Editor: May
Ngưu Phối Phối thực không muốn đi nhìn Lạc Ương Ương, nhưng cô ta vẫn là bớt thời giờ liếc mắt một cái.
Cô ta cho rằng Lạc Ương Ương chính là một biên kịch mới không bối cảnh không hậu trường mà thôi.
Nhưng vừa rồi, Hoa Nhất Phi nói, Phong Thánh là anh hai của Lạc Ương Ương?
Bọn họ là anh em?
Anh em sao lại khác họ?
Mặc kệ, là anh em càng tốt, bằng không cô ta lại nhiều thêm một tình địch phải thu dọn.
Rốt cuộc đôi mắt Phong Thánh cũng nhìn về phía Ngưu Phối Phối lặp đi lặp lại nhiều lần tìm cảm giác tồn tại.
Ngưu Phối Phối thấy tầm mắt Phong Thánh rốt cuộc dừng ở trên người chính mình, vẻ mặt cười quyến rũ phóng điện, cười đến gương mặt đều sắp rút gân.
“Quá xấu.” Phong Thánh chuyển mắt lạnh qua chỉ ngừng một giây, liền lo lắng bẩn mắt, nhanh chóng dời đi.
Ánh mắt trống rỗng giống như chó Nhật mấy tuần không ngủ, trên mặt đánh nhiều phấn đến cứng đờ, trang điểm càng giống như mông khỉ.
Chỉ diện mạo này còn muốn diễn nữ chủ dưới ngòi bút của vật nhỏ?
Đùa gì vậy!
Trong phút chốc, không đơn thuần chỉ là Ngưu Phối Phối lại hóa đá lần nữa, ngay cả Hoa Nhất Phi cũng sửng sốt trong chớp mắt, càng đừng nói nhân viên công tác ngốc một vòng ở ngoài.
Tuy rằng Ngưu Phối Phối rất không biết xấu hổ, nhưng cô ta lớn lên vẫn là rất đẹp nha!
Ít nhất, tuyệt đối không tới mức xấu.
Nụ cười quyến rũ của Ngưu Phối Phối cứng đờ, vẻ mặt bi thương lại không dám tin tưởng nhìn Phong Thánh: “Phong, Phong tổng, anh nói cái gì?”
Phong Thánh đến nhìn cũng lười nhìn Ngưu Phối Phối, chỉ nói với Hoa Nhất Phi: “Người phụ nữ này quá xấu, nếu anh để cô ta diễn nữ số một, tôi liền rút đầu tư.”
Phụ nữ quá không có phẩm chất, không tư cách diễn nữ số một trong kịch bản của vật nhỏ.
“Vậy anh rút đi, phim này không thể quay.” Hoa Nhất Phi cắm tay xuống, nói đến đặc biệt dứt khoát, “Giới giải trí không có ai lớn lên đẹp hơn Ngưu Phối Phối.”