1. Mở bài:
– Giới thiệu về cô giáo
– Đó là người mà em hết mực kính trọng và yêu thương – một người đã làm thay đổi cuộc đời em.
2. Thân bài:
* biểu cảm về ngoại hình
– Thật vậy làm sao tôi có thể quên người cô với dáng người nhỏ nhắn, gọn gàng có khuôn mặt xinh xắn hiền dịu…
– Tôi nhớ năm ấy, cô khoảng chừng 30 tuổi nhưng trông cô còn trẻ lắm. Ngày đầu tiên bước vào lớp, chúng tôi ồ lên và ai cũng ngỡ cô là giáo viên mới ra trường.
– Ấn tượng đầu tiên của tôi với cô có lẽ là ở đôi mắt, đôi mắt cô đen tròn, có cái nhìn trìu mến làm sao. Người ta nói ” đôi mắt là cửa sổ tâm hồn” quả thật không sai. Những hôm lớp ngoan, “cửa sổ” ấy chan chứa niềm vui và ngược lại là đôi mắt cô trĩu buồn khi có học sinh lười biếng, ngỗ nghịch
– Như tô điểm thêm cho gương mặt, nụ cười trên môi cô rất đẹp. Mỗi khi bước vào lớp là “đóa hoa” tươi tắn đang nở chào học sinh
– Nhớ lắm giọng nói ngọt ngào sâu lắng của cô. Khi kể chuyện, cô đưa chúng tôi vào một thế giới thần tiên…
– Chúng tôi thích cô với tà áo dài duyên dáng, cô như đẹp hơn trong trang phục thướt tha ấy
* Biểu cảm về tính tình, hoạt động của cô:
– Cô không những đẹp người mà còn hiền hậu vui tính, cô luôn hòa nhã, đối xử tốt với tất cả mọi người vì thế ai cũng yêu quý cô. Đã có rất nhiều phụ huynh khen “cô giáo sao mà xinh đẹp và hiền thục quá”
– Cô thích hoa lắm, tôi vẫn nhớ mỗi ngày tới lớp cô hay cắm những đóa hoa tươi thắm vào chiếc bình xinh xinh trên bàn giáo viên. Cô thường dạy chúng tôi rằng ”Các em ạ! Con người sống trên đời ai ai cũng đẹp như những đóa hoa nhưng chỉ tiếc một điều nhiều người không biết làm cho nó tỏa hương thơm”
– Cô là thế luôn dạy cho chúng tôi những điều hay lẽ phải, chỉ cho học trò nhỏ của mình sống sao cho phải đạo
– Là một người nhiệt tình, tận tụy nên mỗi buổi dạy của cô đều sâu sắc dễ hiểu vô cùng
– Niềm vui của cô là mỗi ngày tới lớp, cô yêu thương học trò hết mực không khác gì người mẹ yêu quý ở nhà
* Kỉ niệm giữa em và cô:
– Trước đây hồi học lớp 2 lớp 3 tôi được cưng chiều nên rất bướng bỉnh. không ai có thể bắt tôi làm điều gì kể cả việc học bài, giải toán và tôi cũng chẳng hứng thú với việc hằng ngày đến lớp. Ba mẹ tôi lo lắng nhưng vì công việc nên chẳng có thời gian nhắc nhở tôi. Tôi học sa sút hẳn
– Lên lớp 4 tôi bị mất kiến thức càng gặp nhiều khó khăn càng khiến tôi sợ đi học. Bình thường điều đó cô bắt đầu giúp tôi lấy lại kiến thức. Cô kiên nhẫn vô cùng, có lẽ chính bằng lòng yêu nghề và tâm huyết lắm cô mới có được lòng kiên nhẫn đối phó với đứa học trò bướng bỉnh như tôi
– Những ngày nghỉ cô lên nhà tôi kèm thêm cho tôi. Điều khiến tôi cảm phục nhất là cô không bao giờ la mắng hay cau có những lúc tôi không hiểu hoặc chưa làm bài trong quá trình học. Cô luôn động viên khích lệ bằng những câu chuyện về tấm gương như ‘ Nick – Tác giả của Cuộc sống không giới hạn”, thỉnh thoảng lại có vài món quà nhỏ mang ý nghĩa tinh thần như ” cây bút dành cho người tiến bộ”….Những điều đó đã thay đổi hoàn toàn con người tôi
– Cuối cùng bằng sự chân tình của mình cô đã giúp tôi lấy lại kiến thức, đam mê học tập và kể từ đó với tôi ” Mỗi ngày đến lớp là một ngày vui”
– Bất ngờ hơn là cuối năm tôi đạt danh hiệu học sinh xuất sắc trong sự ngỡ ngàng của gia đình. Tôi có thể thấy được đôi mắt rạng người hạnh phúc của cô
– Nhiều lúc tôi nghĩ cô là cô tiên…
– Nếu không có cô…
3. Kết bài
– Tình cảm với cô
– Lời hứa hẹn…