A. Mở bài:
Giới thiệu tác giả, tác phẩm, cảm nhận chung về tác phẩm
+ tác giả: Hạ Tri Chương là một trong những thi sĩ lớn đời Đường.
+ Tác phẩm: Bài thơ Ngẫu nhiên viết nhân buổi mới về quê là một trong những bài thơ hay nổi tiếng viết về đề tài tình yêu quê hương. Bài thơ ngắn gọn nhưng đã thể hiện khá rõ tình cảm tha thiết. nỗi lòng của một người con xa quê hương sau mấy chục năm nay mới trở lại.
B. Thân bài:
* Có lẽ trong cuộc đời mỗi con nguời. điều khiến người ta khắc khoải nhất là phải sống xa quê. Và sẽ thật buồn nếu phải xa quê mấy chục năm trời không một lần trở lại. Đến cuối đời may mắn được trở về thăm quê hương thì có lẽ sẽ chẳng còn ai nhớ đến. đứng giữa quê mình ma` chẳng còn ai nhân ra người ta cứ ngỡ khách lạ về làng.
* câu đầu: “Thiễu tiểu ly gia. lão đại hồi”
– Niềm vui khi về quê: Còn gì vui mừng. xốn xang hơn khi xa quê hơn chục năm nay mới được trở về thăm lại nơi chôn nhau cắt rốn.
– Khi 86 tuổi tác giả mới cáo quan về quê .
+ Khi tác giả còn trẻ. đầy nhiệt huyết. ông đã lên kinh thành mong đóng góp 1 phần sức lực cho đất nước.
+ Còn khi về ông đã già. chả còn sống được với quê hương bao lâu nữa nên cảm thấy thật luyến tiếc.
– Câu 2: “Hương âm vô cải mấn mao tồi”
+ Xa quê mấy chục năm trời nhưng tình cảm với quê hương ông vẫn giữ.
-> Ông không hề quên nơi mình đã sinh ra mình. cho mình một cuộc sống. nơi có biết bao kỷ niệm. có người mẹ đã nuôi ông lớn lên bằng dòng sữa ngọt ngào nào. ru ông bằng nh~ câu hát ân tình tha thiết…
– Thời gian có thể làm ông thay đổi vẻ bên ngoài nhưng không thể làm thay đổi được tình yêu quê hương. đấy nước.
– Tình cảm của ông đối với quê hương thật đáng quý. đáng trân trọng biết bao.
* câu 3: Ông buồn khi phải xa quê. nhớ quê không được về. khi trở về ông cảm thấy bồi hồi. xúc động. .. nhưng thật trớ trêu:
” Nhi đồng tương kiến bất tương thức
Tiểu vấn: Khách tòng hà xứ lai”
– Ông cảm thấy xúc động. ngạc nhiên xen chút buồn vì trở thành người lạ. khách trước nơi mình sinh ra.
– ông trở thành người xa lạ trước cảnh quê không mấy thay đổi.
-> ông lạc lõng giữa làng. vui mừng. sung sướng vì được đứng trên mảnh đất thân yêu nhưng lại vừa thoáng nét buồn vì nhữ người qua lại chẳng ai để tâm đến.
-> thất vọng. hụt hẫng của tác giả khi đứng giữa quê mình.
-> nguyên nhân nảy sinh bài thơ mà nhà thơ không dự định viết.
C. Kết bài:
Bài thơ giúp ta thấy được tình cảm trân thành. thủy chung của tác giả. một người đã từng có danh vọng cao sang nhưng không quên được tình cảm với cố hương. Đó là một con người đáng trân trọng.