– Nguyễn Khuyến mời bạn từ những thứ xa xỉ như rượu,như thịt mà trẻ lại đi vắng, chợ thời xa nên không mua được
– ông lại đãi bạn những thứ bình thường, giản dị thôi, những thứ mà người dân nào hầu như cũng có : ông mời gà mà vườn rộng rào thưa nên không bắt được ;ông mời cà, mời cải thì cải chửa ra cây,cà mới nụ nên không ăn được ;ông mời bầu mời mướp thì bầu lại vừa rụng rốn,mướp mới chỉ đương hoa nên không hái được
– Vậy thì ”miếng trầu là đầu câu chuyện”, ông mời bạn trầu rồi cùng nói chuyện mà trầu cũng không có
tác giả đã liệt kê từ cái xa xỉ , rồi bình thường rồi ngay cả cái tầm thường nhất mà cũng không có gì để đãi bạn –>tg nói cái ”có” trước, cái” không” sau để phủ định tuyệt đối cái có–>phủ định để khẳng định mạnh mẽ :cuộc sống của ông hết sức thanh bạch, không nặng nề về của cải vật chất
Tác giả đã tước bỏ đi mọi vật chất, mọi thứ lễ nghi bởi những thứ đó chỉ là những thứ ngoài thân, là quy ước xã giao bên ngoài mà thôi, còn lại ở đây chính là tấm lòng rộng lượng, hào hiệp của ông với người bạn già của mình