễ?” Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng nói hết lời nói, liền đem sơ yếu lý lịch đặt ở trên bàn ăn, mới ngửa mặt nói: “Bắt đầu đi.”

Thật ra Đông Anh cũng nhận ra Đường Khả Hinh nhưng không có nghĩ đến cô là cô gái ngày hôm qua cùng Tổng Giám đốc đến cục cảnh sát, cô nhìn Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng, có chút cẩn thận hỏi: “Tư cách thi của cô ấy. . . . . .”

Sắc mặt của Tưởng Thiên Lỗi lạnh lẽo, nói: “Nếu đến giờ cuối cùng, cô ấy không tới thì hủy bỏ tư cách thi của cô ấy.”

Đông Anh lập tức gật đầu, hiểu ý tứ của anh nói: “Tôi sẽ phái thư ký đến bên ngoài khách sạn tự mình đợi cô ấy tới đây.”

“Bắt đầu đi. . . . . .” Tưởng Thiên Lỗi chậm rãi nói.

Giám đốc vừa nghe, ngay lập tức đứng lên, nghiêm túc nói: “Cuộc thi chuyên gia hầu rượu bắt đầu! !”

Chọn tập
Bình luận
× sticky