Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1237: Đào kiền

Tác giả: Hàn Trinh Trinh
Chọn tập

Edit: Hương Giang

Khách sạn Hoàng đình!

Trang Hạo Nhiên nhẹ ôm lấy thân thể mềm yếu của Đường Khả Hinh trầm mặc đi ra sảnh lớn, nhìn người con gái trong lòng kích tình qua đi, mắc cỡ đỏ bừng mặt, xấu hổ xuống lầu, anh lại bá đạo trong nháy mắt ôm chặt eo nhỏ nhắn của cô, phủ đầu khẽ hôn khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng của cô, một tay kia dò vào trong tây trang của cô, cách sơ mi khẽ vuốt hông cô, cảm tính khàn khàn nói: “Thế nào? Xấu hổ?”

“Đi!” Đường Khả Hinh tâm phanh nhảy, tựa ở trong lồng ngực nóng cháy của anh, phủ mặt ngọt ngào cười.

“Bà xã của anh xấu hổ!” Trang Hạo Nhiên lại mị lực cười, tuy lệnh cô ngọt ngào kích tình, thân thể mình dục vọng lại vẫn như cũ phiên giang đảo hải, cưng chiều ôm lấy cô từ từ đi xuống thang xoay tròn, tay vẫn như cũ dò vào trong tây trang của cô, cách sơ mi mỏng vuốt ve hông cô, nhưng vẫn cẩn thận chú ý đến vết thương trên vai phải của cô, mặc dù Tô Thụy Kỳ đã dán cao giảm đau cho cô, dẫn tới cánh tay chỉ hơi tê buốt một chút, nhưng anh vẫn muốn cẩn thận xử lý, lúc triền miên, anh vẫn tránh đụng đến tay phải của cô …

“Đừng như vậy…” Lúc Đường Khả Hinh cất bước đi xuống thang xoay tròn thang, lại bị Trang Hạo Nhiên khiêu khích cho mặt đỏ tới mang tai…

“Một chút thôi…” Trang Hạo Nhiên ở chỗ khúc quanh thang lầu, đột nhiên lại nắm cằm của cô, phủ đầu nhẹ mút đôi môi đỏ mọng no đủ của cô, thậm chí lộ ra mị lực đầu lưỡi cùng cô ngượng ngùng nóng cháy dây dưa cùng một chỗ, lồng ngực giống như chuẩn bị bạo phát ra khí tức, hai tay ma sa sát bên hông gợi cảm của cô, chậm chạp vỗ về chơi đùa, nắm chặt một bên mông của cô, bắt nơi ẩm ướt của cô tiếp xúc với thân thể mình…

“Ai…” Đường Khả Hinh mặt bá thoáng cái lại đỏ, hai tròng mắt lóe ra mơ màng, nhưng vẫn bất đắc dĩ vươn tay, nhẹ chống lên lồng ngực nóng cháy của anh nói; “Đừng như vậy… Mọi người nhìn thấy bây giờ?”

“Anh hận không thể để toàn thế giới nhìn thấy chúng ta ngọt ngào!” Trang Hạo Nhiên chậm chạp ôn nhu nắm lấy đôi tay nhỏ bé của cô, đặt bên môi mình, phủ đầu hôn, lúc này mới mỉm cười ôm lấy hông của cô, cùng nhau xuống lầu…

“Chúng ta… Không chọn nhẫn sao?” Đường Khả Hinh mỉm cười theo Trang Hạo Nhiên xuống lầu, vừa đi vừa mềm giọng hỏi anh.

Trang Hạo Nhiên nhẹ ôm lấy thân thể mềm mại của cô đi xuống lầu, gật đầu chào nhân viên cùng quản lý, anh mới mị lực vô hạn cười rộ lên, vừa đi tới hiệu đá quý, vừa cưng chiều nói: “Đứa ngốc, em phải gả cho người là Tổng giám đốc Hoàn Cầu! Em tương lai là bà xã của thương gia châu báu lớn nhất thế giới! Sao có thể chọn nhẫn cưới một cách tùy tiện?!? Hôm nay chỉ là mang em đến nhìn một chút! Cho em cảm thụ một chút bầu không khí này!”

“Anh……” Đường Khả Hinh theo Trang Hạo Nhiên đi ra hiệu đá quý, lập tức không nói được gì nhìn về phía anh, cười rộ lên nói; “Anh rảnh thật đấy? Còn đùa giỡn em?”

Trang Hạo Nhiên ôm lấy Đường Khả Hinh đứng ở trước cầu thang, nhìn một chiếc xe con màu đen chậm rãi từ phía trước lái tới, anh liền dừng lại động tác, chỉ là hai tay nhẹ đỡ bả vai của cô, phủ mặt nhìn về phía khuôn mặt ngọt ngào của người con gái phía trước, cưng chiều nhìn thật lâu thật lâu, bàn tay lại ngứa ngày muốn đụng vào, lại vẫn như cũ ngừng thở, ép chặt sinh mệnh khí tức, mang theo cảm động nhìn về phía người con gái trước mặt, ẩn nhẫn mấy phần, mới mỉm cười nói; “Khả Hinh… Anh rất hi vọng nhân sinh của em có thể hoàn hoàn chỉnh chỉnh hạnh phúc… Đến lúc đó, anh và em nhất định sẽ nhảy một điệu nhảy! Thuộc về nhân sinh hoàn mỹ nhất một điệu nhảy! Anh muốn xem thân ảnh em xoay tròn ba trăm sáu mươi lăm độ hạnh phúc…”

Đường Khả Hinh dừng lại động tác, ngưỡng mặt lên, hai tròng mắt chiết xạ ôn nhu cùng động tình quang mang, nhìn về phía anh.

“Trở về đi… Anh hôm nay quả thật có chút bận…” Trang Hạo Nhiên thấy ánh mắt này của cô, liền mỉm cười, có chút bất xá lại nhẹ ôm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, yếu ớt nói: “Đêm nay anh lại điện thoại cho em, được không?”

Đường Khả Hinh thật sâu nhìn về phía anh, dừng lại một hồi, hiểu được mỗi anh làm một chuyện cũng có lý do của mình, liền cười gật gật đầu, lúc này mới trầm mặc quay người đi, tới chỗ xe con màu đen, nhìn tài xế mở cửa xe cho mình, cô lại xoay người, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên mỉm cười nói: “Trang Hạo Nhiên! Nói lời phải giữ lời! Chờ đến hôn lễ của chúng ta, anh nhất định phải cùng em nhảy một điệu nhảy! Không được chống chế!”

Trang Hạo Nhiên đứng ở trước cầu thang, thật sâu nhìn về phía cô bé này, mỉm cười!!

Đường Khả Hinh nhìn anh cười tươi như vậy, lúc này mới có chút yên tâm, cũng bộc lộ mỉm cười ngồi vào chỗ ngồi phía sau xe, phân phó tài xế lái xe…

Trang Hạo Nhiên mặt bộc lộ mỉm cười đứng ở trước cầu thang, nhìn Đường Khả Hinh ngồi vào chỗ ngồi phía sau xe, xe con màu đen lái đi… Sắc mặt của anh mới chậm rãi thu lại, hai tròng mắt bỗng nhiên chiết xạ thần bí mà kịch liệt quang mang, hỗn thân tình tự dường như phiên giang đảo hải vọt tới, càng lúc càng hung mãnh, càng lúc càng hung mãnh… anh vẫn như cũ không yên lòng, căng thẳng sắc mặt, chậm rãi đi xuống cầu thang, đứng ở ven đường ngăn nắp sạch sẽ, ngẩng đầu, nhìn về phía chiếc xe con kia chạy nhanh biến mất ở ngã rẽ, anh lúc này mới cho phép chính mình kinh ngạc! Anh lúc này mới cho phép chính mình kích động!!

Khí tức càng lúc càng trầm suyễn, càng lúc càng trầm suyễn…

Anh dường như đứng ở đỉnh thế giới phong vân gợn sóng, theo nghi hoặc thế giới mê mang xoay tròn, lại chỉ nghe được tin tức Lãnh Mặc Hàn vừa truyền đến… Hạo Nhiên, tôi cùng với Uyển Thanh căn cứ vào chứng cứ, phân tích một buổi tối, có lẽ hung thủ… Thực sự có khác người này!

Trang Hạo Nhiên xác thực xác thực nghe được câu này, hai tròng mắt anh run rẩy kịch liệt, hơi lóe ra nước mắt, nhìn toàn bộ thế giới sự vật, như vậy rõ ràng có màu sắc!! Anh tức khắc ngồi vào xe của mình tọa, khởi động Pikes Peak chạy về phía trước, anh nhanh chóng gọi cho Lãnh Mặc Hàn, lại đè xuống tai nghe bluetooth!!

Chuông điện thoại di động vang lên, Lãnh Mặc Hàn ấn gọi điện thoại, thanh âm truyền đến…”Ân…”

“Lời nói vừa rồi, vô cùng xác thực?” Trang Hạo Nhiên hai tay nắm tay lái, phi đi như tên bắn, anh nhanh chóng hỏi.

“………” Lãnh Mặc Hàn dừng lại một hồi, thanh âm mới rốt cuộc chậm rãi truyền đến nói; “Đúng vậy… Mặc dù tôi cùng với em gái cũng không có chứng cứ thực sự chính xác, tra ra ai là thủ phạm của vụ án phóng hỏa, nhưng chúng tôi cơ hồ có thể khẳng định… Thủ phạm phóng hỏa, không phải Đường chủ tịch!”

Trang Hạo Nhiên hai tròng mắt lóe ánh lệ, hai tay cấp thiết nắm chặt tay lái, lấy tay thử đấm mình một cái, ra sức xua đi hình ảnh Đường Chí Long ngồi trong ngục giam tang thương cúi mặt, ngừng thở, giữ chặt chân tướng trong trái tim mình, nghẹn ngào nuốt, mới cảm kích bức ra một câu nói…”Huynh đệ! Cám ơn cậu!”

“………” Lãnh Mặc Hàn trầm mặc một hồi, mới tiếp tục hỏi: “Cậu bây giờ tức khắc qua đây! Tôi sẽ nói tình huống cụ thể cho cậu!!”

“Không! Tôi hiện tại muốn gặp một người trước!” Trang Hạo Nhiên tức khắc cúp điện thoại, hai tay nắm chặt tay lái, chân nặng đạp chân ga, tăng tốc xe phóng đi——————

Phòng bệnh!!

Đường Chí Long sắc mặt tiều tụy bán nằm trên giường bệnh, giống như cây khô, sau khi thân thể khôi phục, đôi tay già nua yếu ớt bị còng lại, hai tròng mắt dại ra, yếu ớt nhìn về phía trước…

Đường Khải Văn bảo bà xã ở bên ngoài chờ, mặt bộc lộ một điểm cười chế nhạo tiếu ý, nhìn về phía phụ thân nói: “Ba! Con biết ba cả đời này rất vất vả, ba cũng nuôi con và Khả Hinh một khoảng thời gian! Thế nhưng ba biết không, ba đã không hoàn thành trách nhiệm của một người ba! Trong mắt của ba chỉ có Hoàn Cầu! Còn con và mẹ a…”

Đường Chí Long mặt ai oán run rẩy đau đớn quang mang…

Đường Khải Văn cũng thập phần khó khăn nhìn về phía Đường Chí Long, lại nắm chắc nhìn thời gian, nhanh chóng nói: “Con mười mấy năm không gặp ba! Cũng không phải muốn đòi hỏi ba cái gì! Ba cũng không có cái gì cho con! Chỉ là con biết, trước lúc ba ngồi tù, để lại vài thứ cho Khả Hinh! Vậy con không so đo! Thế nhưng… Khả Hinh hiện tại và Hoàn Cầu Trang tổng giám đốc cùng một chỗ! Người anh xác thực mới thực sự dài mặt!! Trang tổng cũng nói, muốn đầu tư cho con quán cơm trưa! Hôm nay lại còn có ký giả phỏng vấn con! Ba nói… Bọn họ liền hỏi cha và mẹ của ta! Con… Con lúc đó do dự một chút… Nhưng mẹ đều nói ba đã chết! Con… Con không thể nào… Con cũng chỉ có thể nói ba đã chết!”

Đường Chí Long ánh mắt run run rẩy rẩy đau đớn, ai oán nói không nên lời…

“Ba! Ngài thử nghĩ xem! Khả Hinh thế nhưng là quán quân cuộc thi phục vụ rượu lớn nhất thế giới! Nó sẽ phải gả vào hào môn! Nó không thể có một người cha ngồi tù! Nếu như… Nếu như nói ra, nói đường đường phu nhân tổng giám đốc lại có người cha tù tội! Không phải là sỉ nhục sao? Còn có thể sẽ ảnh hưởng chuyện hôn sự này! Cho nên hôm nay con tới, chỉ là muốn nói cho ngài biết một tiếng, dù sao ngươi kiếp này ra không được, là phải ở trong đây an hưởng lúc tuổi già! Đừng dây dưa với bọn con nữa! Đừng có đi nhận Khả Hinh làm con gái! Trong khoảng thời gian này, con đang muốn cùng nó ăn cơm, dần dần bồi dưỡng lại cảm tình! Nó cũng sắp kết hôn rồi! Ba!! Được không? Con van ngài, con van cầu ngài đừng tới làm phiền con và Khả Hinh nữa!”

Đường Khải Văn càng nói càng hận, đến cuối cùng, hắn ngụy trang không nổi nữa, ngoan độ nói: “Chúng tôi không thể lại bị ông liên lụy! Hi vọng ông có thể nghĩ cho anh em tôi! Nếu có ký giả tìm ông, ông phải nói, ông không quen biết cũng tôi!!”

Hắn nói cho hết lời, nhanh chóng ra khỏi phòng bệnh, tức khắc liền bị quở trách, một giọng nữ sắc bén ở bên ngoài kêu: “Anh có chuyện gì, không biết nói nhanh lên một chút à? Anh khỏi phải nói, ông ta cũng biết chuyện gì xảy ra? Ông ta còn dám liên lụy chúng ta a? Nếu ông ta có mặt lời, sẽ không lại nhận Khả Hinh! Khả Hinh của chúng ta là Hoàn Cầu phu nhân tổng giám đốc! So với địa vị của ông ta trước đây ở Hoàn Cầu còn cao hơn! Tôi là muốn ông ta chết sớm siêu sinh sớm đi! Anh xem lại mình đi, đến chỗ như thế này mang về một thân xui xẻo! Về nhà tắm rửa sạch sẽ chớ bị ông ta dính xui xẻo!!”

Đường Chí Long ai ai oán oán bán nằm ở trên giường bệnh, nghe âm thanh bên ngoài nhỏ dần nhỏ dần rồi biến mất, ông run rẩy khuôn mặt tiều tụy, tràn đầy thống khổ, hai tròng mắt dại ra lại rơi nước mắt…

Con dao giấu trong chăn chậm rãi lóe ra ánh sáng sắc bén.

Truyện cực hay mới:,- 2.-3.-4.

Chọn tập
Bình luận