Editor: May
Hai tay nhỏ nâng mặt tuấn của Phong Thánh, giữa hơi thở đan xen, Lạc Ương Ương hít sâu một hơi, học theo bộ dáng Phong Thánh với cô, tinh tế gặm cắn lên.
Nụ hôn của Lạc Ương Ương đối với Phong Thánh mà nói, hoàn toàn không phải hôn.
Vật nhỏ ở trên môi anh vừa gặm lại cắn, lực đạo còn không khống chế tốt, khi nặng khi nhẹ cắn đến mày lạnh của anh đều nhíu lại.
Anh nghiêm trọng hoài nghi, vật nhỏ xem bờ môi anh thành trái táo để gặm.
“Em xác định em là đang hôn tôi?” Phong Thánh khống chế Lạc Ương Ương ở giữa ván cửa và trước ngực, thình lình lên tiếng.
“……” Lạc Ương Ương tự cho là kỹ thuật hôn cũng không tệ lắm, động tác chợt ngốc vài giây, ngay sau đó thối lui từ trên môi Phong Thánh, mở mắt to, “Bằng không thì sao?”
Cô đương nhiên là đang hôn anh, bằng không cô đang hôn đại tinh tinh sao?
“Kỹ thuật hôn quá tệ, tôi không hài lòng.” Anh đã hôn vật nhỏ qua bao nhiêu lần? Cô còn chưa có học được hôn môi như thế nào?
Môn hôn môi này có khó học như vậy sao?
Anh không cần học trực tiếp thi cũng đủ điểm.
Có đủ ngốc.
Tiểu ngu ngốc.
“Yêu cầu quá cao cần thận bị sét đánh!” Lạc Ương Ương chịu đả kích thật sâu, ngón tay căng thẳng liền nhéo mặt tuấn của Phong Thánh.
Vương bát đản!
Có đã hôn đến không tồi, còn dám kén cá chọn canh!
Phong Thánh trách được trời cao sao?
“Trước khi tôi bị sét đánh, em hẳn là cẩn thận tôi bổ em trước!”
Ngữ khí Phong Thánh nảy sinh ác độc, lại tùy ý tay nhỏ Lạc Ương Ương xoa nắn ngược đãi mặt anh.
“……” Lạc Ương Ương cũng không lo lắng Phong Thánh sẽ thật sự bổ cô chút nào, nhưng tay nhỏ của cô vẫn chậm rãi đi xuống.
Sau khi cà vạt một lần nữa trở lại trong tay Lạc Ương Ương, do dự trong chớp mắt, liền lông mi run rẩy, sóng mắt lưu chuyển cởi bỏ cà vạt.
Căn cứ kinh nghiệm lúc trước của cô, chỉ cần để Phong Thánh tới trên giường, lúc anh xuống giường, cơ bản tức giận đều tiêu tan.