Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1183: Cánh bướm phiêu du

Tác giả: Hàn Trinh Trinh
Chọn tập

́nh bướm phiêu du

Editor: Hien Eliza

Đường Khả Hinh nhanh chóng đi về phía màn hình lớn kia, đôi mắt cháy bỏng nhìn về cảnh tượng phía trước.

Màn hình tinh thể lỏng cực lớn ở trung tâm sân khấu, nhất thời xuất hiện dải ngân hà trong vũ trụ huyền ảo,họ chỉ thấy những ngôi sao lấp lánh đầy trời, giống như thiếu nữ tuyệt trần, đang mơ mộng mà ngọt ngào say mê phiêu du. Mà cảnh vật trần gian cũng như vậy thật mỹ miều, ở đó cảnh đẹp những dây nho leo trườn khắp núi non, cá lội cùng thuyền chài đang thong dong xuôi tới trên con sông như ngọc. Người lái đò kích động ngẩng lên ngắm nhìn đỉnh núi, mà vào lúc này từ trong cảnh sắc mỹ miều mộng ảo đột nhiên một cành nho vươn ra giống như tay thầy tế lễ, đầy lòng biết ơn đối với món quà của thần rượu nho. Sau đó trong vườn nho tràn ngập tiếng cười thu hoạch, cứ như vậy vượt qua khó khăn…

Hai mắt Đường Khả Hinh chớp nhẹ một cái, khuôn mặt cứ vậy lộ ra thần sắc như tìm kiếm được tình yêu, từng chút từng chút nhìn về phía cảnh tượng kia, trái tim không thể nắm bắt được chạm tới một góc của linh hồn con người.

Trong vườn nho, các công nhân thu hoạch của thế kỷ trước, cứ như vậy vui mừng và hạnh phúc tay xách giỏ trúc, hái từng chùm nho một thu hoạch vào giỏ của mình. Ở đằng kia con bướm trong suốt ảo mộng như thủy tinh, đang phiêu du giữa những dây nho, thỉnh thoảnh bay lượn chập chờn trong vườn nho lấp lánh, thỉnh thoảng lại trốn ở giữa đám lá xanh, giả bộ làm món trang sức thẹn thùng e ấp. Mà lúc này, có một chàng trai hái nho nhìn thấy một đóa hoa dần dần biến thành cánh bướm hoàng ngọc, cứ thế ngượng ngùng mà mộng ảo vỗ cánh, người ấy vì “nàng” xinh đẹp mà khuynh đảo, bây giờ bởi vì “nàng” xuất hiện trong cuộc đời mà đối với cuộc đời tràn ngập tình yêu cùng sự thành kính. Anh thành tâm thành ý vươn tay cởi mũ, nửa quỳ xuống, hướng tới đóa hoa cánh bướm xinh đẹp kia kính chào…

Cánh bướm như cảm giác được tình yêu của người con trai trước mặt, “nàng” ngay lập tức cứ thế ngượng ngùng tung cánh bay đi…

Chàng trai ngẩng mặt lên nhìn cánh bướm mộng ảo, động lòng người phiêu du về hướng ngân hà sâu thẳm…

Hai mắt Đường Khả Hinh chớp nhẹ một cái, lần nữa chao đảo mãnh liệt nhìn về phía cảnh tượng này.

Vào lúc này, dải ngân hà lại bắt đầu xoay tròn biền thành một thiếu nữ tuyệt đẹp, cô nhảy vũ điệu lắc eo uyển chuyển, mặc cho dây nho kia đem chính mình bao bọc quấn lấy. Cuối cùng bọn họ dường như giống với cuộc đời của người đàn ông và người phụ nữ vậy, không ngừng xoay tròn, cuốn lên trong phong vân biến ảo vĩ đại giữa trời và đất.

Alex lập tức xuất hiện bên cạnh Đường Khả Hinh, đôi mắt hơi có vẻ lóe lên sự kích động, ngẩng đầu lên nhìn về phía màn hình lớn trung tâm đang lặp lại diễn biến của cảnh tượng kia.

Đường Khả Hinh mới vừa rồi thiếu chút nữa làm cho Alex sợ hết hồn, nhưng bề ngoài của cô vẫn có vẻ ung dung, đôi mắt lấp lánh trong sáng động lòng người, nội tâm tĩnh lặng nhìn về phía diễn biến của cảnh tượng mỹ miều đang lặp lại kia. Trong khi Alex cũng bắt đầu theo dõi hình ảnh kia đang phát lại, chìm sâu vào trong suy tính của mình, không bao lâu Kerry, Gosedon đều tới. Mà Mộc Tử Linh cũng nhanh chóng hoàn thành các sản phẩm rượu cuối cùng, đưa tay lau mồ hôi trên trán, mang theo cảm giác hoa mắt, xoay người bước đi về phía màn hình lớn kia. Trong nháy mắt cô thấy Đường Khả Hinh đứng ở vị trí chính giữa, đôi mắt của cô chỉ là chợt lóe một tia sắc bén nhưng không lộ ra thái độ khác thường, mà nhanh chóng đi về phía màn hình lớn trung tâm, ngẩng đầu lên nhìn về phía dải ngân hà xa xăm, còn có cả sông nước núi rừng…

Cô nhất thời cạm tạ ông trời một hồi, khuôn mặt lộ ra sự cảm kích cùng nụ cười mệt mỏi, cảm thấy sự nỗ lực không phụ những người có lòng. Những hình ảnh này giống như bài thơ ca tụng vùng rượu vang nổi tiếng Bordeaux của người Châu u. Từ Bordeaux di chuyển đến sông Rhine của nước Đức hiện nay, không thể không làm một bài thơ ca ngợi cảnh sắc rạng rỡ của các trang viên lân cận giữa non nước hữu tình. Nội dung của bài thơ tiếng Đức là: “Trông về nơi xa, con sông ngân hà cuồn cuộn. Cá lội cùng thuyền chài làm cho tinh thần người ta khoái lạc. Ngước mắt lên ngắm nhìn cảnh đẹp dây nho trườn bò khắp núi non. Trong lòng tràn đầy cảm giác vui sướng biết ơn món quà của thần rượu…”

Mộc Tử Linh nhất thời kích động đi tới kệ rượu cao hai mét ở giữa, theo đó giám khảo chính cùng hội đồng giám khảo mãnh liệt nhìn chăm chú xuống dưới. Đôi mắt của cô nhanh chóng tìm kiếm, rốt cuộc chon một chai rượu theo suy nghĩ của mình ở trên đỉnh của kệ rượu, sau đó để cho nhân viên phục vụ dùng mâm bưng lấy rồi dùng tấm khăn màu vàng kim trùm lên, bày ra chính giữa bàn ăn. Mà lúc này, Alex cùng Kerry còn có Gosedon trong phút cuối cùng chung một thời điểm đưa tay ra lấy xuống một chai rượu ở trên tầng cao nhất. Sau đó để cho nhân viên phục vụ nhanh chóng dùng khăn trùm lên, rồi đặt trước bảng tên ở chỗ ngồi mỗi người.

Trong phút cuối cùng còn sót lại mỗi Đường Khả Hinh.

Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi, hai người này đều là những tổng giám đốc không sợ trời, không sợ đất nhưng giờ đây cũng khẩn trương đến gần như nghẹt thở. Họ xoay người từ trên cao nhìn về Đường Khả Hinh phía trước, bóng lưng cô ổn định vững vàng, giống như pho tượng vậy. Cô không gấp nhưng thực sự những người bên cạnh thì sốt ruột chết đi được. Phu nhân George vào lúc này cũng bị bầu không khí khẩn trương kéo theo, bà cầm lấy ly nước của Vitas uống một hớp lớn.

Vitas lộ ra vẻ mặt nhàn nhạt nhìn phu nhân George một cái rồi hơi quay mặt sang nhìn về phía bóng lưng ấm áp cong lượn động lòng người của học trò. Hai mắt ông hơi có vẻ tha thiết cùng đau lòng, tay cầm bút máy, càng ngày càng sốt ruột…

Thời gian đếm ngược mười, chín, tám…

Bác Dịch thiếu chút nữa đem cà vạt của mình xoắn hỏng, căng thẳng đến mức cổ họng khát khô nhìn về phía Đường Khả Hinh, trên trán anh lấm tấm mồ hôi…

Toàn bộ khán giả, ai ai cũng trợn mắt đơ lưỡi, miệng há to. Ngay cả duới khán đài ở ghế khách quý thân phận hiển hách như chủ tịch Trang cùng tổng giám đốc tập đoàn mặt cũng đầy căng thẳng cùng sững sờ…

Rốt cuộc ở năm giây cuối cùng, Đường Khả Hinh nhanh chóng xoay người, khuôn mặt lộ ra sự phát hiện cứ như ánh sáng rực rỡ mỹ miều, đôi mắt lấp lánh ánh lên như thủy tinh trong suốt. Cô đi về phía giá rượu kia, không nói hai lời ngay ở giây cuối cùng với lấy, chọn một chai rượu nho sâu nhất ở tầng cuối, trong nháy mắt bị nhân viên phục vụ dung tấm vải vàng kim trùm kín, đưa đến bàn ăn trước mắt. Cô nhất thời cảm thấy mình lựa chọn rượu xong, đã bày ở trên mặt bàn, mới nặng nề nuốt cổ họng khát khô, hơi thở phào nhẹ nhõm.

Mộc Tử Linh hơi nghiêng người liếc Đường Khả Hinh một cái, sau đó vẻ mặt lộ ra sự bình tĩnh, nhìn về khán giả phía trước, nhưng đôi mắt tràn ra một chút ý cười…

Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi lập tức thở phào nhẹ nhõm, đồng thời khẩn trương đưa tay ra nới lỏng nút thắt cà vạt, mới vừa rồi họ khẩn trương đến nỗi suýt không thở được. Bác Dịch cũng nuốt mạnh cổ họng một cái, nếu anh có cơ hội và thời gian cùng cô nhóc này, nhất định bắt cô phải từ bỏ cái thói quen khẩn cấp chết người trong một giây cuối.

Toàn bộ không khí của hội trường cũng lập tức buông lỏng.

Ngay tại lúc này Hách Lệ với khuôn mặt mỉm cười xuất hiện ở giữa sân khấu. Đối với những chai rượu bí ẩn mà các tuyển thủ chọn, đầu tiên cô nhìn chăm chú sâu xa một lúc, sau đó lịch sự nhìn về phía các tuyển thủ, hơi kín đáo cùng một chút nghiêm túc hỏi: “Xin hỏi các tuyển thủ, đối với sự lựa chọn rượu của các bạn, còn có điều gì nuối tiếc không?”

Cả năm tuyển thủ đồng thời mỉm cười lắc đầu.

“Được! Bây giờ chúng ta mời người chủ trì công bố chai rượu tinh hoa mà các bạn đã chọn.”

Hách Lệ vừa nói xong liền xoay người mời người chủ trì ở trên sân khấu lớn mở tấm khăn phủ vàng kim…

Người chủ trì lúc này lập tức lộ ra khuôn mặt tươi cười ngay trước mấy nghìn người xem cùng đoàn giám khảo đối diện, vươn tay ra trước tiên mở lượt thứ nhất của nhóm tranh tài chai rượu nho của Alex. Bất ngờ là một chai rượu đến từ sông Rhine của nước Đức chai Schloss Johannisberg 1992, được ủ hoàn toàn bằng loại nho Riesling, đây là một trong số 100 chai trên toàn thế giới, nó ngọt ngào đến độ làm người ta say mê ý vị, mang theo những mùi hương của mật ong, khói oải hương, mơ cùng đào mật. Mặc dù có thời điểm hơi chua, làm đầu lưỡi tê dại nhưng mà trong miệng tràn đầy hương thơm, quả thật để lại cho người ta dư vị vô hạn.

Phu nhân George nhìn thấy chai rượu này, đôi mắt nhất thời sáng lên!

Hách Lệ lại tiếp tục cùng những giám khảo mặt nghiêm túc, tiết lộ chai thứ hai, chai thứ ba, chai thứ tư, bao gồm cả sự lựa chọn của Mộc Tử Linh, tất cả đều là rượu băng Schloss Johannisberg Riesling. Cô lại lộ ra vẻ mặt tươi cười đi đến trước mặt Đường Khả Hinh, hơi nâng mí mắt, liếc mắt nhìn cô gái……

Đường Khả Hinh cũng đứng trước bàn ăn, vẫn còn hơi căng thẳng, cổ họng nuốt mạnh một cái, rồi nhìn về hướng Hách Lệ cười ngọt ngào…

Hách Lệ sau đó cũng lịch sự hướng cô hơi cười ngọt ngào, lúc này mới vươn tay ra, nhẹ nhàng nhấc tấm khăn phủ vàng kim, bất ngờ là một chai rượu đến từ vùng Burgundy của nước Pháp chai Montrachet 1984.

Giám khảo chính cùng hội đồng giám khảo nhìn thấy chai rượu này, có người không nhịn được đứng bật dậy. Phu nhân George trợn mắt há mồm nhìn về phía cô gái này. Vitas lộ ra một chút ánh mắt đau lòng, vẻ mặt phức tạp nhìn về phía học trò. Hai người Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi cũng dừng hình ngay tại chỗ ngồi của giám khảo chính…

Vào lúc này, Paby không kiềm chế được nhấc mắt kính lên, nhìn kỹ càng chai rượu kia, rồi hơi có vẻ kinh ngạc nhìn về phía Đường Khả Hinh hỏi:

“Tuyển thủ Đường, bạn có thể cho tôi biết lý do vì sao lại chọn chai Montrachet này?”

Đường Khả Hinh lập tức hơi xoay người, ở giữa ánh mắt kinh ngạc của các chuyên gia hầu rượu khác, nhìn về phía Paby nhanh chóng giải thích:

“Chính xác! Mới vừa rồi bài thơ kia tựa như miêu tả lâu đài Johannisberg non sông gấm vóc của nước Đức, nhưng hai câu cuối của bài thơ là: “Chỉ thấy dây nho len lỏi đến nhà hát tự nhiên. Trong vườn thu hoạch nho, tiếng reo hò vang vọng khắp mây đêm.” Lúc này trong một câu nói, thật ra có chút tham gia ý tưởng của hí kịch, tiếp theo cảnh sắc của vườn nho lại càng kiểm chứng suy nghĩ của tôi. Ở vùng Burgundy nước Pháp Montrachet tọa lạc ở giữa sườn núi hoàng kim, đây là vị trí đắc địa nơi sản xuất ra trữ lượng dồi dào rượu vang trắng khô của nước Pháp. Cũng như thành tích Montrachet đứng thứ một trăm thế giới, mặc dù là người đời ngày càng sùng bái nhưng nếu như chính bạn tới nơi đó, không khỏi cho là đi vào một nơi hoang vắng, khô hạn, hiu quạnh, khu vực chuyên sản xuất rượu kém chất lượng. Nhưng cây nho trong vườn kia cảm giác tựa như giao phó cho người dân vùng đất hoang vu hẻo lánh này, liền đúng như hình ảnh chúng ta mới vừa rồi thấy vậy. Vườn nho bên ngoài tường rào, rõ ràng lộ ra hàng rào ngắn màu trắng, rào chắn kia ở giữa bóng cây, cũng thanh tịnh minh bạch rõ ràng. Mà điểm mấu chốt nhất chính là, trong một thời gian rất dài Montrachet đã từng bị người lầm tưởng nó là không màu hơn nữa còn trong suốt. Nhưng trong thực tế, dịch rượu chuyển từ màu xanh xanh của kim loại đến ánh sáng của hoàng ngọc. Mới vừa rồi trong hình cánh bướm kia phiêu du, thật ra thì màu sắc cũng là từ trong suốt chuyển sang màu vàng trong suốt của đá quý.”

Phu nhân George không nhẫn nại được hỏi:

“Trên thế giới có vô số các loại rượu vang trắng, cũng có một loại rượu vang trắng khác giống như Montrachet thay đổi màu sắc, làm sao bạn chắc chắn đây chính là Montrachet?”

Đường Khả Hinh lộ ra khuôn mặt mỉm cười, đôi mắt ánh lên tia sáng cảm động, sâu kín nói:

“Bí mật kia vẫn còn ấn giấu ở trong cánh bướm. Cánh bướm kia tượng trưng cho dịch rượu, vừa phiêu du bay lượn thỉnh thoảng lại ẩn núp ở giữa đám lá nho, hơi có vẻ ngượng ngùng mà vỗ cánh. Hơn nữa trong Montrachet có hai loại mùi hương hết sức rõ ràng, một là mật ong ngọt ngào, còn lại là sơn tra hơi ngượng ngùng, ý chua…Cuối cùng, câu trả lời chính xác cho thời khắc này là, nhà văn nổi tiếng thế giới Dumas, đã từng kích động mạnh viết: “Trong lúc uống Montrachet, chúng ta nên quỳ gối, một tay cầm mũ, một tay cầm ly…” Nhưng điều tiếc nuối là, Dumas trong đoạn cuối ‘‘Trà Hoa Nữ’’ cuối cùng không thể vì Montrachet ghi lại mấy câu nói, để cho nó trở thành sự tiếc nuối…Cho nên mới có hình ảnh cuối cùng cánh bướm phiêu du hướng về các vì sao…”

“Trời ơi!” Phu nhân George cuối cùng không thể kiềm chế được kích động nhìn về phía cô gái này, cười rộ lên.

Khán đài mấy nghìn khán giả lúc này cũng xôn xao, màn hình lớn trung tâm quả nhiên hiện lên một chai rượu đến từ năm 1984 Montrachet. Chai rượu quý giá kia,được bao quanh bởi các loại hoa, nó thật sự cao quý!

“Oanh………..” Toàn bộ khán giả nhất thời kịch liệt vỗ tay vang như sấm. Mà tất cả giám khảo cũng vào lúc này, ngay lập tức nổ đèn ủng hộ cô gái này, không biết tại sao, cô ở trong lòng tất cả các giám khảo có phần ấn tượng cực kỳ cao.

Khuôn mặt Đường Khả Hinh lộ ra nụ cười mệt mỏi nhưng cảm động, nhìn về phía toàn bộ khán giả…

Tất cả giám khảo nhao nhao mỉm cười vì Đường Khả Hinh tiến lên thành cao thủ thứ chín tám, điểm số của cô từ thấp nhất, thẳng tắp vọt lên thành đứng đầu. Hình ảnh vui vẻ của cô lại lần nữa xuất hiện ở màn hình lớn trung tâm, chủ tịch hiệp hội rượu sư, ông ba phải tiên sinh Dylan thậm chí vào lúc này tự mình cho cô một tràng vỗ tay tán dương. Bởi vì cô tinh tế, chính xác, quan sát tỉ mỉ, quả thật là đủ tư cách dòm ngó ngôi vị vô địch chuyên gia hầu rượu hàng đầu thế giới.

Nhưng vào lúc này, Mộc Tử Linh thấy bởi vì Đường Khả Hinh trực tiếp vọt lên hạng nhất, mà sự cố gắng sinh tồn của mình bị dồn xuống thứ tư, trong nháy mắt mặt cô tái nhợt, tay không nhịn được đưa lên cổ, cảm giác được lễ vật nhỏ chất lượng đêm qua, chắc chắc sẽ có ích nếu bản thân muốn tranh giải.

Chọn tập
Bình luận