Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.
Năm 1066, người Normandy xâm lược xứ Anh. Chẳng bao lâu sau họ đã cai trị người Saxon, người Anh gốc Viking, người xứ Wales (Welsh), người Ireland, và còn tiếp tục mở rộng thêm vùng ảnh hưởng của mình.
Người Normandy là những lãnh chúa Đan Mạch sống ở vùng Normandy từ năm 900 trở đi. Họ đã hấp thu các tư tưởng của triều Carolingian và Ki-tô giáo. Họ không đông nhưng lại là những chiến tướng hung bạo. William Người Chinh phạt được tôn làm vua xứ Anh (England) vào ngày Giáng sinh năm 1066, mặc dù ông vốn chỉ là một công tước của nước Pháp.
SỰ CAI TRỊ CỦA NGƯỜI NORMANDY
Sau cuộc xâm lược của người Norman vào năm 1066, nhiều người Anh nổi lên chống lại. Vua William đàn áp các cuộc nổi dậy rất dã man, lấy đất của Anh ban cho các nhà quý tộc Normandy để họ cai trị các địa phương. Ông tặng đất cho Giáo hội để được họ ủng hộ, thay các giám mục Anh bằng giám mục Pháp và khuyến khích các thương gia, thợ thủ công Pháp định cư ở Anh. Người Normandy xây nhiều lâu đài, nhà thờ, tu viện và thánh đường lớn, và nhiều đô thị đã mọc lên xung quanh đó. Giới quý tộc nói tiếng Pháp, trong khi dân thường nói tiếng Anh cổ. Chính quyền trung ương cùng với một hệ thống thuế được thiết lập, và Sổ điền thổ (Domesday Book), một cuốn sổ đánh giá mức thuế đất đai và tài sản trong cả nước Anh, được lập ra. Chế độ cai trị của người Norman rất hà khắc. Họ chủ yếu quan tâm tới của cải và quyền lực, và lấy nước Anh làm căn cứ cho các cuộc thám hiểm ra nước ngoài mà người Anh phải gánh chịu chi phí. Tuy nhiên, xứ Anh đã phát triển về mặt kinh tế, và chỉ trong vòng 100 năm người Normandy đã xâm lược xứ Wales, Ireland và Scotland. Xứ Anh thời kỳ này đã thay đổi – tất cả mọi thứ, từ cảnh quan, đô thị cho tới văn hóa đều chịu ảnh hưởng của người Norman. Đến năm 1140 nổ ra tranh cãi về việc ai có quyền cai trị xứ Anh. Điều đó làm suy yếu quyền lực của nhà vua và củng cố quyền lực của giới quý tộc. Một triều đại mới của người Normandy là Plantagenet được sáng lập vào năm 1154, vị vua đầu tiên của triều đại này là Henry II cai trị xứ Anh và một nửa nước Pháp. Trong thời gian này, chế độ đẳng cấp ở Anh, trong đó đẳng cấp thống trị là các nhà quý tộc, bắt đầu phát triển.
NGƯỜI NORMAN Ở CHÂU ÂU
Người Normandy cũng xâm chiếm cả những nơi khác ở châu Âu. Vào khoảng năm 1060, quân Normandy do Robert Guiscard chỉ huy đã xâm chiếm đảo Sicily và miền Nam Italia, hỗ trợ giáo hoàng chống người Byzantine và người Arập. Do vậy, họ được Giáo hoàng ưu ái và thường bảo vệ Giáo hoàng. Vào thế kỷ XIII, họ trở thành những người dẫn đầu các cuộc Thập Tự Chinh, những cuộc xâm chiếm thuộc địa đầu tiên của người châu Âu. Thông qua các cuộc hôn nhân mang tính chính trị và với tư cách là hiệp sĩ, đại diện của Giáo hoàng, giám mục và cận thần hoàng gia, các lãnh chúa Normandy đã lập nên một hệ thống phong kiến có thế lực rất lớn trên khắp châu Âu vào thế kỷ XIII. Trong các mối quan hệ phong kiến này, nhà quý tộc nào nguyện trung thành và hỗ trợ quân sự cho nhà vua sẽ được ban thưởng đất đai và phong tước hiệu. Sau đó, các nhà quý tộc cai quản đất đai của mình, họ yêu cầu những người thuộc quyền trung thành với họ và cũng thưởng cho những người này đất đai và quyền chức.
Năm 1066, người Normandy xâm lược xứ Anh. Chẳng bao lâu sau họ đã cai trị người Saxon, người Anh gốc Viking, người xứ Wales (Welsh), người Ireland, và còn tiếp tục mở rộng thêm vùng ảnh hưởng của mình.
Người Normandy là những lãnh chúa Đan Mạch sống ở vùng Normandy từ năm 900 trở đi. Họ đã hấp thu các tư tưởng của triều Carolingian và Ki-tô giáo. Họ không đông nhưng lại là những chiến tướng hung bạo. William Người Chinh phạt được tôn làm vua xứ Anh (England) vào ngày Giáng sinh năm 1066, mặc dù ông vốn chỉ là một công tước của nước Pháp.
Sau cuộc xâm lược của người Norman vào năm 1066, nhiều người Anh nổi lên chống lại. Vua William đàn áp các cuộc nổi dậy rất dã man, lấy đất của Anh ban cho các nhà quý tộc Normandy để họ cai trị các địa phương. Ông tặng đất cho Giáo hội để được họ ủng hộ, thay các giám mục Anh bằng giám mục Pháp và khuyến khích các thương gia, thợ thủ công Pháp định cư ở Anh. Người Normandy xây nhiều lâu đài, nhà thờ, tu viện và thánh đường lớn, và nhiều đô thị đã mọc lên xung quanh đó. Giới quý tộc nói tiếng Pháp, trong khi dân thường nói tiếng Anh cổ. Chính quyền trung ương cùng với một hệ thống thuế được thiết lập, và Sổ điền thổ (Domesday Book), một cuốn sổ đánh giá mức thuế đất đai và tài sản trong cả nước Anh, được lập ra. Chế độ cai trị của người Norman rất hà khắc. Họ chủ yếu quan tâm tới của cải và quyền lực, và lấy nước Anh làm căn cứ cho các cuộc thám hiểm ra nước ngoài mà người Anh phải gánh chịu chi phí. Tuy nhiên, xứ Anh đã phát triển về mặt kinh tế, và chỉ trong vòng 100 năm người Normandy đã xâm lược xứ Wales, Ireland và Scotland. Xứ Anh thời kỳ này đã thay đổi – tất cả mọi thứ, từ cảnh quan, đô thị cho tới văn hóa đều chịu ảnh hưởng của người Norman. Đến năm 1140 nổ ra tranh cãi về việc ai có quyền cai trị xứ Anh. Điều đó làm suy yếu quyền lực của nhà vua và củng cố quyền lực của giới quý tộc. Một triều đại mới của người Normandy là Plantagenet được sáng lập vào năm 1154, vị vua đầu tiên của triều đại này là Henry II cai trị xứ Anh và một nửa nước Pháp. Trong thời gian này, chế độ đẳng cấp ở Anh, trong đó đẳng cấp thống trị là các nhà quý tộc, bắt đầu phát triển.
Người Normandy cũng xâm chiếm cả những nơi khác ở châu Âu. Vào khoảng năm 1060, quân Normandy do Robert Guiscard chỉ huy đã xâm chiếm đảo Sicily và miền Nam Italia, hỗ trợ giáo hoàng chống người Byzantine và người Arập. Do vậy, họ được Giáo hoàng ưu ái và thường bảo vệ Giáo hoàng. Vào thế kỷ XIII, họ trở thành những người dẫn đầu các cuộc Thập Tự Chinh, những cuộc xâm chiếm thuộc địa đầu tiên của người châu Âu. Thông qua các cuộc hôn nhân mang tính chính trị và với tư cách là hiệp sĩ, đại diện của Giáo hoàng, giám mục và cận thần hoàng gia, các lãnh chúa Normandy đã lập nên một hệ thống phong kiến có thế lực rất lớn trên khắp châu Âu vào thế kỷ XIII. Trong các mối quan hệ phong kiến này, nhà quý tộc nào nguyện trung thành và hỗ trợ quân sự cho nhà vua sẽ được ban thưởng đất đai và phong tước hiệu. Sau đó, các nhà quý tộc cai quản đất đai của mình, họ yêu cầu những người thuộc quyền trung thành với họ và cũng thưởng cho những người này đất đai và quyền chức.