Editor: May
Phong Thánh lạnh lùng liếc Phong Thi Nhã không nói tiếp, anh đương nhiên biết vật nhỏ đơn thuần, chính là lo lắng cô quá đơn thuần sẽ bị Phong Thi Nhã lợi dụng.
Sau khi Phong Thi Nhã nói xong, thấy Phong Thánh vẫn là mắt lạnh đối đãi như cũ, mới kinh ngạc phát hiện cô còn chưa nói đến trọng điểm.
“Anh hai, thật ra mục đích em tiếp cận Ương Ương, không có bất kỳ quan hệ gì với bản thân Ương Ương, thật ra mục đích của em là anh.” Phong Thi Nhã lén nhìn đánh giá Phong Thánh, một chút cũng không dấu diếm nói ra tiếng lòng của mình.
“Nói.” Phong Thánh lạnh mặt, lạnh lùng phun ra một chữ.
Không phải đánh chú ý lên vật nhỏ liền tốt, Phong Thi Nhã có mục đích với anh, một cô gái như cô ta có thể có chuyện lớn gì, khả năng có việc xin anh hỗ trợ khá lớn.
Tuy rằng Phong Thánh vẫn là mặt lạnh, nhưng trong lòng Phong Thi Nhã hiểu rõ, phỏng chừng là có hi vọng, trên mặt cô lập tức lại dào dạt cười xán lạn.
“Là như thế này, ba mẹ em muốn để em xuất ngoại du học, nhưng em muốn ở lại trong nước, thái độ bọn họ đặc biệt cường ngạnh cho em hai lựa chọn, một là xuất ngoại du học, hai là ở lại trong nước, nhưng sẽ cắt tài chính của em, tùy ý em tự sinh tự diệt.”
Phong Thi Nhã vừa nói vừa quan sát thần sắc Phong Thánh, phát hiện anh mặt lạnh trước sau như một, không có chút biến hóa cảm xúc.
“Anh hai, em tuyệt không muốn xuất ngoại, anh có thể nói với ba mẹ em một chút hay không, để cho bọn họ đừng cắt tài chính của em? Chỉ cần anh mở kim khẩu, em dám cam đoan! Bọn họ nhất định sẽ không bức em xuất ngoại du học nữa!”
Phong Thi Nhã chắp tay trước ngực giơ lên trước người, vẻ mặt thái độ kiên quyết, đôi mắt nhỏ điềm đạm đáng yêu nhìn Phong Thánh, hy vọng anh đáng thương cô, giúp cô một phen.
Phong Thánh lạnh lùng nhìn Phong Thi Nhã mắt tràn ngập cầu xin, môi lạnh mở nói: “Vì sao không muốn xuất ngoại? Là bởi vì luyến tiếc bạn trai cô?”
Theo anh biết, bạn trai Phong Thi Nhã gia cảnh giống nhau, tựa hồ đang chuẩn bị ở trong nước thi lên thạc sĩ.
“Anh hai, anh biết liền tốt, đừng nói ra chân tướng như vậy!” Bàn tay tạo thành chữ thập của Phong Thi Nhã bỏ xuống, còn cẩn thận dè dặt khắp nơi nhìn xung quanh vài lần, sau khi thấy không ai mới yên lòng.
Ngay sau đó, Phong Thi Nhã lại nhìn Phong Thánh, đáng thương hề hề thấp giọng nói: “Anh hai, chuyện này anh ngàn vạn đừng nói ra ngoài, càng không thể để ba mẹ em biết! Làm ơn……”
“……” Phong Thánh tiếp tục lạnh lùng nhìn Phong Thi Nhã, không đáp lời.