Editor: May
Nhưng mà, nhìn nhìn lại anh đến nay còn gắt gao nắm tay Lạc Ương Ương.
Tư thái cẩn thận che chở quá rõ ràng, bọn họ cũng đều thấy được, nói không nổi lên nghi ngờ đó là giả.
Người nhà họ Phong đều biết, tính tình Phong Thánh cao lãnh, đối với em trai em gái nhà mình đều lạnh lùng, chưa nói tới bất kỳ nhiệt tình gì.
Nhưng mà, Phong Thánh từ nhỏ đến lớn đều lãnh tình lãnh tính, vì sao chỉ đối tốt với Lạc Ương Ương như vậy?
Lúc trước ở trong vườn hoa mai, tình hình anh dắt Lạc Ương Ương ra, bọn họ cũng đều thấy.
Bọn họ cũng muốn biết, vì sao Phong Thánh đối với Lạc Ương Ương không phải em gái ruột nhưng lại tốt như vậy.
Dù sao còn có một Phong Diệc Hàm, thời gian cô ta và Phong Thánh ở dưới cùng một mái hiên, dài đến hai mươi năm, ngày thường cũng không thấy Phong Thánh đối tốt với Phong Diệc Hàm.
Tay bị nắm của Lạc Ương Ương, đột nhiên dùng sức nắm chặt một chút, một lòng lại nhắc lên.
Tầm mắt tùy ý đảo qua, Lạc Ương Ương nhìn thấy, đều là ánh mắt nhìn kỹ.
Ánh mắt người nhà họ Phong quá mức sắc bén, thật giống như đã biết quan hệ chân thật của cô và Phong Thánh.
Cô hoàn toàn không dám nghênh đón nhìn kỹ của bọn họ, cùng lúc trong lòng kinh hoảng, tận lực khiến chính mình trấn định thu hồi tầm mắt, yên lặng mà không lưu dấu vết hạ mắt.
Nếu quan hệ hai người cứ như vậy cho lộ ra ngoài ánh sáng……
Lạc Ương Ương thậm chí không dám đi nghĩ hậu quả.
Chỉ có thể một lần lại một lần ở trong lòng thôi miên chính mình, Phong Thánh từng nói, anh sẽ giải quyết, anh nhất định có biện pháp.
Phong Thánh dùng sức nắm lại tay Lạc Ương Ương, khi không tiếng động trấn an cô, nhìn Phong Hành cười lạnh lùng.
“Tôi muốn đối tốt với ai, còn cần trải qua sự đồng ý của chú sao?” Sau khi Phong Thánh nói xong với Phong Hành, mắt lạnh chuyển nhìn về phía những người khác, “Tôi đối tốt với Lạc Ương Ương, các người có ý kiến?”
Giờ khắc này, Phong Thánh không cố tình thu liễm khí tràng cường đại của mình, áp suất thấp lạnh lẽo từ trên người anh như sóng thần cuồn cuộn ra ngoài, khí tràng cường đại khiếp người đè ép tới mọi người sôi nổi thu hồi tầm mắt, không dám thẩm tra nhìn hai người bọn họ nữa.