Editor: May
Heo mập này cho rằng ông là Đường Bá Hổ điểm Thu Hương sao?
Đùa giỡn gì vậy!
Hoa Nhất Phi liếc mắt nhìn Lạc Ương Ương một cái, hoàn toàn xem khuôn mặt nhỏ lạnh xuống, và ánh mắt chán ghét của cô ở trong mắt.
“Cô không phải diễn viên? Không phải diễn viên sao cô ngồi ở bên cạnh đạo diễn?”
Sắc mặt ông chủ Lỗ không tốt lắm, hiển nhiên không nghĩ tới Lạc Ương Ương sẽ cự tuyệt ông ta.
Ông ta biết ngoại hình của mình chẳng ra gì, không thể so với soái ca giới giải trí.
Nhưng mà, ông ta có tiền a!
Chỉ cần ông ta nguyện ý, ông ta có thể nâng một người qua đường thành một siêu sao.
Đương nhiên, người qua đường này trước tiên phải là lớn lên xinh đẹp, hợp mắt ông ta.
Bao nhiêu phụ nữ tới vội vàng cầu ông ta nâng lên, con nhóc trước mắt này không khỏi quá không biết điều.
“Tôi là biên kịch.” Lạc Ương Ương lạnh lùng nhăn khuôn mặt nhỏ.
Nếu không phải kịch bản phim này là cô viết, cô khẳng định cầm túi liền chạy lấy người.
Có tiền có gì đặc biệt hơn người, cô không hiếm lạ số tiền này.
Lại nói, Thánh hỗn đản nhà bọn họ càng có tiền.
“Cô là biên kịch bộ phim này?” Ông chủ Lỗ càng đánh giá cẩn thận Lạc Ương Ương, sau đó càng có hứng thú.
“Vậy càng tốt! Biên kịch diễn nữ số một, đến đề tài cũng có! Cô liền quay làm nữ số một! Khẳng định có thể nổi tiếng! Không nổi tôi liền lại đầu tư mấy bộ phim cho cô diễn, vẫn luôn diễn đến cô nổi tiếng mới thôi!”
Ông chủ Lỗ nhìn Lạc Ương Ương, ông ta là càng xem càng vừa lòng.
Còn là một biên kịch, ông ta thích phụ nữ lớn lên xinh đẹp lại có tài hoa, người này tốt, người này phi thường tốt!
Trên mặt Hoa Nhất Phi hoàn toàn rút đi lười nhác, anh nhìn ông chủ Lỗ suy nghĩ bậy bạ, khinh miệt hừ lạnh nói: “A! Ông chủ Lỗ thật đúng là mạnh tay a!”