1. Mở bài:
– Chùa Thiên Ân là một cảnh đẹp mà em thích nhất.
– Nơi đây được xem là “đệ nhất thắng cảnh” của quê hương em.
2. Thân bài:
a) Bên ngoài:
– Chùa được xây dựng trên một vị thế đặc biệt, cảnh quan rất đẹp.
– Tường thành bao quanh khuôn viên chùa.
– Đầu ngõ có khóm trúc vàng râm mát.
– Hai trụ cổng đúc cao, cổng sắt đồ sộ.
b) Bên trong:
– Sân chùa sạch đẹp, có trồng nhiều hoa.
– Vườn chùa rộng và thoáng.
– Trong vườn chùa có khu viên mộ của các vị tổ sư.
– Ở hướng tây nam của vườn chùa có lăng mộ nhà yêu nước Huỳnh Thúc Kháng.
– Lăng mộ cụ Huỳnh vừa có đường nét đơn giản vừa có sự trang trọng, nghiêm kính.
– Phía đông của vườn chùa có giếng Phật sâu thăm thẳm, nước trong suốt, mát lành.
– Phía bắc có hòn non bộ sừng sững giữa hồ sen.
– Trong đền có tượng Phật, chuông Thần uy nghi.
– Đèn nến và nhang trầm nghi ngút khói hương.
– Chuông chùa thỉnh thoảng ngân dài.
– Tiếng sư cụ đọc kinh vang vọng, ấm áp lòng người.
3. Kết bài:
– Chùa Thiên Ân và lăng mộ cụ Huỳnh là một di tích lịch sử văn hoá ở quê hương em.
– Nơi đây không những có tín đồ Phật giáo về lễ Phật mà là nơi để mọi người về chiêm ngưỡng vẻ đẹp của nền văn hiến Việt Nam.
– Em mong mọi người luôn giữ gìn vẻ đẹp của danh lam thắng cảnh này.