Editor: May
Phong thị là một gia tộc xí nghiệp, anh hai cầm quyền, thêm một Phong Hành phó tổng hư danh, quan hệ với Phong Thánh khẳng định không tốt lắm.
Mà Lạc Ương Ương – em gái khác họ này, quan hệ với Phong Thánh tựa hồ không tồi, vậy quan hệ của cô và Phong Hành, hẳn là không tốt đến đâu mới đúng.
Sao hôm nay nhìn Phong Hành, bộ dáng giống như đối với Lạc Ương Ương cũng không tệ lắm?
Ông chủ Lỗ thấy Phong Hành là tới tìm Lạc Ương Ương, trong lòng thầm nói không ổn, mồ hôi trên trán càng nhiều.
Hay là, cô gái ông ta coi trọng, thật ra là người phụ nữ của Phong Hành?
Phụ nữ của Phong Hành nhiều như vậy, cũng không phải không có khả năng.
Trời ạ, vậy không phải ông ta làm hỏng chuyện lớn của mình rồi ư?
Không được!
Ông ta phải nghĩ biện pháp vãn hồi, phụ nữ có thể không cần, dù sao phụ nữ nhiều như vậy không thiếu một người này, đắc tội tổng giám đốc tập đoàn lớn, đây chính là tiết tấu muốn phá sản.
Bởi vì Phong Hành xuất hiện, sự kiện vốn xác định trong lòng Lạc Ương Ương, bắt đầu xuất hiện nghi vấn.
Cô chủ động đi đến trước mặt Phong Hành, dùng âm lượng chỉ có hai người nghe được, thấp giọng hỏi: “Hai trăm triệu kia là anh chuyển?”
Lúc Lạc Ương Ương hỏi, ông chủ Lỗ bên cạnh cũng đúng lúc nói chuyện.
Bởi vì do giọng nói ông chủ Lỗ khá lớn, lực chú ý của Phong Hành phân tán tới trên người ông ta.
Nhưng mà ông chủ Lỗ nói xong, anh cũng chỉ là nhìn đối phương vài lần, đến ý tứ trả lời cũng không có.
Tầm mắt vừa thu lại hồi, không nghe rõ vừa rồi Lạc Ương Ương nói gì với anh, liền hỏi lại: “Làm sao vậy?”
“Không có gì.” Lạc Ương Ương nhẹ nhàng lắc đầu.
Thái độ hỏi lại của Phong Hành, làm cô nghĩ lầm, Phong Hành là cam chịu chuyện này, ý tứ lời ngầm là ‘ đây có vấn đề gì sao ’.
“Lần thăm đoàn phim này của em cũng gần xong rồi đi?” Phong Hành cũng không truy hỏi, anh duỗi tay phải ra bắt một cái, bắt lấy cổ ta nhỏ của Lạc Ương Ương liền đi, “Dẫn em đi chơi.”