Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!

Chương 298: Nói chuyện chứa huyền cơ

Tác giả: Phong Ương
Chọn tập

Editor: May

Phong Hành lại cười một tiếng.

Trước bất luận là bạn hợp tác trên thương nghiệp, hay là anh chị em trong gia tộc, nhưng không ai cảm thấy Phong Thánh tòa núi băng kia là một người dễ ở chung.

“Phong Ngật và Phong Diệc Hàm đối với em cũng như vậy?” Phong Hành lại hỏi.

Nói đến Phong Ngật, ánh mắt Lạc Ương Ương hơi lóe một chút, cô và Phong Ngật, sau khi dọn ra ngoài, cô liền gặp cũng không gặp được Phong Ngật.

Về phần Phong Diệc Hàm, cô ta không tìm cô phiền toái liền không tồi.

“Cũng tàm tạm.” Lạc Ương Ương không lộ dấu vết trả lời.

Phong Hành tiếp tục tán gẫu với Lạc Ương Ương, không bao lâu, đồ ăn còn chưa bưng lên, Phong Thánh liền đẩy cửa phòng ra.

Nhìn thấy Phong Thánh mặt lạnh đi vào, Lạc Ương Ương tự giác đứng dậy ngồi vào chỗ ngồi bên trong.

Phong Thánh cũng không khách khí ngồi ở trên vị trí ban đầu của cô, mặt đối mặt với Phong Hành.

“Anh hai, chúng ta đã bao lâu không cùng nhau ăn cơm? Xem ra hôm nay nhã hứng của anh không tồi.”

Phong Hành tựa như nhìn không thấy mặt lạnh của Phong Thánh, khóe miệng nâng lên tươi cười còn rất lớn.

“Nhã hứng không tồi chính là chú đi?” Phong Thánh hừ lạnh một tiếng, “Chú không có việc gì chạy tới phim trường làm gì?”

“Tin tức của anh hai thật linh thông, em đi vùng ngoại ô một chuyến anh cũng có thể biết ngay.” Cánh tay trái Phong Hành gác ở trên tay vịn gập lên, nhẹ nhàng chống thái dương.

Ánh mắt anh nhìn về phía Phong Thánh, lại không có chút thần sắc bất cần đời nào

Lạc Ương Ương nhìn Phong Hành, lại nhìn Phong Thánh bên cạnh, nghe bọn họ nói chuyện, chỉ cảm thấy chính mình một cái đầu biến lớn thành hai cái.

Liền không thể nói chuyện thật tốt sao?

Nói nói mấy câu còn dấu diếm huyền cơ đánh đố, có mệt không.

Hai anh em nhìn như nói chuyện bình thường, Lạc Ương Ương nghe nghe lại nghe không hiểu, nhưng cô có thể cảm giác được không khí trong phòng không quá hài hòa.

Cái cảm giác châm chọc đối mạch này, liền chưa từng biến mất qua.

Chọn tập
Bình luận
× sticky