I. MỞ BÀI
– Dùng danh ngôn hoặc câu hỏi gợi mở vào đề (nếu sử dụng cách mở bài gián tiếp).
– Nêu ý chính, điều cần phân tích từ việc học đối phó.
II. THÂN BÀI
1/ Giải thích học đối phó là gì?
– Học tập mà không có hứng thú, say mê, không tìm hiểu, không động não, ham thích.
– Học để tránh né, bị ép buộc, áp đặt từ ba mẹ, gia đình.
– Thể hiện sự đối phá bằng những hành động khác nhau, không gây ra tác hại ngay lập tức, nhưng để lại nhiều hậu quả xấu.
2/ Nêu một vài ví dụ điển hình thể hiện cách học thụ động này:
– Chép sách khi thầy cô giao bài tập
– Hỏi bạn, nhìn bài, làm mọi cách gian lận để có điểm cao.
– Khi thầy cô giảng bài, lơ đễnh làm việc riêng, uể oải chép bài cho được cái mác “siêng học”.
– Thiếu trung thực trong thi cử để có danh hiệu, đối phó với lòng tin của ba mẹ, sự nghiêm khắc của thầy cô, …
3/ Tác hại của việc học đối phó:
– Ảnh hưởng đến tâm lý, gây thụ động, dẫn đến nhàm chán.
– Mất căn bản, nạn học sinh “nhảy lớp”, học đến lớp 12 mà chính tả còn sai be bét, …
– Ảnh hưởng đến sự trung thực của con người, học sinh đánh mất dần những nhân cách tốt.
– Về lâu dài, làm suy thoái nền giáo dục nước nhà.
—> Những người học đối phó không bao giờ đạt thành công thực sự trong đường đời.
4/ Cần phải làm gì để ngăn chặn nạn học đối phó?
– Học sinh chúng ta phải thay đổi ngay từ hôm nay, phải chủ động tìm hiểu và tiếp thu kiến thức.
– Ứng dụng những công nghệ hiện đại để giúp ích cho việc học tập.
– Trung thực khi thi cử, trong trường lớp, với bạn bè và chính bản thân.
III. KẾT BÀI
– Khẳng định lại giá trị đích thực của việc học.
– Tự nhủ sẽ luôn học tập tốt, bằng chính khả năng và thực lực của mình.
– Kêu gọi thiếu niên chủ động học tập, vì tương lai đất nước, vì hạnh phúc mỗi con người.