Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Hạ Vô Song

Chương 37: Khai Thông Tư Tưởng Cho Quản Gia

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

– Làm sao có được? Rất tốt, hỏi đúng điểm quan trọng. Nếu chúng ta có thể dùng kim tệ để đổi lấy thứ ăn mặc ở và vật dụng, như vậy ngược lại, cũng có thể dùng những thứ này để đổi lấy kim tệ, có đúng hay không? Elyse, đây không phải là chuyện mà trước đây mỗi ngày nàng đều cần phải làm sao? Dùng gỗ đổi ngân tệ, sau đó dùng ngân tệ đổi lương thực?

– Hiểu rõ chưa? Được, hiện tại cẩn thận suy nghĩ một chút, làm sao để kiếm được tiền dễ dàng nhất?

– Bán đồ. Rất tốt, nhưng bán cho ai?

– Người ở trên chợ sao? Elyse, xin nàng. Nàng đi chợ một chuyến cần bao nhiêu thời gian. Tại sao chúng ta không thể tự xây dựng một cái chợ, để người mua những thứ này đến chỗ chúng ta mua?

– Bọn họ không chịu đến, sợ sự nguyền rủa của các cặp sinh đôi sao? Nếu như nguyền rủa của cặp sinh đôi được giải trừ thì sao?

– Vẫn không chịu đến? Tại sao? Nơi này không có thứ gì cần? Rất tốt, nắm được bản chất. Vậy chúng ta có biện pháp gì để cho bọn họ tới?

– Không có cách nào? Được, từ từ sẽ được, từ từ suy nghĩ. Tại sao không đến? Bởi vì tới nơi này không có ích lợi gì, còn phải bất chấp nguy hiểm, đúng không? Nếu như tới nơi này sẽ có lợi ích cực kỳ lớn thì sao?

– Chỉ cần có lợi bọn họ sẽ đến. Nhưng không có lợi? Rất tốt, Grace, nói rất hay. Không có lợi, tại sao chúng ta không tạo cho bọn họ một lợi ích?

– Không sai, chính là bản đồ kho báu. Bọn họ không tin? Tại sao? Không có chứng cứ? Có chứ. Chúng ta có. Chính là mười lăm kim tệ.

– Đây là Tinh Linh cho chúng ta. Nhưng bây giờ là của chúng ta. Chúng ta nói số kim tệ này thế nào chính là như thế, có đúng hay không? Bây giờ ta nói những thứ này là nhặt được từ nơi nào đó trong sa mạc, ngươi không nói ta không nói các Tinh Linh không nói, những người kia ai sẽ biết được?

– Không có bản đồ kho báu? Không có thì chúng ta tạo ra một tấm! Cái túi vải này thích hợp hơn? Đây là công nghệ của vương triều Lưu Kim, kim tệ của vương triều Lưu Kim, lại nhặt được từ trong sa mạc. Hoàn mỹ hơn sao?

– Bọn họ không tìm được thì làm sao à? Bọn họ đương nhiên không tìm được. Bởi vì không có kho báu nào cả. Nhưng bọn họ không tìm được, điều đó nói rõ bọn họ tìm không đủ cẩn thận, thời gian tìm không đủ dài. Điều này liên quan gì đến chúng ta, chúng ta lại không nói đây là bản đồ kho báu.

– Chúng ta đương nhiên sẽ không nói, mà để chính bọn họ đoán được ở đây giấu kho báu. Điều đó liên quan tới chúng ta cái rắm? Ta chỉ muốn bọn họ tiến vào sa mạc đi tìm bảo tàng, những cái khác ta mặc kệ.

– Có ích lợi gì? Elyse nàng thử nói xem? Đương nhiên, bọn họ đương nhiên sẽ đi qua nơi này. Đây là con đường phai qua để tiến vào sa mạc!

– Nơi này của chúng ta cung cấp đồ ăn thức uống đồ dùng. Bọn họ tiến vào sa mạc không có tiếp liệu, vậy có thể về chỗ chúng ta để bổ sung mọi thứ. Bọn họ sợ nguyền rủa của cặp sinh đôi sao? Chúng ta có bán vật phẩm phòng ngự nguyền rủa. Những thứ này đều là tiền!

– Chờ mọi người tới nơi này thành quen, nơi này sẽ có người đến người đi, sẽ có chợ, sẽ có người coi trọng những thứ của chúng ta. Sau đó dùng lượng lớn kim tệ đổi lấy đồ vật của chúng ta. Các ngươi đã hiểu rõ chưa?

– Hiểu rõ rồi sao? Mệt mỏi quá! Hai tiểu ngu ngốc. Các nàng là quản gia của ta. Sau này phải thông minh lên một chút. Phải biết rằng, một lãnh chúa đại nhân có phải là lãnh chúa tốt hay không, quan trọng nhất chính là xem quản gia của hắn. Nếu như quản gia của hắn rất thông minh, đó chính là lãnh chúa tốt. Nếu như quản gia là ngu ngốc, vậy nhất định là một lãnh chúa xấy.

– Grace, Elyse, các nàng không hy vọng ta là một lãnh chúa xấu chứ?

Khai thông tư tưởng cho hai nữ quản gia của mình, Mạnh Hàn đã phải bỏ ra thời gian nửa ngày, rốt cuộc mới làm cho các nàng hiểu rõ, đại khái mình muốn làm gì. Trước tiên, bước thứ nhất là phải làm gì . Còn những chuyện khác, phải xem năng lực lĩnh ngộ của hai quản gia xinh đẹp như thế nào.

Nói thật, hai nữ hài và thân thể của Mạnh Hàn hiện tại cùng tuổi. Trước lúc hắn đến, các nàng phải chịu trách nhiệm về sinh kế của nhiều người trong Hoàng Sa Trấn như vậy, đã là vô cùng không dễ dàng. Chính vì như thế, mới khiến cho Mạnh Hàn cảm thấy, các nàng có năng lực để cùng mình làm được những chuyện này.

Rất rõ ràng, năng lực lĩnh ngộ của Grace và Elyse cũng không kém. Chỉ đáng tiếc, các nàng vẫn sinh sống ở nơi này, từ nhỏ đã không nhận được sự giáo dục tốt, cho nên đối với rất nhiều chuyện các nàng đều không biết, thậm chí không rõ. Suy nghĩ ban đầu của các nàng cũng hết sức đơn giản, chính là cầu mong cho mọi người được ấm no, cầu mong một cách để sinh tồn. Hiện tại Mạnh Hàn đột nhiên muốn đưa ra cho các nàng một mục tiêu cao hơn không biết bao nhiêu lần, tất nhiên các nàng sẽ cảm thấy có chút mơ hồ.

Nếu như Mạnh Hàn đã đến nơi này, như vậy những chuyện này dĩ nhiên sẽ đặt lên trên bả vai của hắn. Không vì cái gì khác, chỉ vì những người này là con dân của hắn. Bọn họ chịu bị thế nhân hiểu lầm, chỉ có thể ở nơi này kéo dài hơi tàn. Chỉ vì trong thời điểm hắn cảm thấy chán nản nhất, những người này đã mang thức ăn tốt nhất của bọn họ cho hắn, đưa cho hắn nơi ở tốt nhất; Chỉ vì những người này trong thời điểm chính bọn họ vốn đã ăn không đủ no mặc không đủ ấm, chỉ có mấy cái bánh mì cũng để lại cho hắn. Có những lý do này, vậy là đủ rồi.

Hai nữ quản gia rất thông minh. Từ cái gì cũng không hiểu đã nhanh chóng nghĩ thông suốt được kế hoạch của Mạnh Hàn trong thời gian cũng không quá lâu.

Từ đó, Mạnh Hàn cũng nhận được một sự hứng thú tà ác khi bồi dưỡng các nàng. Đây cũng không phải là trò chơi trên máy vi tính, mà là đối mặt với hai người thực sự, bồi dưỡng các nàng thành hai quản gia hợp lệ nhất, cái loại cảm giác thành tựu này nhất định càng hay hơn nhiều so với chơi trò chơi.

Cho dù Mạnh Hàn cũng không cho rằng mình là người bình thường như vậy ở trong thế giới ban đầu sẽ có được hành động mãnh liệt gì. Nhưng khi đi tới nơi này, trong một thế giới có thể được xưng là đơn sơ lại có một loại cảm giác nắm chắc. Đặc biệt là trên người của mình còn mang gánh sặng sinh kế và hy vọng của nhiều người như vậy, đặc biệt là sau lưng mình có nhiều người ủng hộ mình vô điều kiện như vậy.

Chuyện bản đồ kho báu, Mạnh Hàn đã giao cho Grace đi làm giả. Trên thực tế, làm giả bản đồ kho báu hết sức dễ dàng, chính là mở cái túi kim tệ kia ra, biến thành một miếng vải màu vàng óng, sau đó dùng than vẽ lên trên tấm vải một vài địa hình đại khái giống thật. Tiếp đó vẽ một hình chữ thập tại một địa phương nào đó, là xem như đã hoàn thành.

Bản đồ không cần xác thực không cần gấp gáp. Điều phải có chính là mơ mơ hồ hồ. Nếu thật sự chính xác đến mức có thể dựa theo bản đồ tìm tới nơi đó, vậy âm mưu của Mạnh Hàn lập tức sẽ bị lộ.

– Làm sao có được? Rất tốt, hỏi đúng điểm quan trọng. Nếu chúng ta có thể dùng kim tệ để đổi lấy thứ ăn mặc ở và vật dụng, như vậy ngược lại, cũng có thể dùng những thứ này để đổi lấy kim tệ, có đúng hay không? Elyse, đây không phải là chuyện mà trước đây mỗi ngày nàng đều cần phải làm sao? Dùng gỗ đổi ngân tệ, sau đó dùng ngân tệ đổi lương thực?

– Hiểu rõ chưa? Được, hiện tại cẩn thận suy nghĩ một chút, làm sao để kiếm được tiền dễ dàng nhất?

– Bán đồ. Rất tốt, nhưng bán cho ai?

– Người ở trên chợ sao? Elyse, xin nàng. Nàng đi chợ một chuyến cần bao nhiêu thời gian. Tại sao chúng ta không thể tự xây dựng một cái chợ, để người mua những thứ này đến chỗ chúng ta mua?

– Bọn họ không chịu đến, sợ sự nguyền rủa của các cặp sinh đôi sao? Nếu như nguyền rủa của cặp sinh đôi được giải trừ thì sao?

– Vẫn không chịu đến? Tại sao? Nơi này không có thứ gì cần? Rất tốt, nắm được bản chất. Vậy chúng ta có biện pháp gì để cho bọn họ tới?

– Không có cách nào? Được, từ từ sẽ được, từ từ suy nghĩ. Tại sao không đến? Bởi vì tới nơi này không có ích lợi gì, còn phải bất chấp nguy hiểm, đúng không? Nếu như tới nơi này sẽ có lợi ích cực kỳ lớn thì sao?

– Chỉ cần có lợi bọn họ sẽ đến. Nhưng không có lợi? Rất tốt, Grace, nói rất hay. Không có lợi, tại sao chúng ta không tạo cho bọn họ một lợi ích?

– Không sai, chính là bản đồ kho báu. Bọn họ không tin? Tại sao? Không có chứng cứ? Có chứ. Chúng ta có. Chính là mười lăm kim tệ.

– Đây là Tinh Linh cho chúng ta. Nhưng bây giờ là của chúng ta. Chúng ta nói số kim tệ này thế nào chính là như thế, có đúng hay không? Bây giờ ta nói những thứ này là nhặt được từ nơi nào đó trong sa mạc, ngươi không nói ta không nói các Tinh Linh không nói, những người kia ai sẽ biết được?

– Không có bản đồ kho báu? Không có thì chúng ta tạo ra một tấm! Cái túi vải này thích hợp hơn? Đây là công nghệ của vương triều Lưu Kim, kim tệ của vương triều Lưu Kim, lại nhặt được từ trong sa mạc. Hoàn mỹ hơn sao?

– Bọn họ không tìm được thì làm sao à? Bọn họ đương nhiên không tìm được. Bởi vì không có kho báu nào cả. Nhưng bọn họ không tìm được, điều đó nói rõ bọn họ tìm không đủ cẩn thận, thời gian tìm không đủ dài. Điều này liên quan gì đến chúng ta, chúng ta lại không nói đây là bản đồ kho báu.

– Chúng ta đương nhiên sẽ không nói, mà để chính bọn họ đoán được ở đây giấu kho báu. Điều đó liên quan tới chúng ta cái rắm? Ta chỉ muốn bọn họ tiến vào sa mạc đi tìm bảo tàng, những cái khác ta mặc kệ.

– Có ích lợi gì? Elyse nàng thử nói xem? Đương nhiên, bọn họ đương nhiên sẽ đi qua nơi này. Đây là con đường phai qua để tiến vào sa mạc!

– Nơi này của chúng ta cung cấp đồ ăn thức uống đồ dùng. Bọn họ tiến vào sa mạc không có tiếp liệu, vậy có thể về chỗ chúng ta để bổ sung mọi thứ. Bọn họ sợ nguyền rủa của cặp sinh đôi sao? Chúng ta có bán vật phẩm phòng ngự nguyền rủa. Những thứ này đều là tiền!

– Chờ mọi người tới nơi này thành quen, nơi này sẽ có người đến người đi, sẽ có chợ, sẽ có người coi trọng những thứ của chúng ta. Sau đó dùng lượng lớn kim tệ đổi lấy đồ vật của chúng ta. Các ngươi đã hiểu rõ chưa?

– Hiểu rõ rồi sao? Mệt mỏi quá! Hai tiểu ngu ngốc. Các nàng là quản gia của ta. Sau này phải thông minh lên một chút. Phải biết rằng, một lãnh chúa đại nhân có phải là lãnh chúa tốt hay không, quan trọng nhất chính là xem quản gia của hắn. Nếu như quản gia của hắn rất thông minh, đó chính là lãnh chúa tốt. Nếu như quản gia là ngu ngốc, vậy nhất định là một lãnh chúa xấy.

– Grace, Elyse, các nàng không hy vọng ta là một lãnh chúa xấu chứ?

Khai thông tư tưởng cho hai nữ quản gia của mình, Mạnh Hàn đã phải bỏ ra thời gian nửa ngày, rốt cuộc mới làm cho các nàng hiểu rõ, đại khái mình muốn làm gì. Trước tiên, bước thứ nhất là phải làm gì . Còn những chuyện khác, phải xem năng lực lĩnh ngộ của hai quản gia xinh đẹp như thế nào.

Nói thật, hai nữ hài và thân thể của Mạnh Hàn hiện tại cùng tuổi. Trước lúc hắn đến, các nàng phải chịu trách nhiệm về sinh kế của nhiều người trong Hoàng Sa Trấn như vậy, đã là vô cùng không dễ dàng. Chính vì như thế, mới khiến cho Mạnh Hàn cảm thấy, các nàng có năng lực để cùng mình làm được những chuyện này.

Rất rõ ràng, năng lực lĩnh ngộ của Grace và Elyse cũng không kém. Chỉ đáng tiếc, các nàng vẫn sinh sống ở nơi này, từ nhỏ đã không nhận được sự giáo dục tốt, cho nên đối với rất nhiều chuyện các nàng đều không biết, thậm chí không rõ. Suy nghĩ ban đầu của các nàng cũng hết sức đơn giản, chính là cầu mong cho mọi người được ấm no, cầu mong một cách để sinh tồn. Hiện tại Mạnh Hàn đột nhiên muốn đưa ra cho các nàng một mục tiêu cao hơn không biết bao nhiêu lần, tất nhiên các nàng sẽ cảm thấy có chút mơ hồ.

Nếu như Mạnh Hàn đã đến nơi này, như vậy những chuyện này dĩ nhiên sẽ đặt lên trên bả vai của hắn. Không vì cái gì khác, chỉ vì những người này là con dân của hắn. Bọn họ chịu bị thế nhân hiểu lầm, chỉ có thể ở nơi này kéo dài hơi tàn. Chỉ vì trong thời điểm hắn cảm thấy chán nản nhất, những người này đã mang thức ăn tốt nhất của bọn họ cho hắn, đưa cho hắn nơi ở tốt nhất; Chỉ vì những người này trong thời điểm chính bọn họ vốn đã ăn không đủ no mặc không đủ ấm, chỉ có mấy cái bánh mì cũng để lại cho hắn. Có những lý do này, vậy là đủ rồi.

Hai nữ quản gia rất thông minh. Từ cái gì cũng không hiểu đã nhanh chóng nghĩ thông suốt được kế hoạch của Mạnh Hàn trong thời gian cũng không quá lâu.

Từ đó, Mạnh Hàn cũng nhận được một sự hứng thú tà ác khi bồi dưỡng các nàng. Đây cũng không phải là trò chơi trên máy vi tính, mà là đối mặt với hai người thực sự, bồi dưỡng các nàng thành hai quản gia hợp lệ nhất, cái loại cảm giác thành tựu này nhất định càng hay hơn nhiều so với chơi trò chơi.

Cho dù Mạnh Hàn cũng không cho rằng mình là người bình thường như vậy ở trong thế giới ban đầu sẽ có được hành động mãnh liệt gì. Nhưng khi đi tới nơi này, trong một thế giới có thể được xưng là đơn sơ lại có một loại cảm giác nắm chắc. Đặc biệt là trên người của mình còn mang gánh sặng sinh kế và hy vọng của nhiều người như vậy, đặc biệt là sau lưng mình có nhiều người ủng hộ mình vô điều kiện như vậy.

Chuyện bản đồ kho báu, Mạnh Hàn đã giao cho Grace đi làm giả. Trên thực tế, làm giả bản đồ kho báu hết sức dễ dàng, chính là mở cái túi kim tệ kia ra, biến thành một miếng vải màu vàng óng, sau đó dùng than vẽ lên trên tấm vải một vài địa hình đại khái giống thật. Tiếp đó vẽ một hình chữ thập tại một địa phương nào đó, là xem như đã hoàn thành.

Bản đồ không cần xác thực không cần gấp gáp. Điều phải có chính là mơ mơ hồ hồ. Nếu thật sự chính xác đến mức có thể dựa theo bản đồ tìm tới nơi đó, vậy âm mưu của Mạnh Hàn lập tức sẽ bị lộ.

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky