Editor: May
Lúc người đầu tư đánh một cái tát này, Hoa Nhất Phi nhận thấy được bả vai Lạc Ương Ương run nhẹ một chút.
Biết Lạc Ương Ương là bị dọa tới rồi, anh liền tiến đến bên tai Lạc Ương Ương, khẽ cười nói: “Em yên tâm, anh sẽ không đánh em.”
“Đừng nháo.” Hoa Nhất Phi đột nhiên thò qua nói chuyện, Lạc Ương Ương sợ tới mức đẩy anh một chút.
Tuy rằng tác phong bản thân Ngưu Phối Phối có vấn đề, nhưng nhìn cô ta ăn nói khép nép còn chịu nhục như thế, Lạc Ương Ương đột nhiên liền cảm thấy, Phong Thánh đối với cô vẫn là thực tốt.
Đương nhiên, cô tự nhận tác phong sinh hoạt của cô không có bất kỳ vấn đề gì.
Nhìn người đầu tư nói trở mặt liền trở mặt, vừa động giận liền đánh người, Lạc Ương Ương lấy di động từ ba lô ra.
Cô đã gửi tin nhắn cho Phong Thánh.
Lạc Ương Ương: ‘ Thánh khốn kiếp, anh vẫn là không tồi. ’
Ít nhất, Phong Thánh không đánh cô ở nơi ngoài giường.
Tuy rằng có khi anh rất thô bạo rất dã man, nhưng vẫn là rất chiếu cố cảm thụ của cô, cô thật sự không muốn nói, anh cũng không cưỡng bách cô.
Lạc Ương Ương cho rằng, Phong Thánh sẽ khinh thường loại tin nhắn gửi tới này.
Kết quả tin nhắn mới phát ra chưa đến năm giây, di động của cô liền vang lên tiếng ‘ tích tích ’, nhắc nhở có tin nhắn tiến vào.
Cô mở ra vừa nhìn, quả nhiên là Phong Thánh trả lời.
Phong Thánh: ‘ cái gì gọi là không tồi? Là rất tốt! Phi thường tốt! ’
Mấy chữ ngắn ngủi, Lạc Ương Ương nhìn ba dấu chấm than kèm theo liên tiếp, cái trán cô rơi xuống mấy đường hắc tuyến.
Cách màn hình di động, cô có thể tưởng tượng ra mặt lạnh khi Phong Thánh trả lời tin nhắn.
Vô ngữ qua đi, Lạc Ương Ương lại trở về một tin nhắn.
Lạc Ương Ương: ‘ tự kỷ bị sét đánh! ’
Vài giây sau, tin nhắn của Phong Thánh cũng trở về đây.
Phong Thánh: ‘ bổn tổng tài đây gọi là tự tin! Dùng từ không chính xác, buổi tối trở về thu thập em! ’