Editor: May
Á Tuyền nhìn lại theo hướng đi của Phong Thánh, anh thấy được một cô gái nhỏ, đối phương đang đứng ở bên cửa lớn cúi đầu chơi di động.
Lạc Ương Ương đang dạo Weibo, tiến vào chính là trang chủ của Tiết Dật Phàm, hôm nay bộ phim kinh dị anh làm diễn viên chính sẽ khởi chiếu, anh khẳng định sẽ phát Weibo.
Lạc Ương Ương cúi đầu xoát Weibo, trong tầm mắt buông xuống đột nhiên xuất hiện một đôi giày da màu đen.
Kiểu dáng và thủ công đôi giày này, vừa thấy liền giá trị xa xỉ.
Cô nhìn lên theo đôi giày da này, chân thon dài, bàn tay thon dài hữu lực rũ ở bên người người đàn ông, rất đẹp.
Nhìn đôi tay lớn có chút quen mắt, ấn đường Lạc Ương Ương động một cái, chợt ngẩng đầu một chút.
Thình lình rơi vào trong đôi mắt lạnh quen thuộc kia của Phong Thánh.
“Phong, Phong Thánh!” Lạc Ương Ương mặt đầy khiếp sợ trừng mắt nhìn Phong Thánh, “Sao anh lại ở chỗ này?”
Thời gian này, không phải Phong Thánh nên ở công ty đi làm sao?
Xuất hiện ở đầu đường, còn là công viên giải trí là chuyện như thế nào?
Phong Thánh cũng không nói lời nào, bàn tay to nhấc một cái liền đoạt đi di động của Lạc Ương Ương.
“Anh làm gì?” Di động của mình chớp mắt liền đến trong tay Phong Thánh, Lạc Ương Ương ngây ngốc nhìn nhưng không có can đảm đi đoạt lấy.
Phong Thánh cũng không làm gì, chỉ là tắt máy mà thôi.
Nhưng trước khi tắt máy nhìn thấy Lạc Ương Ương đang dạo Weibo của Tiết Dật Phàm, ánh mắt anh hơi tối sầm một chút.
Sau khi tắt máy đi động của Lạc Ương Ương cất vào trong túi quần tây, Phong Thánh bắt lấy cổ tay cô, nắm cô liền đi vào cửa lớn công viên giải trí.
“Phong Thánh rốt cuộc anh muốn làm gì?” Lạc Ương Ương không rõ nguyên do đi theo anh, một đầu nghi vấn, “Anh tắt máy di động của tôi? Tôi còn muốn chờ Vưu Vưu!”
“Không phải cô muốn chơi sao? Tôi bồi cô.” Lúc Phong Thánh nói lời này, mắt lạnh khả nghi lóe lên một chút, tựa hồ có chút không được tự nhiên.
“A?” Nháy mắt Lạc Ương Ương liền ngây ngốc.
Phong Thánh bồi cô chơi?