Sự hăng say trong lao động của người dân Việt Nam ta là một nét đẹp truyền thống của nhân dân ta. Rất nhiều câu ca dao đã ca ngợi sự lao động vất vả của người nông dân nhưng họ lại rất hăng say miệt mài không than phiền không oán trách. Ta chỉ thất ở họ vẻ đẹp khi lao động một vẻ đẹp của sự hăng say phấn khởi trong công việc khiến chúng ta thật ngưỡng mộ. Trong đó nổi bật lên là bài ca dao:
“Rủ nhau đi cấy đi cày
Bây giờ khó nhọc có ngày phong lưu
Trên đồng cạn dưới đồng sâu
Chồng cày vợ cấy con trâu đi bừa”
Bài thơ nói về sự hăng say lao động hăng say cày cấy của người nông dân
Câu thơ đầu tiên “Rủ nhau đi cấy đi cày”. Nhân dân ta rất yêu lao động. Truyền thống hăng say trong lao động đã được nhân dân ta tiếp nối từ bao đời nay. Bác Hồ đã dậy “lao động là vinh quang”. Thật vậy câu thơ đầu tiên với hai từ “rủ nhau”giúp cho chúng ta thấy được sư mời gọi hăng say trong lao động của người dân Việt Nam. Ngay sau đó là điệp từ đi với hai từ kết hợp với nó là đi cấy và đi cày. Trong nghề nông thì cấy cày là hai việc được coi là nặng nhọc nhất để làm ra hạt gạo. Đó là hai công việc đòi hỏi sự khéo léo nhịp nhàng của người lao động. Thế nhưng người nông dân dường như không hề ngại ngần sự vất vả đó àm còn đón nhận nó một cách rất vui vẻ bình thường. Nhịp thơ khiến cho chúng ta thấy sự hăng hái sự phấn trấn của người lao động. Dân gian đã cố ý lấy hai hình ảnh nặng nhọc đó đem vào câu thơ khiến cho người đọc thêm một lần nữa cảm nhận được sự yêu công việc yêu lao động yêu sản xuất của người nông dân. Câu thơ thứ hai cho ta hiểu thêm về tính chất công việc
“Bây giờ khó nhọc có ngày phong lưu”
Quả đúng như thế công việc lao động đồng áng là một công việc khó nhọc tốn nhiều mồ hôi công sức. Nhưng người nông dân cũng hiểu được công việc khó khăn nhưng thành quả mà nó đem lại sẽ rất to lớn. Câu thơ có sự đối lập khiến cho chúng ta thấy được một phần nào đó sự lạ quan của người nông dân. Chúng ta cũng biết rằng những người nông dân một nắng hai sương họ rất vất vả thế nhưng cuộc sống của họ lại rất bấp bênh.