DÀN Ý
A. Mở bài:
– Tác giả Phan Bội Châu: nhà chí sĩ cách mạng, đồng thời là nhà văn, nhà thơ lớn, có nhiều tác phẩm xuất sắc đóng góp cho nền văn học nước nhà.
– Bài thơ “Xuất dương lưu biệt” được viết năm 1905 để từ giã bạn bè, đồng chí trước khi sang Nhật Bản.
– Bài thơ đã thể hiện vẻ đẹp lãng mạn, hào hùng của hình tượng nhân vật trữ tình đầy tráng chí.
B. Thân bài:
– Khát vọng sống đẹp, sống cao cả:
+ Muốn làm điều phi thường, hiển hách.
+ Người nam nhi ở tư thế chủ động trước số phận bản thân, trước sự biến chuyển của đất trời.
– Ý thức sâu sắc của cá nhân đối với thời cuộc:
+ Khẳng định rõ trách nhiệm của bản thân mình: phải có đóng góp công sức, khẳng định bản thân.
+ Đặt niềm tin tưởng, hi vọng vào thế hệ tương lai.
– Tư tưởng mang tầm thời đại:
+ Gắn vinh nhục cá nhân với vinh nhục dân tộc, thể hiện quan niệm đúng đắn về lẽ sống chết.
+ Phủ định sự lỗi thời của nền học vấn cũ một cách can đảm, sáng suốt, quyết liệt.
– Khát vọng lên đường đầy tráng chí, bay bổng:
+ Niềm khát vọng lên đường lớn lao, mạnh mẽ “mong đuổi theo ngọn gió dài đi qua biển Đông”.
+ Tư thế ra đi hiên ngang, hào hùng, kì vĩ, sánh ngang tầm vũ trụ.
– Nhận xét chung về nghệ thuật:
+ Hình ảnh thơ kì vĩ, lãng mạn, bay bổng.
+ Giọng điệu mạnh mẽ, hào hùng.
C. Kết bài:
Nêu cảm nhận chung về nội dung và nghệ thuật bài thơ.