Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Nhưng thân hình người phụ nữ khiến cô cảm thấy hơi quen mắt.
Lê Hiểu Mạn nhìn người phụ nữ đắp mặt nạ, nở nụ cười yếu ớt: “Chào cô, tôi ở lầu trên, lòng tốt của cô, tôi xin nhận, cái này quá quý trọng, tôi không thể nhận.”
Dứt lời, Lê Hiểu Mạn liền đưa hộp dinh dưỡng cao cấp trong tay cho người phụ nữ đắp mặt nạ đó.
Người phụ nữ đắp mặt nạ thấy Lê Hiểu Mạn trả lại cô ta, cũng không nhận, mà nhìn Tiểu Long Dập, tỏ ý bé nói gì.
Tiểu Long Dập tiếp nhận ánh mắt mẹ bé, cau mày nhỏ, ngước mắt nhìn Lê Hiểu Mạn: “Dì, dì cứ nhận quà của mẹ cháu, bây giờ mẹ đang đắp mặt nạ, không tiện nói chuyện với dì, cho nên…”
Nghe vậy, Lê Hiểu Mạn nhìn người phụ nữ đắp mặt nạ, sau đó đưa hộp dinh dưỡng cao cấp trong tay cho Tiểu Long Dập, giọng ôn hòa nói: “Cái này thật sự quá quý trọng, dì không thể nhận.”
Cô vừa dứt lời, người phụ nữ đột nhiên nhận lấy hộp hộp trong tay cô, sau đó kéo Tiểu Long Dập vào trong nhà: “ầm” một tiếng, đóng cửa nhà lại.
Lê Hiểu Mạn bị nhốt bên ngoài ngây người, đưa tay nhấn chuông cửa, nhưng người trong nhà có ý đóng cửa, bất luận cô nhấn chuông cửa bao nhiêu, cũng không mở cửa.
Cô đứng ở ngoài một hồi mới đi về, trong đầu nghi ngờ thật lớn, dường mẹ Gllen không định gặp cô, nếu không định gặp cô tại sao còn tặng quà?
Cô ta rốt cuộc có tâm tư gì?
Tại sao Gllen giống Tư Hạo như vậy?
Người phụ nữ kia rốt cuộc là ai, cô ta và Tư Hạo của cô có quan hệ gì?
Cô vẫn không tin Tư Hạo của cô sẽ sinh con cùng người phụ nữ khác, nhưng sao Gllen lại giống Tư Hạo của cô như vậy?
Vấn đề rốt cuộc ở đâu?
Người phụ nữ nhìn qua mắt mèo thấy Lê Hiểu Mạn rời đi, trong mắt thoáng qua vẻ tàn khốc, sau đó cô ta kéo tay Tiểu Long Dập xoay người vào phòng khách.
Cô ta buông tay Tiểu Long Dập đi vào phòng tắm.
Còn Tiểu Long Dập đặt hộp dinh dưỡng Lê Hiểu Mạn trả lại vào khay trà trong phòng khách.
Bé đứng tại chỗ, lấy máy nghe lén mẹ bé đưa ra, nhíu chặt mày nhỏ, rũ đầu xuống, bé không làm theo lời mẹ bé, nói không chừng bé lại bị đánh một trận rồi.
Người phụ nữ rửa mặt xong, đi ra, ánh mắt vừa vặn rơi vào máy nghe lén trên tay Tiểu Long Dập.
Ánh mắt cô ta hung ác, lập tức tiến lên, chỉ máy nghe lén trên tay Tiểu Long Dập hỏi: “Tại sao cái này vẫn còn trong tay con? Con không làm theo lời mẹ nói?”
Tiểu Long Dập ngẩng đầu lên, ánh mắt bình thản nhìn vào ánh mắt không vui của mẹ bé, môi nhỏ khẽ nhấp, nhàn nhạc khạc ra hai chữ: “Không có.”
“Con…” Người phụ nữ vừa nghe bé nói không có, tức giận xông lên đầu, cô ta giơ tay tát Tiểu Long Dập một cái, chỉ thấy bé đứng bất động, cô ta rút tay lại, mặt đầy thất vọng và tức giận nhìn bé.
“Gllen, tại sao con không làm theo lời mẹ? Tại sao không để máy nghe lén trong phòng ngủ của người phụ nữ kia và ba con? Tại sao còn dẫn người phụ nữ kia tới đây? Cô ta biết rõ mẹ, từng gặp mẹ, con còn dẫn cô ta tới đây, con cố ý phải không?”
Người phụ nữ nói xong, mặt đầy tức giận nhìn bé một hồi, sau đó lại nói: “Tự con kiểm điểm thật tốt con sai chỗ nào, mẹ làm vậy cũng vì tốt cho con, người khác đều có ba, con không muốn có ba sao? Mẹ đang giúp con đoạt lại ba.”
Dứt lời, người phụ nữ xoay người đi vào phòng ngủ chính của cô ta.
Tiểu Long Dập thấy cô ta đi vào phòng ngủ chính, nhìn cô ta chằm chằm: “Con thật sự là con trai ruột của mẹ sao?”
Người phụ nữ nghe câu hỏi của bé, trong mắt thoáng qua tia hoảng sợ, sau đó liền nheo mắt, ánh mắt sắc bén nhìn bé: “Con hỏi vậy là có ý gì? Con đương nhiên là con trai ruột của mẹ.”
Tiểu Long Dập nhíu mày kiếm nhỏ: “Nếu con là con trai ruột của mẹ, mẹ sẽ không mắng to con.”
Người phụ nữ nghe vậy, siết chặt hai tay, đôi mắt chăm chú nhìn Tiểu Long Dập, trước kia không phải cô ta không động tay với Tiểu Long Dập, nhưng bé chưa từng hỏi cô ta vấn đề này, bây giờ bé là thế nào? Tại sao nghi ngờ bé không phải con trai của cô ta?
Chẳng lẽ cái tát hôm nay cô ta xuống tay với bé quá nặng?
Hay là vì gần đây bé gặp Lê Hiểu Mạn nhiều, mới có thể….
Tuy Tiểu Long Dập nhỏ tuổi, nhưng rất thông minh rất nhạy bén, cô ta luôn biết, nên có lúc cô ta sẽ rất ghen tỵ.
Một khi cô ta ghen tỵ thì sẽ ra tay với bé.
Cô ta đi lên, ngồi xổm xuống, nắm cánh tay nhỏ bé của bé… sắc mặt vừa rồi lạnh như băng lập tức biến thành bi thương đau lòng.
Cô ta nhíu mày, giống như rất đau lòng nhìn bé: “Gllen, cho mẹ nhìn mặt con một chút.”
Tiểu Long Dập nhìn phía trước, ánh mắt mang theo mấy phần lạnh lùng, hai tay nhỏ xuôi bên người hơi siết lại.
Người phụ nữ thấy bé đối với cô ta rất lạnh lùng, cô ta nheo hai mắt, đột nhiên ôm Tiểu Long Dập vào ngực.
Giọng cô ta nức nở: “Gllen, thật xin lỗi! Hôm nay vì mẹ quá tức giận, mới ra tay đánh con, mẹ xin lỗi con, mẹ sai rồi, mẹ đảm bảo sẽ không ra tay đánh con nữa, con nhất định không được rời khỏi mẹ, bây giờ mẹ chỉ có một mình con là người thân, nếu con rời khỏi mẹ, mẹ không sống nổi nữa, Gllen, cho dù mẹ không đúng đi nữa, mẹ cũng cực khổ nuôi lớn con như vậy! Ba con bỏ rơi chúng ta, mẹ cũng không ném con đi, cho dù mẹ đánh con thế nào đi nữa, mẹ vẫn yêu con.”
Nghe những lời này của người phụ nữ, sắc mặt Tiểu Long Dập bình tĩnh, chẳng qua chân mày nho nhỏ nhíu chặt hơn.
Hồi lâu, bé khẽ nói, lời nói không nghe ra giọng điệu gì: “Con chưa nói muốn rời đi.”
Người phụ nữ nghe vậy, trong lòng vui mừng, cười hôn chỗ không bị thương trên trán Tiểu Long Dập, giọng ôn nhu nói: “Gllen, con đúng là con trai ngoan của mẹ, con hiếu thuận như vậy, mẹ đảm bảo sẽ không đánh con nữa.”
Dứt lời, người phụ nữ kéo Tiểu Long Dập ngồi xuống sofa.
Vừa ngồi xuống, điện thoại người phụ nữ trên sofa liền vang lên.
“Gllen, mẹ nhận điện thoại.”
Người phụ nữ nhìn Tiểu Long Dập nói xong, liền cầm điện thoại lên.
Lúc nghe điện thoại, người phụ nữ đi ra ngoài.
Tiếp điện thoại xong, cô ta liền mặt đầy mừng rỡ nhìn Tiểu Long Dập: “Gllen, ba con trở lại, mau đi ra nhìn ba con.”
Người phụ nữ vừa nói vừa kéo Tiểu Long Dập ngồi trên sofa đi ra ngoài.
Thang máy ở ngoài cửa, khu chung cư cao cấp này, mỗi tầng chỉ có một nhà.
Người phụ nữ kéo Tiểu Long Dập đứng trước cửa thang máy, dặn dò bé mấy câu, liền nhấn thang máy đi xuống, để bé chờ ở ngoài thang máy.
Sau đó người phụ nữ liền trở vào trong nhà, khép hờ cửa nhà, nhìn tình hình bên ngoài qua khe cửa.
Lúc này Long Tư Hạo về từ công ty đang trong thang máy, mà thang máy tới tầng 19 liền ngừng.
Cửa thang máy mở ra, anh nhìn thấy Tiểu Long Dập đứng ngoài thang máy, nhưng Tiểu Long Dập chỉ đứng đó, không tiến vào thang máy.