Con người sinh ra không ai là ngu đốt hay thông minh cả. Vừa lọt lòng ai cũng như ai, cũng chỉ là tiếng khóc oa oa. Chẳng lẽ ai sinh ra đều đã định hình cho mình mọi việc hết chăng?. Nói chính xác hơn là có thể bạn có tài năng phi thường nhưng rất hiếm. Tại sao chúng ta lại phân biệt “kẻ thông minh, người ngu dốt”. Muốn xác định thì phải nhìn vào cách học và kết quả học tập của họ. Nếu chúng ta có cách học đúng đắn thì ai cũng sẽ là người thông minh cả. Cũng như dân gian xưa đã phân biệt được việc này và có câu châm ngôn “Học đi đôi với hành” để giúp con cháu mình sau này có cách học đúng đắn.
Vậy học là gì? Học là tiếp thu kiến thức, lưu trữ những vấn đề trong sách báo, tin tức… vào bộ nhớ của chúng ta. Chúng ta học mỗi ngày mỗi cao hơn. Cũng như bạn phải xây móng chắc chắn thì mới có ngôi nhà vững chắc. Việc học cũng vậy. Những kiến thức như phép nhân chia cộng trừ… là cơ bản sau đó là lũy thừa, toán phương trình… Hành trang trên vai càng nặng trĩu.
Hành là thực hành, áp dụng những kiến thức khô cứng, lý thuyết nhạt nhẽo vào trong đời sống thực tế. Mối quan hệ giữa hai việc này rất chắc chẽ, nó sẽ giúp các bạn rất nhiều trong việc học của mình.
Người không học thì như thế nào?. Người không học mà chỉ biết hành thì mọi việc đều vô nghĩa. Thực hành giỏi tốt mà không học kiến thức cơ bản thì cũng như nước đỗ lá môn. Tuy những kiến thức ấy vô cùng nhật nhẽo, làm bạn chán khi tiếp thu nó. Nhưng chúng ta cứ thử nghĩ nó như những gì đơn giản nhất, rồi tiếp thu nó. Vậy thì những kiến thức ấy sẽ trở nên gần gũi và chúng ta cứ lần theo lối nhỏ mà tiến tới đích. Cũng như những bác sĩ đã từng thực hành, tham gia rất nhiều ca phẫu thuật. Nhưng chưa hẳn là giỏi vì có thể họ chưa được đào tạo qua trường lớp tử tế. Khi gặp trở ngại ngoài ý muốn và những kiến thức sẽ không có để giúp đỡ ta. Thế là những bác sĩ như thế là đã gián tiếp giết người và mất đi lương tâm nghề nghiệp. Chúng ta phải học để có cái gốc là từ từ mà cái gốc trơ trụi ấy phát triển ra những tán lá xanh tốt.
Còn học mà không hành thì cũng đem lại hậu quả không kém. Nếu học mà không hành thì cũng sẽ trôi chảy theo thời gian. Có hành thì mới nắm chắc chắn, vững kiến thức, nhớ lâu và đạt hiệu quả cao. Cho dù chúng ta có chăm chỉ hay thông minh nhưng nếu thiếu thực hành thì chưa hòan hảo. Có hành thì mới có hiểu, thực hành sẽ giúp chúng ta khắc phục cái lỗ hổng trong quá trình học tập. Áp dụng càng nhiều thì kiến thức càng vững chắc. Cũng ví dụ của người bác sĩ. Nếu họ học nhiều, chắc chắn đi chăng nữa nhưng chỉ toàn là những kiến thức vô hồn. Không thực hành thì không ai dám chắc các bác sĩ ấy sẽ gây ra chuyện gì? Trong các ca phẫu thuật rắc rối nếu chúng ta đã trải nghiệm nhiều thì từ từ mà gỡ rối. Còn không, chắc bạn sẽ biết chuyện gi sẽ đến. Đó là cái chết. Nói chi xa xôi trong học tập hằng ngày, bài bài tóan, hóa hay lý rất khó. Nhưng nếu bạn thường xuyên tìm tòi là giải nhiều lần thì mọi việc sẽ đơn giản hơn.
Vậy chúng ta đã thực sự thấy học thì phải có hành và ngược lại hành không thể thiếu học. Nhưng tại sao lại vừa học vừa hành. Vì chúng ta cứ hiểu nôm na là học và hành cũng như đôi bạn thân không thể tách rời. Chúng sẽ hỗ trợ cho nhau giúp tu sửa hay tiếp nhận nhiều điều mới.
Học sinh ngày nay cần phải vừa học vừa hành để kiến thức được nâng cao và tiếp cận gần với thực tế hơn. Mọi kiến thức sẽ rất đơn giản.
Trong tương lai của mỗi học sinh, việc học hành sẽ có ích rất nhiều. Tại sao các trường Đại học, các sinh viên thường đi thực tập để nắm lại kiến thức và gần gũi hơn với cuộc sống. Và con đường tới tương lai sẽ trở nên sáng lạng hơn.
Ngày nay đất nước chúng ta chỉ chú trọng việc học mà quên đi hành. Chỉ xem bề ngòai nào là chứng chỉ A, B hay các bằng chứng nhận …Nhưng chẳng ai biết được đằng sau tấm thải trải đầy vinh hoa ấy là gì? Chỉ toàn là các kiến trúc sư, giáo sư với vẻ bề ngòai sang trọng. Bên trong là những kiến thức lõng lẽo, hỏng bét. Vì sao như thế? Vì họ không học hay học mà quên hành. Có những người như vậy nên đất nước ta không thể “sánh vai với các cường quốc năm châu” được. Đây là câu nói của Bác Hồ mong Việt Nam có thể phát triển giàu mạnh.
Vậy là những cử nhân tương lai của đất nước chúng ta phải làm sao để cho những ý kiến ấy vụt bay ra khỏi những suy nghĩ của mọi người. Bằng cách nào duy nhất là học, học đúng cách, học thực chất, “học đi đôi với hành”
Bằng những dẫn chứng trên chắc các bạn cũng đã hiểu được phần nàp vai trò của học và hành. Học sinh cần phải học, học và học. Cũng vì vậy mà dân gian có nhiều câu cũng có ý nghĩ giống câu này là “Cần cù bù thông minh”, “Học thực chất”, “Học, học nữa, học mãi”… Chúng ta phải làm sao cho phải làm sao cho vừa lòng ý nguyện của Bác làm cho đất nước lớn mạnh. Học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường như chúng ta sẽ quyết đinh vận mệnh của đất nước. Chúng ta phải chăm chỉ, siêng năng và có phương pháo học đúng cách. Chỉ trong một thời gian ngắn chúng ta sẽ bước lên đỉnh vinh quang.