Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Văn Mẫu Lớp 10

Nghị luận về một quan diểm “học đi dôi với hành”. Anh (chị) cần làm gì để thực hiện tốt việc học kết hợp với hành

Tác giả: Sachvui.Com
Thể loại: Sách Giáo Khoa
Chọn tập

I. Mở bài:

Để cho xã hội phát triển toàn diện con người cần phải có tri thức và việc học tập là vô cùng quan trong. Nhưng để việc học có hiệu quả thì tư tuởng mới của Nguyễn Thiếp đã thể hiện rõ trong bài “Bàn luận về phép học”: Cứ theo điều học mà làm: nghĩa là học phải kết hợp với hành. Và để kế tục những tư tưởng đó, T5.1950, Bác hồ đã nói: Học phải đi đôi với hành. Học mà không hành thì học vô ích, hành mà không học thì hành không trôi chảy. Từ đó, ta thấy được tầm quan trọng giữa việc học và hành.

II. Thân bài:

1. Thế nào là học:

– Học là tiếp thu kiến thức được tích lũy trong sách vở, là nắm vững lí luận đã được đúc kết trong cá bộ môn khoa học, đồng thời tiếp nhận những kinh nghiệm của cha anh đi trước. Học la trau dồi kiến thức, mở mang trí tuệ. Tóm lại học là sự thu nhận kiến thức từ người khác, rèn luyện thành kĩ năng nhận thức tri thức.

– Không có học là ko có kiến thức về kinh tế xã hội, con người – đời sống. Cho nên, “Người không học như ngọc không mài”.

2. Thế nào là hành:

– Hành nghĩa là làm, là thực hành các ứng dụng, kiến thức vào thực tiễn đời sống. Ta lấy những điều đã học để làm.

– Học với hành phải đi đôi, không thể tách rời mà phải gắn liền.

– Học và hành là một quá trình thống nhất. Nó phải được đúc kết và nâng cao trong thực tiễn đời sống. Học thì dễ, nhưng học kết hợp với hành là vô cùng khó khăn, đòi hỏi học sinh tự có ý thức rèn luyện.

3. Tại sao học phải kết hợp với hành:

– Trong thực tế học tập, hành chính là mục đích và phương pháp học tập bởi vì kiến thức học được phải được áp dụng trong cuộc sống.

– Khi người học đã có kiến thức, lý thuyết mà không vận dụng vào thực tiễn, không thực hành thì học vô ích, việc học chẳng để làm gì. Vì người đi học phải trải qua một quá trình lâu dài, fải đầu tư vào thời gian, sức lực, tiền của. Nếu những điều đã được học mà không thực hành, áp dụng vào trong thực tiễn sẽ trở nên lãng phí.

* Nguyên nhân để việc học mà không hành:

+ Biệc học không thấu đáo, không đầy đủ, học một đằng thực hành một nẻo; hoặc người đi học không có môi trường để hoạt động.

Kiến thức chưa được trang bị dầy đủ, việc thực hành thiếu tự tin, không làm được việc gì, bị chê cười => ngại ra với thực tiễn, Xã hội

– Người đi học muốn thực hành mà không có lý thuyết, lí luận chỉ đạo và thiếu kinh nghiệm thì việc ứng dụng vào thực tiễn sẽ không tránh khỏi sự vấp váp, lúng túng, gặp nh` khó khăn trở ngại, thậm chí dẫn đến sai lầm. VÌ vậy, đúng như Chủ tịch hồ chí minh đã nói: “hành mà không học thì hành không trôi chảy”.

– Trong thực tế cuộc sống đã không có ít trường hợp vô tình trở thành kẻ phá hoại chỉ vì người đó hành mà không học.

– Dẫn chứng : Bạn hãy lấy trong nhà trường, việc học…. hay như vụ việc Ngân Thương bị dính doping tại Omlympic 2008 ở Bắc Kinh.v.v…

– Vì vậy việc học để có tri thức, tích lũy tri thức là vô cùng quan tọng vì nó là yếu tố quyết định cho việc hành.

4. Học như thế nào cho có hiệu quả?

– Khi sinh ra ta bắt đầu tiếp xúc với môi trường xung quanh, con người ta đã bắt đầu học: Học ăn, học nói, học gói, học mở.

– Đến tuổi đến trường thì được học kiến thức trong nhà trường (TNXH, cuộc sống…)

– Đến khi trưởng thành, rời ghế nhà trường, bước vào thực tế cuộc sống vẫn tiếp tục fải học những người xung quanh học, học nữa, học mãi (Lenin)

– Đối với học sinh đi học, ngoài những kiến thức mà thầy cô cung cấp trong nhà trường phải cố gắng trau dồi kĩ năng học tập, phải biết tự học có phương pháp, học tập phải toàn diện và có mục đích rõ ràng.

– Phạm vi học tập là rất rộng lớn, học Phổ thông – đại học…. rồi lên cao nữa, nhưng không bao giờ được coi mình là người đã có đầy đủ tri thức. Một người tri thức chân chính luôn tự coi mình còn kém cỏi, luôn muốn học thêm nữa.

– Xã hội ngày càng tiến bộ, con người càng có nhiều điều kiện học tập để làm chủ vũ trụ, làm chủ thiên nhiên và cuộc sống của mình. “Việc học tập là quyển vở không trang cuối cùng”. Việc học của chúgn ta cần fải tiến sát với tiến bộ của nhân loại.

– Học phải kết hợp với hành. Học một làm mười cho thành thạo. Trong quá trình học phải biết sáng tạo để thực hành, không chỉ biết làm theo các khuôn mẫu cứng nhắc và phức tạp để việc hành được dễ dàng

III. Kết bài:

Những tư tưởng tiến bộ của Nguyễn Thiếp về việc kết hợp học với hành đã trở thành một nguyên lí, phương châm giáo dục và đó cũng là một phương pháp học tập của chúng ta.

– Nhớ người xưa, vâng lời bác Hồ dạy, người học sinh phải biết học kết hợp với hành để đủ trình độ nhận thức, đóng góp cho xã hội, kế tục sự nghiệp của các bậc đàn anh.

Quan hệ giữa học và hành

Để cho xã hội phát triển toàn diện con người cần phải có tri thức và việc học tập là vô cùng quan trong. Nhưng để việc học có hiệu quả thì tư tuởng mới của Nguyễn Thiếp đã thể hiện rõ trong bài “Bàn luận về phép học”: Cứ theo điều học mà làm: nghĩa là học phải kết hợp với hành. Và để kế tục những tư tưởng đó, T5.1950, Bác hồ đã nói: Học phải đi đôi với hành. Học mà không hành thì học vô ích, hành mà không học thì hành không trôi chảy. Từ đó, ta thấy được tầm quan trọng giữa việc học và hành.

– Học là tiếp thu kiến thức được tích lũy trong sách vở, là nắm vững lí luận đã được đúc kết trong cá bộ môn khoa học, đồng thời tiếp nhận những kinh nghiệm của cha anh đi trước. Học la trau dồi kiến thức, mở mang trí tuệ. Tóm lại học là sự thu nhận kiến thức từ người khác, rèn luyện thành kĩ năng nhận thức tri thức.

– Không có học là ko có kiến thức về kinh tế xã hội, con người – đời sống. Cho nên, “Người không học như ngọc không mài”.

– Hành nghĩa là làm, là thực hành các ứng dụng, kiến thức vào thực tiễn đời sống. Ta lấy những điều đã học để làm.

– Học với hành phải đi đôi, không thể tách rời mà phải gắn liền.

– Học và hành là một quá trình thống nhất. Nó phải được đúc kết và nâng cao trong thực tiễn đời sống. Học thì dễ, nhưng học kết hợp với hành là vô cùng khó khăn, đòi hỏi học sinh tự có ý thức rèn luyện.

– Trong thực tế học tập, hành chính là mục đích và phương pháp học tập bởi vì kiến thức học được phải được áp dụng trong cuộc sống.

– Khi người học đã có kiến thức, lý thuyết mà không vận dụng vào thực tiễn, không thực hành thì học vô ích, việc học chẳng để làm gì. Vì người đi học phải trải qua một quá trình lâu dài, fải đầu tư vào thời gian, sức lực, tiền của. Nếu những điều đã được học mà không thực hành, áp dụng vào trong thực tiễn sẽ trở nên lãng phí.

* Nguyên nhân để việc học mà không hành:

+ Biệc học không thấu đáo, không đầy đủ, học một đằng thực hành một nẻo; hoặc người đi học không có môi trường để hoạt động.

Kiến thức chưa được trang bị dầy đủ, việc thực hành thiếu tự tin, không làm được việc gì, bị chê cười => ngại ra với thực tiễn, Xã hội

– Người đi học muốn thực hành mà không có lý thuyết, lí luận chỉ đạo và thiếu kinh nghiệm thì việc ứng dụng vào thực tiễn sẽ không tránh khỏi sự vấp váp, lúng túng, gặp nh` khó khăn trở ngại, thậm chí dẫn đến sai lầm. VÌ vậy, đúng như Chủ tịch hồ chí minh đã nói: “hành mà không học thì hành không trôi chảy”.

– Trong thực tế cuộc sống đã không có ít trường hợp vô tình trở thành kẻ phá hoại chỉ vì người đó hành mà không học.

– Dẫn chứng : Bạn hãy lấy trong nhà trường, việc học…. hay như vụ việc Ngân Thương bị dính doping tại Omlympic 2008 ở Bắc Kinh.v.v…

– Vì vậy việc học để có tri thức, tích lũy tri thức là vô cùng quan tọng vì nó là yếu tố quyết định cho việc hành.

– Khi sinh ra ta bắt đầu tiếp xúc với môi trường xung quanh, con người ta đã bắt đầu học: Học ăn, học nói, học gói, học mở.

– Đến tuổi đến trường thì được học kiến thức trong nhà trường (TNXH, cuộc sống…)

– Đến khi trưởng thành, rời ghế nhà trường, bước vào thực tế cuộc sống vẫn tiếp tục fải học những người xung quanh học, học nữa, học mãi (Lenin)

– Đối với học sinh đi học, ngoài những kiến thức mà thầy cô cung cấp trong nhà trường phải cố gắng trau dồi kĩ năng học tập, phải biết tự học có phương pháp, học tập phải toàn diện và có mục đích rõ ràng.

– Phạm vi học tập là rất rộng lớn, học Phổ thông – đại học…. rồi lên cao nữa, nhưng không bao giờ được coi mình là người đã có đầy đủ tri thức. Một người tri thức chân chính luôn tự coi mình còn kém cỏi, luôn muốn học thêm nữa.

– Xã hội ngày càng tiến bộ, con người càng có nhiều điều kiện học tập để làm chủ vũ trụ, làm chủ thiên nhiên và cuộc sống của mình. “Việc học tập là quyển vở không trang cuối cùng”. Việc học của chúgn ta cần fải tiến sát với tiến bộ của nhân loại.

– Học phải kết hợp với hành. Học một làm mười cho thành thạo. Trong quá trình học phải biết sáng tạo để thực hành, không chỉ biết làm theo các khuôn mẫu cứng nhắc và phức tạp để việc hành được dễ dàng

Những tư tưởng tiến bộ của Nguyễn Thiếp về việc kết hợp học với hành đã trở thành một nguyên lí, phương châm giáo dục và đó cũng là một phương pháp học tập của chúng ta.

– Nhớ người xưa, vâng lời bác Hồ dạy, người học sinh phải biết học kết hợp với hành để đủ trình độ nhận thức, đóng góp cho xã hội, kế tục sự nghiệp của các bậc đàn anh.

Quan hệ giữa học và hành

Chọn tập
Bình luận