Một vấn đề được bác hồ quan tâm đặc biệt lŕ sự nghiệp trồng cây, trồng người: “vì lợi ích mười năm trồng cây, vì lợi ích trăm năm trồng người”. Riêng về việc trồng cây, vào khoảng giữa năm 1959, bác viết bài thơ kêu gọi nông dân trồng cây.
“muốn làm nhà cửa tốt
phải ra sức trồng cây
chúng ta chuẩn bị từ nay
dăm năm sau sẽ bắt tay dựng nha”
sau đó, nhân dịp kỷ niệm 30 năm ngày thành lập đảng và đón tết âm lịch, bác Hồ chính thức phát động phong trào tết trồng cây trong cả nước. Phong trào diễn ra trong vòng 1 tháng từ 6/1 đến 6/2/1960.
“mùa xuân là tết trồng cây
làm cho đất nước càng ngày càng xuân”
Kể từ khi phát động phong trào cho đến khi bác qua đời, mỗi năm cứ khi tết đến, xuân về bác đều tự měnh trồng cây trong phủ chủ tịch để lŕm gương. Trực tiếp kêu gọi, theo dõi, nhắc nhở, động viên, vận động phong trào. Và không biết tự khi nào, tết trồng cây đã trở thành một nếp sống đẹp, một truyền thống gắn bó không thể thiếu trong mỗi người dân khi xuân về.
Xã hội hiện đại lŕ xã hội điện tử, tin học và công nghệ. Nhưng phía sau nó, xã hội hiện đại lại thải ra một lượng chất thải khổng lồ dẫn đến ô nhiễm môi trường, nguồn nước, thức ăn… ảnh hưởng đến đời sống, sức khỏe con người, thě việc trồng cây là một việc làm hết sức cần thiết và cấp bách. Mỗi nhà, mỗi khu phố, mỗi ban ngành… đều phải có trách nhiệm trồng cây xanh ở khu vực mình hay ở, những nơi công cộng để bảo vệ môi trường. đúng như những điều bác đă dạy trong lời phát động tết trồng cây khi xưa: “miền bắc có độ 14 triệu người, trong số đó độ 3 triệu trẻ em thơ ấu, 1 triệu người từ 8 tuổi trở lęn đều có thể trồng cây… Như vậy, mỗi tết trồng được độ 15 triệu cây” thě chẳng mấy chốc đất nước ta sẽ phủ xanh đất trống đồi trọc, không những lŕm cho quang cảnh môi trường ngày càng cải thiện tốt hơn mà còn phát huy tác dụng tích cực của cây trong việc cải thiện, nâng cao đời sống nhân dân.
Bên cạnh đó, nếu hiểu lễ phát động tết trồng cây của bác ở khía cạnh văn hóa thể lại thấy một ý nghĩa sâu sắc khác nữa trong lời dạy của người. Chúng ta đều biết rằng, đất nước chúng ta lŕ đất nước nông nghiệp, cây cỏ thiên nhiên gắn chặt với đời sống lao động, đời sống chiến đấu của người dân. Chính vě vậy, cây cỏ thiên nhiên trở thành biểu tượng cao đẹp cho tinh thần quật khởi của người Việt Nam. Cây tre là biểu tượng cho tinh thần bất khuất của người miền bắc, cây dừa là hình ảnh của đồng bào miền nam giữ vững thành đồng tổ quốc, cây cao su là sự dẻo dai bền bỉ của buôn làng tây nguyên … Chỉ cần nhắc đến những loại cây ấy thôi cũng dễ khiến cho ta hình dung ra cuộc kháng chiến nhân dân vĩ đại của dân tộc. Ngoài ra, mỗi loại cây còn tượng trưng cho một vùng quê, một tỉnh khác nhau: Cây nhãn hưng yên, cây vải lục ngạn, cây bưởi đoan hùng, cây cọ vĩnh phú, cây chôm chôm cần thơ… Còn phải kể đến, cây cỏ gắn với cuộc sống của từng người. Dường như trong ký ức của mỗi con người, trong những kỷ niệm của thời gian luôn gắn chặt với nhiều loài cây cỏ thiên nhiên. Ví dụ cây me, cây sấu gợi nhắc về tuổi ấu thơ trong trắng, mộng mơ, nghịch ngợm; cây phượng hồng, cây bằng lăng kỷ niệm của tuổi học trň; cành đào tây bắc, cành mai vàng xứ huế gắn chặt với tết, cây đa, cây gạo là hình ảnh của làng quê đồng bằng bắc bộ việt nam… Mỗi khi chúng ta trồng một cây xanh và chăm sóc nó sinh trưởng phát triển là ta đang tự làm phong phú cho đất nước, giữ một mầm xanh trong tâm hồn chúng ta và reo mầm xanh trong tâm hồn thế hệ tương lai.
Một mùa xuân nữa lại về trên quê hương ta. Nhớ lại lời dạy của người năm xưa, chúng ta càng thấy thấm thía. Những lời phát động đó cách đây hŕng thế kỷ, trải qua bao thăng trầm, biến đổi của thời gian, nó không những cňn nguyên giá trị, mà càng ngày chúng ta càng hiểu được nhiều ý nghĩa sâu xa của nó.