Mở bài:
– Giới thiệu hình tượng người phụ nữ trong văn học nói chung.
– Cảm hứng về người phụ nữ trong tự tình,của Hồ Xuân Hương và thương vợ của trần tế xương.
Thân bài:
– Thời đại hoàn cảnh, nội dung cơ bản trong thơ của 2 tác giả trên.
– Người phụ nữ Việt Nam thời xưa đẹp người và đẹp nết
+ Tảo tần,chung thủy, son sắt: Bà tú, chịu thương chịu khó, tảo tần,”quanh năm buôn bán” nuôi chồng nuôi con, thủy chung son sắt
+ Người phụ nữ chịu nhiều thiệt thòi, gian nan, vất vả ,”hông nhan bạc phận”.
Trong tự tình:thân phận bẽ bàng, cô độc, tình duyên lận đận,hạnh phúc mong manh.
Trong thương vợ:lam lũ, vất vả
Viết về người phụ nữ với mối đồng cảm sâu sắc là 1 biểu hiện của tinh thần nhân đạo.
Kết bài:
– Người phụ nữ xưa phải chịu nhiều bất hạnh và sự hạn chế của ý thức xã hội
– Nhắc nhở con người phải biết trân trọng hạnh phúc của ngày hôm nay