Editor: May
“Không muốn không muốn! Không muốn chút nào! Về sau thấy anh ta, tôi nhất định đi đường vòng tránh xa xa!”
Khuôn mặt nhỏ của Lạc Ương Ương nghiêm trang, liên thanh cam đoan.
Phong Thánh nhìn Lạc Ương Ương không nói lời nào, cứ như vậy mắt lạnh nhìn sang, xem cô còn có chiêu gì.
“Tôi sai rồi còn không được sao? Đừng nóng giận nha.” Tay nhỏ của Lạc Ương Ương nhấc lên, bắt lấy cà vạt khuynh hướng cảm xúc thượng thừa của Phong Thánh, nhẹ nhàng lắc lư.
“……” Phong Thánh vẫn là không nói lời nào.
Lạc Ương Ương dẩu cái miệng nhỏ, thấy làm nũng đều không có hiệu quả, cô chỉ đành dùng ra kỹ thuật tất sát cuối cùng.
Tay bắt lấy cà vạt dùng sức kéo một cái, khi kéo thấp đầu Phong Thánh, nhón mũi chân tiến về phía mặt tuấn của anh.
Không nói lời nào liền cạy miệng anh ra, trải qua Phong Thánh dạy dỗ, cô cũng biết chiêu này.
Đối mặt với Lạc Ương Ương chủ động hiến hôn, thái độ Phong Thánh khác thường không dao động.
Cô hôn đã hôn, Phong Thánh còn không có động tĩnh, Lạc Ương Ương nhắm chặt mắt trái, mắt phải lặng lẽ mở ra một khe hở.
Trong phút chốc, mắt lạnh sâu không lường được của Phong Thánh, liền như vậy không hề báo động trước bắn vào trong mắt cô.
Lạc Ương Ương theo phản xạ nhắm mắt phải lại, hai con mắt gắt gao nhắm nhặt, không có một chút khe hở.
Phong Thánh thấy bộ dạng muốn nhìn lại không dám nhìn của Lạc Ương Ương, chỗ sâu trong mắt lạnh hiện lên một chút ý cười.
Nhưng mà, Lạc Ương Ương gắt gao nhắm mắt lại, cô nhìn không thấy.
Vừa rồi trong nháy mắt kia, nhịp tim của Lạc Ương Ương, gần như là nháy mắt liền vọt tới tốc độ hai trăm mỗi phút rồi, ‘ thịch thịch thịch ’ nhịp tim nhảy lên giống như muốn nhảy ra lồng ngực.
Hai người ai cũng không có động tác bước tiếp theo, cứ như vậy sau khi dán môi hôn gần mười giây.
Trong không khí càng ngày càng xấu hổ quỷ quyệt vi diệu, Lạc Ương Ương dần dần bình phục nhịp tim, mở ra hành động chinh phục Phong Thánh của cô.