Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!

Chương 492: Em muốn rời khỏi anh?

Tác giả: Phong Ương
Chọn tập

Editor: May

“Anh biết.” Mắt đen bình tĩnh vững vàng, bình tĩnh nhìn thẳng Lạc Ương Ương, “Nhưng cửa vừa đóng, nơi này cũng sẽ không có người dám quấy rầy.”

Phòng của anh, còn chưa có người dám không gõ cửa liền xông tới.

“Không muốn, em sợ.” Lạc Ương Ương lắc đầu, nghĩ đến khả năng nào đó, ánh mắt có chút hoảng loạn.

Bữa tiệc gia đình quan trọng như vậy, tuyệt đối không thể xảy ra trạng huống.

Cho dù có trạng huống, cũng tuyệt không thể xuất hiện ở trên người cô và Phong Thánh.

“Nhìn anh.” Phong Thánh nâng đầu nhẹ nhàng lay động của Lạc Ương Ương, hơi cong eo, thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm cô.

Anh như là muốn từ mắt to của Lạc Ương Ương, nhìn vào chỗ sâu trong linh hồn của cô, mắt lạnh tựa như động đen có lực hấp dẫn.

Lạc Ương Ương nhìn anh, chỉ cảm thấy linh hồn đều sắp hút vào mắt lạnh sao trời cuồn cuộn của anh.

“Ương Ương, em tin tưởng anh không?” Tiếng nói giàu từ tính của Phong Thánh, đê đê trầm trầm thật là dễ nghe.

“Có.” Lạc Ương Ương gần như là theo bản năng gật đầu, chợt lại bổ sung nói, “Tin.”

Cô tin anh.

Tuy rằng cô cũng không biết lực lượng cổ tín nhiệm này đến từ đâu.

Sau lần bị bắt cóc đó, cô liền không hề sợ Phong Thánh, cô thậm chí tìm được cảm giác khiến cô an tâm từ trên người anh.

“Vậy đều giao hết thảy giao cho anh, anh sẽ không để em có việc.” Nhận được trả lời của khẳng định Phong Thánh, đuôi lông mày khóe mắt nhu hòa không ít.

Chỗ sâu trong đôi mắt lạnh kia, cũng toàn là nhu tình quấn quýt si mê làm say lòng người.

Ánh mắt Lạc Ương Ương nhìn Phong Thánh thật sâu.

Cô lẳng lặng nhìn, sau khi nhìn thấy Phong Thánh là nghiêm túc, cô đột nhiên duỗi tay ôm cổ anh, dùng sức ôm lên.

“Phong Thánh, đừng đối với em quá tốt như vậy, em sẽ không rời khỏi anh được.” Lạc Ương Ương dựa vào đầu vai rắn chắc đến giống như có thể gánh vác lên hết thảy trách nhiệm của Phong Thánh, hơi có chút nghẹn ngào lẩm bẩm nói.

“Em muốn rời khỏi anh?” Phong Thánh hơi nhíu mày lạnh, vén sợi tóc bên tai Lạc Ương Ương lên, cắn một ngụm lên vành tai trắng nõn của cô.

Chọn tập
Bình luận
× sticky