Quê hương tôi không đẹp nên thơ những cũng đủ để tự hào mà nói rằng được thả diều mỗi chiều trên đê quả là tuyệt. Khi những tia nắng cuối cùng trong ngày còn xót lại cũng là lúc lũ trẻ chúng tôi kéo nhau ra bãi cát chân đê chơi. Từng làn gió mát phả trong không khí đưa những chiếc diều bay xa và bay cao. Nó gửi gắm ước mơ về 1 tương lai tươi đẹp của bọn trẻ thôn quê. Thêm vào đó con sông Hồng quang năm mải miết chảy bồi đắp phù xa cho 2 hàng cây tỏa bóng soi mình xuống mặt nước khiến cảnh vật trở nên hữu tình. Đôi khi, đứng ngắm hoàng hôn đang dần tắt , ánh hồng đang dần mất đi thì một cảm giác bồi hồi, tiếc nuối lạ kì lại rộ lên trong lòng. Chao ôi! Một ngày sôi động, ồn ã đã kết thúc.
=> Đây là trạng ngữ chỉ thời gian -> nhằm nhấn mạnh khoảng thời gian buổi chiều, một khoảng thời gian chủ đạo có trong bài!