Mỗi con người có mặt trên đời này đều được sự đón chào của nhân loại, họ có thể được hưởng hạnh phúc và quyền lợi. Con người lớn dần theo thời gian, trải qua vòng tuần hoàn sinh, lão, bệnh, tử, nhưng có điều ít ai sống trên đời mà đem lại nhiều ý nghĩa, nghĩ đến sự quý giá của thời gian, suy nghĩ trước khi nói, cũng ít ai nắm bắt được cơ hội trong phút chốc và có khi đã để trôi qua mà không thể lấy lại được.
Thời gian là một thứ vô định hình, vì cứ theo tuần hoàn của tạo hoá, thời gian trôi đi không ngừng nghỉ, có khi trôi nhanh đến mức con người ta không kịp nhận ra mình đã bỏ phí thời gian ấy. Một cậu học sinh dành cả quãng đời đi học của mình để vui chơi, để theo bạn bè hưởng thụ tuổi thanh xuân, nhưng cậu ta không nhận ra mình đang dần đánh mất thời gian một cách lãng phí, cho đến một ngày, cậu nhìn lại chính mình, cậu bé năm xưa đã trở thành một kẻ vô gia cư, trông già nua khi mới ở độ tuổi 30. Thử hỏi vì sao lại như thế? Do thời gian tàn nhẫn cướp mất tuổi xuân của cậu hay chính bản thân cậu không biết quý trọng thời gian đã qua.
“Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói”- có một người bạn đã hỏi tôi ý nghĩa của câu nói này. Nhưng mỗi lần phát ngôn thì mấy khi tôi hay các bạn uốn lưỡi đến bảy lần đâu nhỉ? Suy nghĩ mãi, tôi chợt nhớ ra có đôi lúc mình làm người khác buồn vì những lời nói thiếu suy nghĩ, không phải cố tính, nhưng hình như tôi cũng quên mất ý nghĩa của việc nói ra câu nói ấy. Nó khiến mọi người vui hay buồn, đau lòng hay hạnh phúc, tôi đã không quan tâm điều ấy. Đứa con gái cãi lời mẹ của mình, cô ta không cần suy nghĩ những gì mẹ nói mà chỉ cho rằng mình đúng, mẹ cấm mình đi chơi với bạn bè là sai, vậy là cô ta cứ thế mà cãi, mà lôi hết những ngôn ngữ teen ra dùng. Cuối cùng mẹ cô ta không nói gì nữa. Một tuần, hai tuần, rồi một năm, hai năm, tình cảm của hai mẹ con không còn như trước, cứ có một khoảng cách dần lớn lên bởi cô gái đã nói một câu khiến mẹ cô đau lòng và xấu hổ:” Bà không cho tôi một người cha thì bà đừng lôi chuyện bạn bè của tôi ra mà nói, bà không có quyền”. Người mẹ ấy đã vất vả nuôi cô khôn lớn, dĩ nhiên là cô không biết cha mình là ai, mẹ cô cũng không nhắc đến vì cô chính là hậu quả của những cuộc chơi xa đoạ cùng bạn bè, nhưng mẹ vẫn yêu cô. Cô chỉ nhận ra điều này khi mẹ cô qua đời, cô trở thành người mẹ, tuy con cô không thiếu cha, nhưng cô hiểu được cô đã làm tổn thương mẹ cô nhiều đến nhường nào, hối hận cũng đã muộn. ” Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói”- có nên hay không?
Cơ hội cũng giống như một đồng xu hai mặt, tung lên một lần, có thể là mặt người cũng có thể là mặt kia của đồng xu, nhưng có chắc rằng tung lần thứ 2 cũng sẽ như lần đầu. Không ai nắm tay được tối ngày, cơ hội cũng thế, đến một lần và không biết có lần thứ hai hay không. Quý trọng và nắm bắt từng cơ hội trong đời, đó là cách sống ý nghĩa nhất của đời người. Tôi cũng từng bỏ qua nhiều cơ hội, bỏ qua cuộc thi học sinh giỏi do trường tổ chức, bỏ qua cơ hội được đi về quê thăm ông bà, bỏ qua cơ hội hàn gắn một tình bạn. Cho tới khi nhận ra cơ hội vụt mất khỏi tầm tay, tôi mới cảm thấy hối tíêc. Đề thi học sinh giỏi quá dễ so với năng lực của tôi, 5 năm liền chưa về quê thăm ông bà, tình bạn tan vỡ mãi mãi, vậy thì tại sao phải từ chối những cơ hội đến với mình để rồi lúc nó qua đi, nhìn lại và tiếc nối nhỉ?
Thời gian, lời nói và cơ hội sẽ đi qua một cách vô ích nếu bạn không biết cách tận dụng chúng! theo vòng quay của trái đất thời gian trôi đi không bao giờ trở lại, nhưng chính thời gian qua đi đã để lại cho chúng ta nhiều điều: sự trưởng thành, kinh nghiệm, kỉ niệm,…thời gian thật tuyệt vời, chúng đem đến cho ta những sự bất ngờ và cả những điều thú vị về cuộc sống về con người mà ta chưa từng biết đến. khi nó đi qua nó còn đem cả những nỗi đau, đem lại trong tâm hồn bạn sự dễ chịu,sự hoàn thiện!
Lời nói là điều quí báu của loài người. Nhờ lời nói, con người có thể giao tiếp thông tin cho nhau nhưng đôi khi cách mà con người sử dụng nó thật không phù hợp. Khi đã nói ra thì không thể nào có thể rút lại được. Lời nói thể hiện tình yêu, thể hiện lẽ sống, phong cách sống, sự trí tuệ trong một con người,.. chính vì vậy khi sử dụng lời nói bạn phải cần sự cân nhắc, sự suy nghĩ cẩn thận. đó không cần là những lời trang trọng, mĩ miều nhưng hãy thể hiện bạn trong lời nói của bạn. Khi bạn trót nói ra điều gì không đúng thì bạn nên có một lời xin lỗi với người đối diện của bạn!
Cơ hội! Những yếu tố hợp thành sự thành công của con người đó là: thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Trong đó ta có thể coi thiên thời địa lợi là những nhân tố hợp thành cơ hội. Yếu tố nhân hòa đó chính là nhân tố con người. liệu có sự thành công hay không nếu thiếu nhân tố con người. Nhưng chúng ta không phủ nhận hoàn toàn yếu tố cơ hội, khi chúng ta biết tận dụng khi chúng đến thì thật là hoàn hảo khi kết hợp với nhân hòa. Nếu không bạn có thể tự tạo cơ hội cho mình mà!