Editor: May
Còn có, lúc mới vừa lên du thuyền, anh rõ ràng không muốn để cho người khác nhìn thấy bọn họ ở chung một chỗ.
Bọn họ vẫn luôn ở trong khoang thuyền không ra ngoài, anh sẽ không sợ người khác nói xấu sao?
Còn có, Phong Thánh vương bát đản này quả thực là tinh trùng lên não, ai nói anh cao lãnh cấm dục?
Tất cả đều là nói dối, kẻ lừa đảo, kẻ đại lừa đảo.
“Về sau phải ngoan ngoãn.” Phong Thánh ôm chặt Lạc Ương Ương ở trong ngực, nhẹ vỗ về đầu nhỏ của cô trấn an, tiếng nói khàn khàn lại là lạnh nhạt trước sau như một.
“Ừ.” Lạc Ương Ương ngoan ngoãn gật đầu, khuôn mặt nhỏ đều sắp khóc lên.
Cô không ngoan chỗ nào, rõ ràng là Diệp Sa Nghiên động thủ đẩy cô xuống biển trước.
Phong Thánh chính là một tên khốn kiếp!
Kẻ chủ nghĩa độc tài!
Anh trước nay chỉ nghe theo tâm ý của chính anh để làm việc, cô không nên hy vọng xa vời anh có thể hiểu cô.
“Ngoan.” Phong Thánh khẽ hôn một cái ở đỉnh đầu Lạc Ương Ương, tiếp đó một phen bế cô lên.
Trong giây lát, cả người Lạc Ương Ương liền thành tư thế ái muội treo ở trên người anh.
“Về sau còn dám không nghe lời không?” Giọng nói Phong Thánh trầm khàn vững vàng, động tác mang theo tính trừng phạt càng dũng mãnh.
“Tôi, tôi nhất định ngoan, anh đừng xằng bậy.” Lạc Ương Ương gắt gao bám vào Phong Thánh.
Ở trên chuyện này, cô trước nay đều không phải đối thủ của anh.
Loại thời điểm này, cô đâu còn dám ngỗ nghịch anh.
“Lặp lại lần nữa.” Phong Thánh tựa hồ không quá vừa lòng với câu trả lời của Lạc Ương Ương.
Không thỏa mãn hôn môi cô gái nhỏ trong lòng ngực, điểm điểm hôn nhỏ rơi ở trên khuôn mặt nhỏ non nớt hồng hào của cô.
Anh hôn lại hôn một lần lại một lần, trong mềm nhẹ mang theo sủng nịch, như là lo lắng hôn đến quá dùng sức, sẽ chạm nát vật nhỏ của anh.