Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Văn Mẫu Lớp 11

Nghị luận xã hội: Ước mơ của tôi

Tác giả: Sachvui.Com
Thể loại: Sách Giáo Khoa
Chọn tập

Trong cuộc sống chắc có lẽ ai cũng có ước mơ riêng của mình và để thực hiện ước mơ đó thì chắc hẳn ai cũng phải trải qua rất nhiều khó khăn, trên con đường thực hiện ước mơ của mình. Và tôi cũng vậy, tôi có rất nhiều ước mơ nhưng ước mơ lớn nhất của tôi là trở thành một bác sĩ giỏi. Để thực hiện được ước mơ này tôi phải định hướng cho mình một con đường đi thật vững chắc và quyết tâm thực hiện được ước mơ đó. Nhưng để làm được điều đó, điều đầu tiên tôi cần làm là chăm chỉ học tập, tìm tòi khám phá để có kiến thức bổ ích sau này ra trường tôi có thể áp dụng những kiến thức mà tôi đã học hỏi được để làm những công việc có ích trong tương lai.

Nhưng trong quá trình học tập tôi đã trải qua rất nhiều khó khăn vất vả. Lúc còn đi học cấp hai tôi thường đi nhờ xe ban có hôm thì phải đi bộ. Về đến nhà thì giúp đỡ bố mẹ nấu cơm, cho lợn ăn, quét dọn nhà cửa. Công việc ấy cứ lặp đi lặp lại mỗi ngày với tôi và nhiều lần như thế đã trở thành thói quen của tôi. Đến khi lên lớp 10 tôi lại càng được làm nhiều việc hơn. Khi đi thi lên lớp 10 tôi đã phải đi bộ và không có ai đưa đón như các bạn khác. Tôi cũng hơi buồn, nhưng cứ mỗi lần bố mẹ không ở bên cạnh tôi, tôi lại tự an ủi mình rằng: “Nhà mình nghèo hơn các bạn thì mình cần cố gắng hơn nhiều không được cho bố mẹ lo lắng về mình nữa!” Bố mẹ tôi thì ngày nào cũng đi từ sáng sớm đến chiều tối mới về. Tôi thương bố mẹ lắm nhưng cũng không biết làm gì ngoài việc học tập thật chăm chỉ và giúp đỡ những công việc ở trong nhà. Hôm nào tôi cũng đi bộ đến trường, khi tan trường thì tôi về nhanh hơn các bạn. Tuy đi học vất vả nhưng tôi vẫn không ngừng quyết tâm thực hiện ước mơ làm bác sĩ. Đối với tôi chỉ làm bác sí mới làm cho bố mẹ vui và tự hào. Là một người con tôi nghĩ rằng bố mẹ nào cũng muốn con mình học thật giỏi và có công ăn việc làm. Vì thế tôi đã chọn nghành y để giúp đỡ những người nghèo không có tiền đi khám hay chữa bệnh, tôi nghĩ rằng mình giúp được mọi người và làm giảm bớt đi nỗi lo của mỗi người thì trong lòng mình sẽ cảm thấy hạnh phúc và được nhiều người yêu mến hơn. Không có gì hạnh phúc hơn là làm một bác sĩ mà được mọi người kính trọng và yêu quí.

Tôi sẽ cố gắng hơn nữa để thực hiện được ước mơ đó, tôi nghĩ rằng không chỉ riêng tôi mà còn rất nhiều bạn có ước mơ được làm bác sĩ giỏi, để khám bệnh cho mọi người nhưng có rất nhiều bạn để làm được điều đó đối với họ rất dễ dàng. Nhưng đó chỉ là họ dựa vào bố mẹ mình thôi. Như thế họ cũng sẽ yêu thích công việc của mình. Và đôi khi củng lơ đãng trong công việc. Đó là những người không có ước mơ và bị phụ thuộc vào bố mẹ và bố mẹ cũng chỉ cho con về vật chất thôi, những người con giàu có cũng thiếu thốn về tinh thần rất nhiều. Họ sẽ không thể tự mình vươn lên được. Vì thế nếu ai có ước mơ và định hướng cho mình một con đường đi thì sẽ có một con đường sáng và sống có ý nghĩa hơn. Nhưng bên cạnh đó còn có rất nhiều người không biết ước mơ của mình và dẫn đến không biết con đường mình đi sẽ như thế nào và họ sẽ thấy chán nản trong cuộc sống, và ngày nào củng đối mặt với rất nhiều khó khăn lúc nào củng cảm thấy mình thiếu thốn một thứ gì đó, như vậy thì cuộc sông sẽ trở thành vô nghĩa. Vì vậy các bạn hãy sống có mục đích và biết ước mơ để trở thanh những người có ích cho xã hội nhé! Mỗi người chúng ta hãy góp phần làm cho quê hương đất nước ngày càng giàu mạnh nhé!

Trong cuộc sống chắc có lẽ ai cũng có ước mơ riêng của mình và để thực hiện ước mơ đó thì chắc hẳn ai cũng phải trải qua rất nhiều khó khăn, trên con đường thực hiện ước mơ của mình. Và tôi cũng vậy, tôi có rất nhiều ước mơ nhưng ước mơ lớn nhất của tôi là trở thành một bác sĩ giỏi. Để thực hiện được ước mơ này tôi phải định hướng cho mình một con đường đi thật vững chắc và quyết tâm thực hiện được ước mơ đó. Nhưng để làm được điều đó, điều đầu tiên tôi cần làm là chăm chỉ học tập, tìm tòi khám phá để có kiến thức bổ ích sau này ra trường tôi có thể áp dụng những kiến thức mà tôi đã học hỏi được để làm những công việc có ích trong tương lai.

Nhưng trong quá trình học tập tôi đã trải qua rất nhiều khó khăn vất vả. Lúc còn đi học cấp hai tôi thường đi nhờ xe ban có hôm thì phải đi bộ. Về đến nhà thì giúp đỡ bố mẹ nấu cơm, cho lợn ăn, quét dọn nhà cửa. Công việc ấy cứ lặp đi lặp lại mỗi ngày với tôi và nhiều lần như thế đã trở thành thói quen của tôi. Đến khi lên lớp 10 tôi lại càng được làm nhiều việc hơn. Khi đi thi lên lớp 10 tôi đã phải đi bộ và không có ai đưa đón như các bạn khác. Tôi cũng hơi buồn, nhưng cứ mỗi lần bố mẹ không ở bên cạnh tôi, tôi lại tự an ủi mình rằng: “Nhà mình nghèo hơn các bạn thì mình cần cố gắng hơn nhiều không được cho bố mẹ lo lắng về mình nữa!” Bố mẹ tôi thì ngày nào cũng đi từ sáng sớm đến chiều tối mới về. Tôi thương bố mẹ lắm nhưng cũng không biết làm gì ngoài việc học tập thật chăm chỉ và giúp đỡ những công việc ở trong nhà. Hôm nào tôi cũng đi bộ đến trường, khi tan trường thì tôi về nhanh hơn các bạn. Tuy đi học vất vả nhưng tôi vẫn không ngừng quyết tâm thực hiện ước mơ làm bác sĩ. Đối với tôi chỉ làm bác sí mới làm cho bố mẹ vui và tự hào. Là một người con tôi nghĩ rằng bố mẹ nào cũng muốn con mình học thật giỏi và có công ăn việc làm. Vì thế tôi đã chọn nghành y để giúp đỡ những người nghèo không có tiền đi khám hay chữa bệnh, tôi nghĩ rằng mình giúp được mọi người và làm giảm bớt đi nỗi lo của mỗi người thì trong lòng mình sẽ cảm thấy hạnh phúc và được nhiều người yêu mến hơn. Không có gì hạnh phúc hơn là làm một bác sĩ mà được mọi người kính trọng và yêu quí.

Tôi sẽ cố gắng hơn nữa để thực hiện được ước mơ đó, tôi nghĩ rằng không chỉ riêng tôi mà còn rất nhiều bạn có ước mơ được làm bác sĩ giỏi, để khám bệnh cho mọi người nhưng có rất nhiều bạn để làm được điều đó đối với họ rất dễ dàng. Nhưng đó chỉ là họ dựa vào bố mẹ mình thôi. Như thế họ cũng sẽ yêu thích công việc của mình. Và đôi khi củng lơ đãng trong công việc. Đó là những người không có ước mơ và bị phụ thuộc vào bố mẹ và bố mẹ cũng chỉ cho con về vật chất thôi, những người con giàu có cũng thiếu thốn về tinh thần rất nhiều. Họ sẽ không thể tự mình vươn lên được. Vì thế nếu ai có ước mơ và định hướng cho mình một con đường đi thì sẽ có một con đường sáng và sống có ý nghĩa hơn. Nhưng bên cạnh đó còn có rất nhiều người không biết ước mơ của mình và dẫn đến không biết con đường mình đi sẽ như thế nào và họ sẽ thấy chán nản trong cuộc sống, và ngày nào củng đối mặt với rất nhiều khó khăn lúc nào củng cảm thấy mình thiếu thốn một thứ gì đó, như vậy thì cuộc sông sẽ trở thành vô nghĩa. Vì vậy các bạn hãy sống có mục đích và biết ước mơ để trở thanh những người có ích cho xã hội nhé! Mỗi người chúng ta hãy góp phần làm cho quê hương đất nước ngày càng giàu mạnh nhé!

Chọn tập
Bình luận