Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Bách Khoa Thư Lịch Sử

Nghệ Thuật (1101–1460)

Tác giả: Kingfisher
Chọn tập

NGHỆ THUẬT (1101–1460)

Đây là thời kỳ củng cố và mở mang nghệ thuật. Những sáng tạo của thời sơ kỳ Trung đại tiếp tục được phát triển và tinh lọc.

Các dòng họ quý tộc ở châu Âu đều có gia huy. Họ dùng nhiều biểu tượng khác nhau để kể một câu chuyện về lịch sử và và mục đích của dòng họ.

Vào cuối thời Trung đại, hoạt động sáng tạo nghệ thuật phát triển rực rỡ trên khắp thế giới. Nghệ thuật, âm nhạc thời Trung đại đã phát triển, tinh lọc các phong cách và kỹ thuật được sáng tạo trong 500 năm trước đó. Lúc này đã có các thiết chế lớn hơn, chẳng hạn như Giáo hội, cần đến các tác phẩm nghệ thuật và ngày càng có nhiều nhà bảo trợ nghệ thuật – đó là những người giàu chuyên mua các tác phẩm nghệ thuật và tài trợ cho nghệ sĩ. Nghệ thuật đời Đường và đời Tống ở Trung Quốc sang thời nhà Nguyên và nhà Minh đã đạt tầm cao mới về độ tinh tế. Nghệ thuật làm đồ gốm, văn học, âm nhạc, kịch nghệ, tranh sơn thủy, nghệ thuật làm vườn, đồ sơn mài và điêu khắc, đều phát triển rực rỡ.

Những ô cửa sổ với các mảnh kính màu ghép bằng các dải chì. Đây là cửa sổ nhà thờ Canterbury ở miền Nam nước Anh mô tả cảnh chữa bệnh, được làm vào năm 1280.

Tại Nhật Bản, phong cách nghệ thuật bản xứ đã thế chỗ các phong cách du nhập từ Trung Quốc trước đó. Trong khi đó, người Toltec và người Aztec đã tiếp nhận và phát triển tiếp các phong cách nghệ thuật trước đó của người Teotihuacán và người Maya. Nghệ thuật Hồi giáo vốn đã có lịch sử lâu đời lúc này cũng được “hiện đại hóa” bởi nhiều trường phái tư tưởng khác nhau ở Tây Ban Nha, Morocco, Ai Cập và Samarkand. Ở châu Âu, nghệ thuật và âm nhạc hầu như được sáng tác để phục vụ Giáo hội, kể cả nghệ thuật kính màu, thảm trang trí, nhạc thánh ca. Vào thế kỷ XIV và XV, một số họa sĩ làm việc độc lập đã bắt đầu sáng tác theo phong cách hiện thực.

Hòm đựng thánh tích tráng men này có hình trang trí mô tả cảnh Thánh Thomas Becket bị sát hại tại nhà thờ Canterbury vào năm 1170, được chế tác tại Anh năm 1220.
Dưới triều Minh, người Trung Hoa làm đồ gốm có trang trí màu xanh và trắng trong các xưởng của hoàng đế. Về sau này, nhiều sản phẩm được xuất sang châu Âu.
Hai phụ nữ Aztec này đang dệt vải. Một người xe sợi bông để người kia dệt trên “khung cửi thắt lưng”. Có tên gọi như vậy vì một đầu chiếc khung cửi được buộc vào thắt lưng của người phụ nữ ngồi dệt.
Ở châu Âu có truyền thống diễn kịch lưu động ở các khu chợ và vào các dịp lễ hội. Các vở kịch nhiều người ưa thích được trình diễn trên xe ngựa hoặc trên sân khấu dựng tạm.
Đồ gỗ và ván ốp tường thường được chạm khắc những cảnh lấy từ tích truyện. Đây là cảnh trong truyện Chuyện kể của người phát giấy xá tội (Pardoner’s Tale) trong tập Những câu chuyện ở Canterbury (Canterbury Tales) của Geoffrey Chaucer: miêu tả thần Chết đang rao giảng cho ba người đàn ông.

Ở châu Âu, các vở kịch tôn giáo ra đời dựa trên Kinh thánh hoặc các huyền thoại, xuất hiện các bài tráng ca nói về những người anh hùng như Charlemagne và Vua Arthur. Nhà thơ Anh Geoffrey Chaucer sáng tác về những chuyện tình thanh cao và về cả những người dân thường. Sách đến với đông đảo dân chúng hơn vì bắt đầu được viết bằng các ngôn ngữ địa phương chứ không chỉ bằng tiếng Latinh.

Quần thể đền Angkor Wat ở Campuchia ngày nay được xây dựng trong thời kỳ phát triển cực thịnh của đế quốc Khmer vào thế kỷ XII. Các bức tường sa thạch chạm khắc những hình ảnh về con người Khmer, cuộc sống hàng ngày, các huyền thoại và các trận chiến của họ.

Đây là thời kỳ củng cố và mở mang nghệ thuật. Những sáng tạo của thời sơ kỳ Trung đại tiếp tục được phát triển và tinh lọc.

Vào cuối thời Trung đại, hoạt động sáng tạo nghệ thuật phát triển rực rỡ trên khắp thế giới. Nghệ thuật, âm nhạc thời Trung đại đã phát triển, tinh lọc các phong cách và kỹ thuật được sáng tạo trong 500 năm trước đó. Lúc này đã có các thiết chế lớn hơn, chẳng hạn như Giáo hội, cần đến các tác phẩm nghệ thuật và ngày càng có nhiều nhà bảo trợ nghệ thuật – đó là những người giàu chuyên mua các tác phẩm nghệ thuật và tài trợ cho nghệ sĩ. Nghệ thuật đời Đường và đời Tống ở Trung Quốc sang thời nhà Nguyên và nhà Minh đã đạt tầm cao mới về độ tinh tế. Nghệ thuật làm đồ gốm, văn học, âm nhạc, kịch nghệ, tranh sơn thủy, nghệ thuật làm vườn, đồ sơn mài và điêu khắc, đều phát triển rực rỡ.

Tại Nhật Bản, phong cách nghệ thuật bản xứ đã thế chỗ các phong cách du nhập từ Trung Quốc trước đó. Trong khi đó, người Toltec và người Aztec đã tiếp nhận và phát triển tiếp các phong cách nghệ thuật trước đó của người Teotihuacán và người Maya. Nghệ thuật Hồi giáo vốn đã có lịch sử lâu đời lúc này cũng được “hiện đại hóa” bởi nhiều trường phái tư tưởng khác nhau ở Tây Ban Nha, Morocco, Ai Cập và Samarkand. Ở châu Âu, nghệ thuật và âm nhạc hầu như được sáng tác để phục vụ Giáo hội, kể cả nghệ thuật kính màu, thảm trang trí, nhạc thánh ca. Vào thế kỷ XIV và XV, một số họa sĩ làm việc độc lập đã bắt đầu sáng tác theo phong cách hiện thực.

Ở châu Âu, các vở kịch tôn giáo ra đời dựa trên Kinh thánh hoặc các huyền thoại, xuất hiện các bài tráng ca nói về những người anh hùng như Charlemagne và Vua Arthur. Nhà thơ Anh Geoffrey Chaucer sáng tác về những chuyện tình thanh cao và về cả những người dân thường. Sách đến với đông đảo dân chúng hơn vì bắt đầu được viết bằng các ngôn ngữ địa phương chứ không chỉ bằng tiếng Latinh.

Chọn tập
Bình luận