Nói văn hóa là nói thiên nhiên, nhân văn và sáng tạo. Huế được thương, được nhớ trước hết nhờ cái duyên thầm của cảnh vật và con người, cái duyên kín đáo tỏa ra từ dáng đi, giọng nói, nụ cười, tà áo, chiếc nón.
Nhắc đến xứ Huế là nhắc đến nét cổ kính, mộc mạc nhưng nên thơ và hữu tĩnh của văn hóa và con người nơi đây. Xứ Huế với bao kì công kiến trúc như :thành Hóa Châu, chùa Thiên Mụ, cung điện Phú Xuân, lăng Khải Định, cung An Định, điện Kiên Trung, … Đã đi sâu vào trong lòng biết bao khách du lịch cả trong và ngoài nước. Xứ Huế là chứng nhân lịch sử đi cùng năm tháng, sống cùng với những trang sử hào hùng của nhân dân Việt Nam ta. Nghệ thuật âm thanh cũng là nét độc đáo rất riêng của Huế với những câu hò, điệu lý, điệu Bắc, điệu Nam, đàn ca tài tử,… Huế đã trở thành điểm đến không thể không tới của những con người yêu nhạc. Ẩm thực Huế cũng là một nét rất đặc sắc và không thể bỏ qua khi đến đây.Món ngon xứ Huế là một kết hợp hài hòa món ngon Chăm cổ với món ngon Việt cổ, món ngon Mường cổ, món ngon dân gian Huế lâu đời và nhiều món ngon nhất cả nước, được đưa về Phú Xuân Huế dâng chúa, tiến vua, cùng các món ăn Tàu, Pháp, Mỹ, Nga v.v… do giao lưu và tiếp biến văn hóa từ nhiều thế kỷ.
Người Huế thích sự bình lặng hơn sự ồn ào náo nhiệt. Người Huế thích làm vườn hơn là tham gia vào đời sống buôn bán kinh doanh, dù biết rằng khả năng của họ có thừa. Đó là nét độc đáo của xứ Huế, không chỉ cảnh vật mà ngay cả con người nơi đây cũng mang một nét đẹp dịu dàng, thơ mộng trong cách sống và cách suy nghĩ.
Hình ảnh cô gái Huế với chiếc áo dài thướt tha và mái tóc buông xoã đã trở thành một biểu tượng của nét đẹp Việt Nam. Xứ Huế quả là nơi mà những tâm hồn rượu rã tìm thấy sự yên tĩnh, nơi những nét đẹp thanh tao được gìn giữ, nơi mà khi ta đặt chân đến thì trái tim ta trở nên nhẹ nhàng và yên tĩnh hơn lúc nào hết.