Editor: May
Cô ta xấu chỗ nào?
Xấu chỗ nào!
“Nếu bộ phim này không quay được.” Phong Thánh rũ mắt nhìn về phía Lạc Ương Ương.
“……” Lạc Ương Ương cũng không đáp lời, chỉ là miệng nhỏ mím lại, hung hăng giận trừng Phong Thánh.
Hai người đang nắm tay nhau, cũng dùng sức nhéo anh một phen.
Phong Thánh vương bát đản này!
Không có nếu!
“Vậy em tới diễn đi.” Phong Thánh lĩnh hội được tâm ý của Lạc Ương Ương, chuyện bỗng chuyển một cái.
“A?” Lạc Ương Ương liền ngốc một chút.
Lời này của Phong Thánh là nhìn cô nói, anh là nói, để cô diễn?
Anh lại phát thần kinh cái gì?
Không phải không cho cô diễn sao?
“Nhưng có điều kiện.” Mắt lạnh của Phong Thánh chuyển một cái, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Hoa Nhất Phi, “Diễn giường diễn hôn diễn thân mật đều xóa bỏ.”
“……” Hoa Nhất Phi còn chưa kịp âm thầm may mắn, đã bị lời nói mệnh lệnh của Phong Thánh đánh một chưởng nằm sấp trên bờ cát.
“Không có diễn giường, diễn hôn chỉ hai màn.” Hoa Nhất Phi ý đồ để Phong Thánh thả lỏng một hơi.
Một bộ phim, không có diễn giường liền thôi, đến diễn hôn cũng cấm, còn diễn thân mật cũng không được?
Vậy quay như thế nào?
Chiếu ra có thể có người xem sao?
Thực sắc tính dã, dù sao cũng phải vì người xem suy xét một chút chứ?
“Em không quay diễn hôn.” Lạc Ương Ương cũng nhìn Hoa Nhất Phi cuống quít lắc đầu.
Nếu thật muốn quay, diễn suất bình thường có thể quay, diễn hôn cho dù Phong Thánh đồng ý cô quay, cô cũng quyết không quay, quá xấu hổ.