Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản
Chọn tập

Thời gian từ từ trôi qua.

Người này đã ở bể bơi tròn bốn mươi phút, Đường Khả Hinh có chút lo lắng nâng cổ tay, liếc mắt nhìn thời gian trên đồng hồ, lại nhìn người đàn ông kia càng lúc càng đến gần bể bơi, lại đột nhiên phát hiện lúc anh vươn người nhảy về hướng ngược lại , nước lướt qua phía sau lưng ẩm ướt, có một hình xăm giống như hình một ngọn lửa , lòng của cô chấn động mạnh, hai mắt cự nhiên bỗng chốc sáng ngời…

“Nếu như cô gặp người có hình xăm giống cô như đúc, phải quý trọng người ấy!”

Đường Khả Hinh vội ngẩng đầu, ngón tay lập tức theo thói quen chống huyệt thái dương, nhíu chặt lông mày, lại nhớ những lời này, dường như đã nghe qua, cô lại nghi ngờ nhìn anh đã bơi tới đầu kia, thân hình lực lưỡng có thể thấy được anh thực sự rất thích vận động, hai mắt cô nhìn quanh, tận lực muốn nhớ những lời này, nghe từ nơi đâu!

Người trong bể bơi rốt cuộc cũng bơi xong , ở trong nước nhanh nhẹn trượt lủi, trong khoảng khắc đi tới ven bể bơi, hai tay nắm chặt cột thép trong nước, tung mình nhảy lên, giọt nước rầm rầm chảy xuống, dọc theo những đường vân da rắn chắc gợi cảm kia, từng đường chảy xuống, cơ bụng sáu múi của người đàn ông này thể hiện một người đàn ông cường tráng mạnh mẽ, thực sự hấp dẫn mê người, Đường Khả Hinh mặt ửng hồng, nhanh chóng quay đầu…

Trang Hạo Nhiên tòan thân ướt đẫm, đứng ở bên bể bơi, chỉ lãnh đạm nhìn Đường Khả Hinh một cái, mới cầm lên áo choàng màu trắng trên ghế dựa , lặng lẽ mặc vào .

Toàn bộ bể bơi, chỉ có âm thanh mặc quần áo .

Đường Khả Hinh thở hổn hển một hơi, sắc mặt hơi hồng quay mặt đi, chớp nhẹ hai mắt, khẽ cắn môi dưới, nhìn về một hướng khác.

Trang Hạo Nhiên kéo dây lưng áo choàng, hơi nhăn mặt vươn tay, nới lỏng một chút tóc ướt đẫm, có chút mệt mỏi ngồi trên ghế dựa, nhắm mắt lại ở nghỉ ngơi.

Đường Khả Hinh đứng một bên, cảm giác được người bên cạnh không có một tiếng động, liền có chút ngượng ngùng khẽ cắn môi dưới, hơi quay mặt sang, liếc về phía người kia…

Trang Hạo Nhiên vẫn như cũ nhắm mắt lại, có lẽ do bơi nên mệt mỏi, nặng nề thở, áo choàng tắm hơi mở ra, lộ ra cơ ngực gợi cảm, tỏa ra vô hạn khí nóng.

Đường Khả Hinh lập tức quay mặt đi , không dám lên tiếng.

Trang Hạo Nhiên nhắm mắt lại, tay đột nhiên giơ giữa không trung.

Đường Khả Hinh cảm thấy được có gì đó không bình thường, liền hơi quay đầu nghi ngờ nhìn về phía cử động này của anh, kêu nhỏ: “Hả?”

“Tài liệu nào…” Trang Hạo Nhiên nhắm mắt lại, có chút mệt mỏi gọi.

“À , vâng…” Đường Khả Hinh ngay lập tức lấy tài liệu, bước lên hai bước, cẩn thận thật cẩn thận đem tài liệu đặt vào trong tay của anh.

Trang Hạo Nhiên cầm tài liệu, mới chậm rãi mở mắt ra, thở hổn hển ,ngồi dậy, để tóc ướt tùy ý rũ xuống, lại trầm mặc lật ra một tờ báo cáo, chuyên chú xem lướt qua nội dung, rất nghiêm túc…

Đường Khả Hinh kìm lòng không được ngẩng đầu, len lén nhìn gò má của anh…

“Vì sao cuộc họp báo cáo công tác lần thứ hai hôm trước, không tham gia họp liên tuyến?” Trang Hạo Nhiên vừa lật xem tài liệu, vừa hỏi.

“À…” Đường Khả Hinh nghe lời này, mặt hơi hồng, nhìn về phía anh xin lỗi nói: ” Hai ngày trước là bởi vì đúng lúc , em có cuộc họp ở bộ phận rượu…”

“Đây không phải là lý do. Báo cáo công tác, là báo cho cấp trên, em trong khoảng thời gian này đang làm cái gì, để cấp trên hiểu công việc của em , nhiệt tình của em, còn có năng lực của em, nghe nói thời gian em quản lý cấp dưới, luôn luôn mạnh mẽ hợp tác chặt chẽ , hẳn là em phải hiểu rõ đạo lý này.” Trang Hạo Nhiên tiếp tục lật xem một trang báo cáo khác , nhàn nhạt nói.

“Vâng…” Đường Khả Hinh chỉ phải khẽ gật đầu, tôn kính đáp lời.

Trang Hạo Nhiên rốt cuộc hơi ngẩng đầu, đôi mắt chim ưng, lộ rõ mấy phần xem xét cô.

Đường Khả Hinh lập tức cúi đầu.

Trang Hạo Nhiên dựa trên ghế ,tập trung xem tài liệu, tay lại đưa về phía ghế dựa bên cạnh, vỗ nhẹ, nhàn nhạt nói: “Ngồi đi”

Đường Khả Hinh nghe lời này, do dự một lúc, nhưng vẫn lặng lẽ bước qua , thật cẩn thận ngồi ở bên cạnh ghế dựa, không hiểu sao có chút khẩn trương, rõ ràng cảm giác được người này,đối với công việc vô cùng nghiêm túc.

Trang Hạo Nhiên chuyên chú nhìn tài liệu, đưa tay.

Đường Khả Hinh quay đầu, ngây ngốc nhìn anh.

“Bút!” Trang Hạo Nhiên nhàn nhạt căn dặn.

“À… Vâng!” Đường Khả Hinh lập tức lấy trong túi đồng phục của mình, cầm lên một cây bút máy màu bạc, nhẹ nhàng mở nắp bút, đưa cho anh.

Trang Hạo Nhiên nhận bút máy, tựa lưng vào ghế ngồi, nhấc bút trên tài liệu vung vung vẩy vẩy không biết viết những gì…

Đường Khả Hinh nghe âm thanh xoẹt xoẹt của bút viết trên tài liệu, cô có vài phần nghi ngờ quay đầu.

“Đây!” Trang Hạo Nhiên đã đem tờ thứ nhất của tài liệu đưa cho cô.

Đường Khả Hinh có chút sững sờ nhận lấy bản báo cáo công tác của mình, nhìn mặt trên có viết báo cáo liên quan đến việc kinh doanh rượu, đánh dấu những thiệt hại của từng quản lý bộ phận rượu gây ra, cô còn chú ý những chỗ quan trọng, thậm chí phía dưới ghi chú dấu vết của những mánh khóe tinh vi, cô ngay lập tức có chút không hiểu quay đầu, nhìn về phía anh.

Trang Hạo Nhiên lại lặng lẽ nhanh chóng cầm bút máy, ở phần thứ hai của bản báo cáo công việc, nhằm nhập khẩu rượu tiến vào thị trường châu Âu,lại đánh dấu lượng rượu Henry Pinault và Cherry do bộ phận rượu nhập khẩu quá nhiều kèm theo những từ ngữ ngạy cảm, lại xoèn xoẹt rồi đưa cho Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh lại im lặng nhận lấy, nhìn thoáng qua chữ viết phía trên báo cáo, còn có ba vòng tròn , nêu ra lỗi sai từ tiếng Anh của mình, mặt của cô lại ửng đỏ, đột nhiên quay mặt sang, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, kêu nhỏ: “Tổng …Tổng giám đốc Trang…”

Đôi mắt Trang Hạo Nhiên nhanh chóng nhìn quanh, tay chỉ tiếp tục cầm bút máy, phê bình và chú giải trên văn kiện cho cô, nói: “Anh biết em trong khoảng thời gian này, trí nhớ cũng không phải là quá tốt, nhưng phương pháp làm việc của em, càng ngày càng cứng ngắc, có chút giống với Vitas, không ổn!”

“Mời anh dạy dỗ.” Đường Khả Hinh có chút không phục.

Trang Hạo Nhiên nghe ra hàm ý này , rốt cuộc hơi ngẩng đầu, quay mặt nhìn về phía Đường Khả Hinh, đôi mắt thâm thúy đảo quanh đầy ẩn ý nói: “Em biết trên cái thế giới này, tại sao muốn phân biệt đàn ông và phụ nữ ?”

Đường Khả Hinh nghe xong không lên tiếng.

“Chính là vì khác nhau.” Trang Hạo Nhiên nhìn về phía Đường Khả Hinh, giọng nói mạnh mẽ có lực, nói: “Vitas tuổi tác đã cao, đem một ít công việc quan trọng giao cho em đi xử lý, cho nên thời gian em mới vào bộ phận rượu, một chút thủ đoạn cứng rắn là đương nhiên, thế nhưng thời gian trôi qua, thủ đoạn em càng ngày càng cứng rắn hơn nữa ,người khác sẽ sợ em, nếu như sợ em, cũng sẽ không cùng em thổ lộ tâm tình nữa .”

Đường Khả Hinh trầm mặc.

” Thủ đoạn của một người phụ nữ so với người đàn ông cứng rắn hơn, kỳ thực không phải là một chuyện tốt, em phải sử dụng được tư chất nữ tính đặc biệt của người con gái , vừa cứng rắn vừa mềm mại mới được!” Trang Hạo Nhiên chịu khó chỉ bảo .

Đường Khả Hinh lại bất đắc dĩ cười, nói: “Bọn họ mỗi ngày giống như lang sói hổ báo, buông lỏng một chút, bọn họ liền nhe nanh múa vuốt .”

“Cho nên em liền đem hai lão thần đuổi đi?” Trang Hạo Nhiên nhíu mày nhìn cô.

Đường Khả Hinh nghi ngờ nhìn về phía anh, nghĩ chuyện này mà anh cũng biết?

“Làm hoàng đế đáng sợ nhất , chính là giết công thần, người khác sẽ cho rằng mình thấy lợi ích quên người gầy dựng!” Trang Hạo Nhiên lại nhanh chóng nói với cô: “Như thế này sao thông tình đạt lý, không làm cho lòng người bất an? Vì sao có một tập đoàn , mặc dù biết có vài nguyên lão , ngồi ở đó không làm việc, còn tiếp tục mời bọn họ? Chính là để ổn định lòng người ! Đó cũng là điều bọn họ nên có được ! ! Em nếu thật sự phải mời bọn họ rời đi, phải nghĩ biện pháp, để bọn họ tự mình rời đi.”

“Nếu như bọn họ không chịu rời đi?” Đường Khả Hinh nhìn anh hỏi.

“Đó chính là do em không có năng lực!” Trang Hạo Nhiên lập tức nói.

Đường Khả Hinh cúi đầu, khẽ cắn môi dưới.

Trang Hạo Nhiên lại thật sâu nhìn cô một cái, mới tiếp tục xem lướt qua tài liệu , lật từng tờ từng tờ, kể cả một dấu chấm câu cũng không bỏ quá, nhanh chóng phê bình chú thích cho cô.

Đường Khả Hinh bắt đầu có chút ủy khuất, rốt cuộc nhịn không được mở miệng: “Ổn định lòng người , không bao gồm việc khen thưởng sao? Em thực sự rất vất vả vì bộ phận rượu..” .

Trang Hạo Nhiên dừng lại động tác, chậm rãi quay mặt sang nheo mắt nhìn cô.

Đường Khả Hinh hơi cúi đầu xuống , không nói lời nào.

Trang Hạo Nhiên nhìn người này, mỉm cười một chút, bất đắc dĩ nói: “Đây là báo cáo công việc, không phải cuộc họp khen ngợi! Em bây giờ tiền lương năm vạn , ba tháng một lần được thưởng quý, vẫn là Hoàn Á phát .”

Đường Khả Hinh trầm lặng.

Ánh mắt Trang Hạo Nhiên lại đảo quanh , nhìn cô một cái, mới tiếp tục lật xem báo cáo , nhanh chóng cầm bút máy, ghi chép nội dung trên tài liệu, vẽ hết vòng tròn này lại đến vòng tròn khác, nói: “Luôn luôn là lỗi tiếng Anh, cũng không làm cho người ta hiểu, em xem một chút.”

Đường Khả Hinh thở hổn hển một hơi, lập tức cảm giác hồ bơi cực lớn , ngột ngạt đến sắp hít thở không thông.

“Chưa ăn sáng sao?” Trang Hạo Nhiên vừa cúi đầu nhìn phần cuối bản báo cáo, nhàn nhạt hỏi.

“… … …” Đường Khả Hinh muốn nói ăn rồi, thế nhưng không hiểu sao, hai mắt chớp một cái , lại nói: “À…Chưa…Chưa ăn.”

Trang Hạo Nhiên nghe lời này, lại nhàn nhạt quay mặt sang, nhìn Đường Khả Hinh, lại mỉm cười một chút nói: ” Vẫn chưa ăn sao?”

“Chưa ăn…” Đường Khả Hinh đành trả lời.

Trang Hạo Nhiên nhanh chóng đem phần cuối cùng của bản báo cáo đã phê xong , đưa cho cô, mới thở dài một cái, đứng dậy hơi lắc cái cổ mỏi mệt, đi ra ngoài nói: “Cùng nhau đi…”

Đường Khả Hinh chậm rãi đứng lên, nhìn về phía bóng lưng Trang Hạo Nhiên đi chân trần về phía trước, đột nhiên đôi mắt nhíu lại, cắn môi dưới, có chút không phục hừ một tiếng, nhưng vẫn là đi theo về phía trước.

Lối đi thật dài, vì có ánh sáng, lúc đi phía trước, xuyên qua một luồng ánh sáng trắng, Trang Hạo Nhiên đi vào thẳng phòng khách, đi lên lầu hai, nói: “Ngồi trước đi, chờ anh một chút…”

“Vâng…” Đường Khả Hinh ôm tài liệu, đi vào phòng khách, lúc này mới có chút tâm tư ngắm nhìn toàn bộ căn biệt thự, xa hoa nhưng không làm mất đi phong cách riêng, hai bên trái phải của phòng khách, toàn bộ như rơi vào thế giới bằng thủy tinh, từ đó có thể nhìn thấy sân gôn một cách rõ ràng, thậm chí xa xa đằng sau hoa viên trước mặt có hơn mười con ngựa trắng như tuyết, đang tập luyện chạy như bay, cô có chút kinh ngạc nhìn về đàn ngựa phía xa xa, sau gáy lại mãnh liệt lóe lên những hình ảnh, nhất thời nghĩ không ra…

Đèn chùm pha lê giữa phòng khách chợt sáng lên, một cái TV màn hình tinh thể lỏng màu đen cực lớn, hòa hợp với bức tường màu trắng, trái phải hai bên được đặt hai ngọn đèn đứng thẳng cao hai mét, bên trái một tấm bình phong trong suốt, bên trong hiện ra ánh sáng kỳ ảo tựa như hiệu quả mô phỏng 3D của khách sạn dưới nước, ngay giữa bộ sô pha rộng lớn hơi trũng xuống , được đặt ngọn đèn màu lam , tỏa ra ánh sáng rực rỡ, cực kỳ sống động, trên bàn trà màu trắng, để một chậu cây hoa Hỏa Liệt Điểu nho nhỏ …

Cô tiếp tục nhìn lướt qua phòng bếp phía trước, cư nhiên thấy các chi tiết được làm hoàn toàn bằng thủy tinh, ngoài cửa sổ là rừng trúc xanh xanh, nhẹ nhàng lay động, ánh mặt trời rọi qua từng nhánh cây…

“Thích không?” Một giọng nói xa xa truyền đến.

Đường Khả Hinh kìm lòng không được ngẩng đầu, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên đã tắm rửa xong, mặc áo sơ mi màu đen, quần thường màu đen, xắn ống tay áo , lộ ra cánh tay to lớn, một luồng khí mãnh liệt kéo đến , hai tay nắm lan can màu trắng ở tầng hai, hơi cúi xuống dưới, hai mắt nóng bỏng nhìn mình…

Chọn tập
Bình luận