Editor: May
“Mau ngủ!” Khuôn mặt nhỏ của Lạc Ương Ương hồng đến càng hoàn toàn, cũng may Phong Thánh nhìn không tới, “Bằng không tôi lấy kéo cắt một cái, để tính phúc đời này của anh đều không được!”
“Em dám uy hiếp tôi?” Thịt cơ đùi của Phong Thánh nháy mắt căng thẳng, đột nhiên ngừng một chút, khiến Lạc Ương Ương rõ ràng cảm nhận được lửa giận của anh.
“Ừ……” Thân thể nhỏ của Lạc Ương Ương, không chịu nổi dịch về phía trước một chút, cô tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, “Liền uy hiếp anh thì làm sao? Ai bảo anh muốn tôi làm bạn gái của anh!”
Vương bát đản vương bát đản!
Phong Thánh chính là vương bát đản vô sỉ!
Vật nhỏ lại dùng lời nói cường ngạnh anh, Phong Thánh cố nén hít sâu vài hơi, mới không đè cô ở dưới thân làm.
“Bạn gái như em cũng quá không săn sóc.” Cuối cùng, Phong Thánh ngược lại cũng thật không xằng bậy, chỉ là anh vẫn là có cổ oán khí.
Sớm biết rằng kết giao bình thường ngược lại chỉ có thể xem không thể ăn, anh nhất định suy xét thận trọng.
Đây cũng quá nghẹn khuất.
“Anh biết liền tốt.” Thình lình xuất hiện thân phận bạn gái, thiếu chút nữa dọa ngốc Lạc Ương Ương.
Mặc kệ Phong Thánh nghĩ như thế nào, dù sao cô không muốn làm một bạn gái ôn nhu săn sóc.
Phong Thánh thấy Lạc Ương Ương thật sự không có đường sống thương lượng, thở dài nói: “Tôi có thể trả lại hàng không?”
“Hàng đã xuất ra, mơ tưởng trả lại!” Đầu Lạc Ương Ương gối lên cánh tay Phong Thánh, cô thực sự có chút mệt nhọc, nói xong liền dùng lực cắn cánh tay anh một ngụm, “Còn không ngủ được liền cắn thịt anh xuống!”
“……” Phong Thánh duỗi tay xoa đỉnh đầu Lạc Ương Ương, phát tiết nhẹ xoa loạn mái tóc ngắn của cô, “Ngủ thì ngủ!”
Một buổi chiều ánh nắng tươi sáng.
Lạc Ương Ương không cần đi học, ở dưới uy hiếp của Phong Thánh, cô đi tổng bộ tập đoàn Phong thị, xuất hiện ở văn phòng của anh.
Phong Thánh ở trước bàn công tác làm việc, cô vùi ở trên sô pha đối diện anh, cầm Ipad xem phim.