Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bách Khoa Thư Lịch Sử

Nghệ Thuật (1601–1707)

Tác giả: Kingfisher
Chọn tập

NGHỆ THUẬT (1601–1707)

Vào thế kỷ XVII, một phong cách nghệ thuật và điêu khắc mới có tên gọi là Baroque phát triển ở châu Âu. Nhiều thể loại âm nhạc mới cũng bắt đầu xuất hiện trong thời kỳ này.

Molière (1622–1673) đã viết những vở kịch để giải trí cho triều đình của vua Pháp Louis XIV. Nổi tiếng nhất trong số tác phẩm của ông là các vở hài kịch chế giễu những thói hư tật xấu của con người như tính bần tiện và thói hợm hĩnh.

châu Âu, đế quốc Ottoman, Nhật Bản và Trung Quốc, những khác biệt văn hóa giữa những người bình thường và giai cấp thống trị ngày càng lớn. Văn hóa của những người dân thường châu Á không được lưu giữ, nhưng nền văn hóa của tầng lớp cai trị thì được biết đến nhiều. Trong khi đó, văn hóa đại chúng ở châu Âu được nâng cao nhờ sự phát triển của lĩnh vực in ấn, kịch nghệ và đời sống ở các đô thị. Ở Italia, xuất hiện một dạng hài kịch mới gọi là commedia dell’arte (hài kịch ứng tác), trong đó đoàn kịch biểu diễn ứng khẩu.

Kịch kabuki phát triển tại Nhật Bản vào thế kỷ XVII. Đây là một môn nghệ thuật có nghi thức rất chặt chẽ, kết hợp cả đối thoại, hát, âm nhạc và múa. Nam giới đóng tất cả các vai trong mỗi vở kịch, có nhiều vở đến nay vẫn được trình diễn tại Nhật Bản.

Trong khi đó, một phong cách mới gọi là Baroque phát triển ở tầng lớp những người châu Âu giàu có. Các họa sĩ, nghệ sĩ điêu khắc và kiến trúc sư áp dụng phong cách này để tạo ấn tượng uy nghi kỳ vĩ và cũng để biểu hiện thực tại. Các họa sĩ như Rubens, Rembrandt và Van Dyck của Hà Lan, Velásquez của Tây Ban Nha vẽ rất nhiều chân dung theo phong cách gần như chụp ảnh. Ruisdael của Hà Lan, Salvator Rosa của Ý và Claude Lorraine của Pháp là những họa sĩ vẽ phong cảnh hàng đầu của thời kỳ này.

Tại Nhật Bản, ngay cả những hộp đựng cơm cũng là những tác phẩm nghệ thuật. Hộp cơm sơn mài màu đen và được làm vào thế kỷ XVII này có các hình vẽ bên ngoài, bên trong có nhiều ngăn.

Các tác giả Cervantes, Milton, Pepys và Bunyan viết những cuốn sách bình dân về các vấn đề thuộc mối quan tâm chung. Các nhạc cụ như sáo, đàn clavico, đàn ống, vĩ cầm trở nên phổ biến. Đồ đạc bằng gỗ được nhồi bọc, đánh bóng và trang trí cầu kỳ. Các nhà soạn nhạc châu Âu đã viết những bản concerto, sonata, opera và oratorio (nhạc kinh thánh) đầu tiên trong thời kỳ này.

Ba-lê và opera phát triển từ các buổi trình diễn giải trí trong hoàng cung. Môn Ba-lê được nhà soạn nhạc cung đình Jean-Baptiste Lully và diễn viên múa Pierre Beauchamp phát triển trong thế kỷ XVII tại Pháp. Phụ nữ không diễn các vai múa cho đến năm 1681. Opera bắt đầu ở Italia và rạp opera đại chúng đầu tiên được khai trương tại Venice năm 1637. Các nhà soạn nhạc Italia đã du nhập opera sang Đức và Pháp.
Bức tranh Bữa tiệc của Belshazzar do họa sĩ Hà Lan Rembrandt van Rijn (1606–1669) vẽ. Bức tranh mô tả vị vua cuối cùng của Babylon là Belshazzar thấy điềm báo trong một bữa tiệc rằng ông sẽ chết và đế quốc của ông sụp đổ. Chủ đề mới lạ và mang tính thần bí này chứng tỏ con người ở cuối thế kỷ XVII ngày càng quan tâm tới các ý tưởng khác thường.
Đây là tác phẩm David giết Goliath của Giovanni Bernini (1598–1680), một nhà điêu khắc và kiến trúc người Italia hàng đầu thời bấy giờ. Bernini đã thiết kế và trang trí các nhà thờ, nhà nguyện, các công trình tưởng niệm cũng như mộ của tám vị giáo hoàng.
Bìa sách cầu kỳ trang trí theo phương pháp phủ men Cảnh Thái lam được làm ở Trung Quốc vào cuối thế kỷ XVII. Cảnh Thái lam là một phương pháp trang trí trên bề mặt kim loại. Các hình trong thiết kế trang trí được “viền khung” bằng những sợi dây kim loại mảnh (để tách màu) và phần trong khung được phủ đầy bằng các lớp men màu sắc khác nhau.

Người Ottoman nổi tiếng với các cung điện, nhà thờ Hồi giáo và các tòa nhà công cầu kỳ của họ. Hoàng gia nhà Thanh ở Trung Quốc xa rời cuộc sống của dân thường, đã phát triển các phong cách, phong tục tập quán cầu kỳ mà đến năm 1800 đã trở nên cứng nhắc hơn, tách rời thực tế. Nhật Bản thời Tokugawa có chút khác biệt do nước này đã trải qua công cuộc hiện đại hóa. Kịch kabuki, tiểu thuyết và các hình thức giải trí khác phát triển ở nước này.

Vào thế kỷ XVII, một phong cách nghệ thuật và điêu khắc mới có tên gọi là Baroque phát triển ở châu Âu. Nhiều thể loại âm nhạc mới cũng bắt đầu xuất hiện trong thời kỳ này.

châu Âu, đế quốc Ottoman, Nhật Bản và Trung Quốc, những khác biệt văn hóa giữa những người bình thường và giai cấp thống trị ngày càng lớn. Văn hóa của những người dân thường châu Á không được lưu giữ, nhưng nền văn hóa của tầng lớp cai trị thì được biết đến nhiều. Trong khi đó, văn hóa đại chúng ở châu Âu được nâng cao nhờ sự phát triển của lĩnh vực in ấn, kịch nghệ và đời sống ở các đô thị. Ở Italia, xuất hiện một dạng hài kịch mới gọi là commedia dell’arte (hài kịch ứng tác), trong đó đoàn kịch biểu diễn ứng khẩu.

Trong khi đó, một phong cách mới gọi là Baroque phát triển ở tầng lớp những người châu Âu giàu có. Các họa sĩ, nghệ sĩ điêu khắc và kiến trúc sư áp dụng phong cách này để tạo ấn tượng uy nghi kỳ vĩ và cũng để biểu hiện thực tại. Các họa sĩ như Rubens, Rembrandt và Van Dyck của Hà Lan, Velásquez của Tây Ban Nha vẽ rất nhiều chân dung theo phong cách gần như chụp ảnh. Ruisdael của Hà Lan, Salvator Rosa của Ý và Claude Lorraine của Pháp là những họa sĩ vẽ phong cảnh hàng đầu của thời kỳ này.

Các tác giả Cervantes, Milton, Pepys và Bunyan viết những cuốn sách bình dân về các vấn đề thuộc mối quan tâm chung. Các nhạc cụ như sáo, đàn clavico, đàn ống, vĩ cầm trở nên phổ biến. Đồ đạc bằng gỗ được nhồi bọc, đánh bóng và trang trí cầu kỳ. Các nhà soạn nhạc châu Âu đã viết những bản concerto, sonata, opera và oratorio (nhạc kinh thánh) đầu tiên trong thời kỳ này.

Người Ottoman nổi tiếng với các cung điện, nhà thờ Hồi giáo và các tòa nhà công cầu kỳ của họ. Hoàng gia nhà Thanh ở Trung Quốc xa rời cuộc sống của dân thường, đã phát triển các phong cách, phong tục tập quán cầu kỳ mà đến năm 1800 đã trở nên cứng nhắc hơn, tách rời thực tế. Nhật Bản thời Tokugawa có chút khác biệt do nước này đã trải qua công cuộc hiện đại hóa. Kịch kabuki, tiểu thuyết và các hình thức giải trí khác phát triển ở nước này.

Chọn tập
Bình luận