Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Văn Mẫu Lớp 7

Em hãy viết bài văn biểu cảm về cây phượng

Tác giả: Sachvui.Com
Thể loại: Sách Giáo Khoa
Chọn tập

Mở bài:

Sáng nay, tôi tới lớp sớm hơn mọi ngày. Chân nhảy chân sáo vui tới trường. Vừa bước tới cổng trường, bác phượng vĩ dung dinh cành lá như chào đón tôi. Tôi reo lên mừng rỡ :”Cháu chào bác phượng ạ sao hôm nay trông bác tuyệt vậy!”. Tôi tự nhủ chẳng biết bác phượng đứng đó từ bao giờ. Chắc cũng phải lâu lắm rồi, chỉ biết đến hôm nay bác vẫn vô cùng trẻ đẹp.

Thân bài:

Nhìn từ xa, bác khoác trên mình chiếc áo đỏ rực lộng lẫy. Tán tròn như chiếc ô khổng lồ. Lại gần, bác vẫn vô cùng trẻ trung và dồi dào sinh lực. Nhìn nước da trắng xám căng đầy nhựa sống và muôn ngàn cánh tay vươn dài tỏa rộng phủ mát cả một khoảng sân trường cũng đủ biết bác vẫn còn đang sung sức . Mầu xanh của lá, mầu đỏ của hoa tạo nên một vầng sắc kì ảo. Năm cánh hoa đỏ thắm mềm mại như một nét hoa văn ôm vong lấy nhụy nhìn chẳng khăc nào muôn ngàn con bướm thắm đậu khít nhau.

Giờ đứng chiêm ngưỡng vẻ đẹp kiêu sa của bác cùng bác tận hưởng bầu không khí trong lành của buổi sáng bình minh tuyệt diệu lòng tôi thấy xốn sang khó tả. Còn bác vẫn vui đùa với gió mát hương trời, thỉnh thoảng lại buông rơi những cánh phượng sắp tàn chao liệng trong làn gió chướng. Kìa những giọt sương sớm còn đọng trên đầu nhụy long lanh dưới ánh mặt trời. Càng trông càng đẹp, một vẻ đẹp hồn nhiên như tuổi học trò vậy.

Bác phượng ơi, ai đã đặt bác ở đây, giữa cái sân trường lộng gió này để ngày ngày chúng cháu tụ tập về đây vui đùa không biết chán, những trò chơi tinh nghịch của tuổi học trò. Bác còn nhớ không bác? Câu chuyện năm ngoái ấy! Chấu vẫn còn nhớ như mới hôm qua. Cứ nghĩ đến hình anh nằm sõng soài của Nam là cháu lại bàng hoàng sợ hãi. Nhưng cháu hiểu học trò là như vậy phải không bác? Bác có dồng ý với cháu không? Bác phượng như hiểu được lòng tôi chao liệng những cánh hoa tươi thắm như muốn chia sẻ cùng tôi :”Cháu cảm ơn bác, bác là loài hoa gần gũi, thủy trung mà chúng cháu yêu quý nhất. Bỗng một hồi trống vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi.

Kết bài:

Chào bác phượng nhé, tôi đi vào lớp mà lòng vẫn sao xuyến làm sao! Tôi thầm cảm ơn ông trời đã ban tặng cho chúng tôi một loài hoa đẹp – hoa học trò. Tôi mong bác mãi đi cùng năm tháng để tô thêm vẻ đẹp cho mái truòng thân yêu này.

Sáng nay, tôi tới lớp sớm hơn mọi ngày. Chân nhảy chân sáo vui tới trường. Vừa bước tới cổng trường, bác phượng vĩ dung dinh cành lá như chào đón tôi. Tôi reo lên mừng rỡ :”Cháu chào bác phượng ạ sao hôm nay trông bác tuyệt vậy!”. Tôi tự nhủ chẳng biết bác phượng đứng đó từ bao giờ. Chắc cũng phải lâu lắm rồi, chỉ biết đến hôm nay bác vẫn vô cùng trẻ đẹp.

Nhìn từ xa, bác khoác trên mình chiếc áo đỏ rực lộng lẫy. Tán tròn như chiếc ô khổng lồ. Lại gần, bác vẫn vô cùng trẻ trung và dồi dào sinh lực. Nhìn nước da trắng xám căng đầy nhựa sống và muôn ngàn cánh tay vươn dài tỏa rộng phủ mát cả một khoảng sân trường cũng đủ biết bác vẫn còn đang sung sức . Mầu xanh của lá, mầu đỏ của hoa tạo nên một vầng sắc kì ảo. Năm cánh hoa đỏ thắm mềm mại như một nét hoa văn ôm vong lấy nhụy nhìn chẳng khăc nào muôn ngàn con bướm thắm đậu khít nhau.

Giờ đứng chiêm ngưỡng vẻ đẹp kiêu sa của bác cùng bác tận hưởng bầu không khí trong lành của buổi sáng bình minh tuyệt diệu lòng tôi thấy xốn sang khó tả. Còn bác vẫn vui đùa với gió mát hương trời, thỉnh thoảng lại buông rơi những cánh phượng sắp tàn chao liệng trong làn gió chướng. Kìa những giọt sương sớm còn đọng trên đầu nhụy long lanh dưới ánh mặt trời. Càng trông càng đẹp, một vẻ đẹp hồn nhiên như tuổi học trò vậy.

Bác phượng ơi, ai đã đặt bác ở đây, giữa cái sân trường lộng gió này để ngày ngày chúng cháu tụ tập về đây vui đùa không biết chán, những trò chơi tinh nghịch của tuổi học trò. Bác còn nhớ không bác? Câu chuyện năm ngoái ấy! Chấu vẫn còn nhớ như mới hôm qua. Cứ nghĩ đến hình anh nằm sõng soài của Nam là cháu lại bàng hoàng sợ hãi. Nhưng cháu hiểu học trò là như vậy phải không bác? Bác có dồng ý với cháu không? Bác phượng như hiểu được lòng tôi chao liệng những cánh hoa tươi thắm như muốn chia sẻ cùng tôi :”Cháu cảm ơn bác, bác là loài hoa gần gũi, thủy trung mà chúng cháu yêu quý nhất. Bỗng một hồi trống vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi.

Chào bác phượng nhé, tôi đi vào lớp mà lòng vẫn sao xuyến làm sao! Tôi thầm cảm ơn ông trời đã ban tặng cho chúng tôi một loài hoa đẹp – hoa học trò. Tôi mong bác mãi đi cùng năm tháng để tô thêm vẻ đẹp cho mái truòng thân yêu này.

Chọn tập
Bình luận
× sticky