Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Hạ Vô Song

Chương 588: Hẳn Phải Xin Lỗi

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

Lại đợi thêm khoảng nửa khắc đồng hồ, cuối cùng người của hai bên mới từ trong cửa lớn lãnh chúa phủ đi ra. Toàn bộ tường của lãnh chúa phủ của Mạnh Hàn là dùng tinh thạch bạch diệu chế tạo ra. Thậm chí Mạnh Hàn để gia cố, còn dùng một chút tiểu ma pháp, dùng địa gai thuật để nối liền hai tảng đá với nhau.

Bàn về mức độ rắn chắc, cho dù là so với Lục Mang Tinh bên ngoài thành bảo cũng không kém bao nhiêu. Cho dù Mạnh Hàn tận mắt nhìn thấy có mấy bức tường biến thành vỡ nát, nhưng kết cấu chỉnh thể dường như vẫn vững chắc. Chí ít chỗ cửa lớn này là như vậy.

Nhìn bên trong lãnh chúa phủ bị phá hủy như vậy, Mạnh Hàn giống như nhìn thấy hai ống trúc lớn đang chủ động đưa đến trước mặt mình. Tuy nhiên lúc này Mạnh Hàn cũng không thể lộ vẻ vui mừng được. Trên mặt Mạnh Hàn hiện lên một sắc mặt giận dữ. Bất luận là nhà ai bị phá hủy thành bộ dạng này cũng sẽ phẫn nộ. Điều này cũng không cần Mạnh Hàn phải giả vờ.

Sáu người đi ra xem bộ dạng đều rất chật vật. Hậu của thực lực hai bên ngang nhau sau cuộc chiến chính là bất kỳ ai cũng không thể làm gì được ai. Bọn họ chỉ có thể khiến chính mình hỏng bét.

Mũ che trên người sứ giả Quang Minh đã biến thành một đống rách rách rưới rưới. Còn về nữ tử bên đế quốc Hắc Ám kia, y phục trên người cũng nàng cũng không thể nào hoàn chỉnh được.

Không biết có phải bọn họ đều muốn che giấu thân phận hay không, đặc sứ đế quốc Hắc Ám cũng dùng mũ che lớn. May mắn chính là, mũ trùm đầu của nàng vẫn khá hoàn hảo. Mạnh Hàn vẫn không nhìn thấy được khuôn mặt của nàng. Còn bốn hộ vệ, trên người đều có vài vết thương nhỏ, chỉ có điều những vết thương đó không gây trở ngại cho hành động.

Bởi vì mũ che bị nghiền nát, khiến Mạnh Hàn có thể thấy được mặt đặc sứ Quang Minh bên trong mũ che.

Trong nháy mắt khi vừa nhìn thấy, Mạnh Hàn thậm chí có một loại cảm giác kinh diễm. Cảm giác này với khi nhìn thấy Claudia và Lidia hoàn toàn khác nhau, mà dường như thấy được một thiên sứ tuyệt mỹ vậy. Trong lòng không có nửa điểm ý niệm khác, thậm chí có một loại cảm giác muốn tôn thờ.

Ngay thời điểm Mạnh Hàn vừa xuất hiện tâm tư này, một đặc sứ khác của đế quốc Hắc Ám lại cười hì hì mở miệng:

– Bá tước đại nhân, chúng ta lại gặp mặt!

Vừa nói, đặc sứ Hắc Ám kéo mũ chùm đầu của mình xuốn, vừa cười dài nói.

Nàng này vừa mở miệng, thần trí của Mạnh Hàn vừa thiếu chút nữa đã bị đặc sứ Quang Minh thu hút, lập tức thanh tỉnh lại. Ngay lập tức hắn hiểu rõ mình rốt cuộc đã trải qua điều gì. Trong lòng Mạnh Hàn không nhịn được cảm tấhy giận dữ. Nhưng khi nhìn thấy được khuôn mặt của đặc sứ Hắc Ám, hắn lại không khỏi ngẩn ngơ.

– Angelina?

Không ngờ đặc sứ đế quốc Hắc Ám này, lại là nữ tử Angelina kiều diễm đã xuất hiện trong lúc hắn xử lý thương hội Ám Ảnh.

Angelina lúc này hoàn toàn không giống với lúc đó. Tuy rằng trông nàng vẫn xinh đẹp cười thản nhiên ngoài một lực thu hút trí mạng, lại có nhiều phần uy nghiêm làm người ta phải run sợ. Theo Mạnh Hàn nhìn thấy, hai điều này thực sự vô cùng mâu thuẫn.

– Ngươi quả nhiên cấu kết với thế lực Hắc Ám!

Không chờ Angelina lại mở miệng, một hộ vệ bên đặc sứ đế quốc Quang Minh đã lên tiếng trách mắng. Ngược lại, đặc sứ Quang Minh lại không mở miệng nói chuyện.

– Ngươi nói cái gì?

Đối diện với Mạnh Hàn lại dám nói Mạnh Hàn như vậy, hơn nữa chủ nhân của bọn họ còn chưa nói gì. Điều này khiến Joey và Juli đứng bên cạnh Mạnh Hàn lập tức giận dữ. Trong nháy mắt hai nàng đã rút kiếm ra khỏi vỏ, nhắm ngay vào hộ vệ vừa mở miệng kia nói:

– Xin lỗi! Bằng không chết!

– Hi hi hi!

Âm thanh Angelina cười duyên vang lên:

– Thật là tự cao tự đại. Nơi này không phải là đế quốc Quang Minh của các ngươi.

Trong giọng nói của nàng còn mang theo một sự chế nhạo nói không ra lời, lại có phần kiều mị khiến người ta có ý nghĩ kỳ quái:

– Fanny, lẽ nào ngươi không dự định nói chút gì sao?

Nghe thấy thanh âm này, trong tất cả mọi người ở đây chỉ có Mạnh Hàn bị cảm hoá.

Người của đế quốc Quang Minh có tín ngưỡng thành kính, sẽ không bị dụ dỗ. Hai hộ vệ đế quốc Hắc Ám, chắc hẳn cũng đã quen thuộc với loại cảm giác này. Chỉ còn lại phía bên Mạnh Hàn, Joey và Juli lại đều là nữ, ảnh hưởng không hề lớn như đối với Mạnh Hàn.

Angelina vừa mở miệng, Mạnh Hàn liền không nhịn được quay đầu nhìn sang phía nàng bên kia, quan sát khuôn mặt của nàng.

– Hắc Ám mê hoặc ở khắp mọi nơi. Đại nhân, ngươi cũng nên cẩn thận!

Đặc sứ Quang Mình người được gọi là Fanny vừa mở miệng, trong đầu Mạnh Hàn nhất thời lại trở nên thanh minh. Mạnh Hàn lập tức hiểu được, trong giọng nói của Angelina cũng có sức mê hoặc không thể ngăn cản.

Thật là muốn chết. Trước mắt hai nữ nhân này, bất kể là Fanny cũng vậy, hay là Angelina cũng thế, cả hai đều có một loại ma lực khiến người ta bị mê hoặc, khiến Mạnh Hàn cảm thấy rất khổ cực. Cũng may hai bên hạn chế lẫn nhau, Mạnh Hàn vừa bị mê hoặc, người một phía khác sẽ lên tiếng nhắc nhở, khiến Mạnh Hàn có thể duy trì đầu óc tỉnh táo.

Sau khi ý thức được sự đáng sợ của hai nàng, Mạnh Hàn lập tức trở nên cảnh giác. Tinh thần lực của hắn vốn đặc biệt tinh thuần, sau khi có sự đề phòng, lực hấp dẫn của hai nàng đối với hắn không có mãnh liệt như lúc trước nữa.

Không thể không nói, sau khi trải qua chuyện nam nữ với các nữ nhân bên cạnh mình, lực miễn dịch của Mạnh Hàn đối với nữ nhân xinh đẹp đã giảm đi không ít. Nếu không, hắn căn bản sẽ không dễ dàng bị mê hoặc.

– Nàng tên là Fanny?

Lần này Mạnh Hàn đối mặt với Fanny, hỏi một câu. Không đợi Fanny trả lời, hắn liền nói với vẻ rất chân thành:

– Fanny đại nhân tôn kính, ta cảm thấy hộ vệ của ta nói đúng, hộ vệ bên đại nhân hẳn phải xin lỗi ta. Đầu tiên, nơi này cũng không phải là đế quốc Quang Minh. Ta muốn cấu kết cùng thế lực gì, không tới phiên người ngoài các ngươi đến nói thêm điều gì. Lại nữa. Ta rốt cuộc có cấu kết với thế lực Hắc Ám hay không, các ngươi cũng không biết, không thể chắc vậy mà đã lên án ta?

Không ngờ rằng Mạnh Hàn sẽ bất ngờ nói với mình về điều này, Fanny có chút không phản ứng lại. Nàng đứng ngây ở tại chỗ, không biết phải làm sao. Hộ vệ vừa lên tiếng răn dạy Mạnh Hàn khuôn mặt lập tức đỏ bừng nhìn về phía Mạnh Hàn đáp lại một câu:

– Muốn ta xin lỗi ngươi sao? Tuyệt đối không thể!

– Con người của ta luôn luôn nói đạo lý, lấy đức thu phục người.

Mạnh Hàn đưa tay ngăn cản Joey và Juli đang muốn xông tới. Hắn không nhanh không chậm nói:

– Lý do ta vừa đã nói qua, đại nhân không thể bởi vì ta quen biết với đặc sứ đế quốc Hắc Ám, biết tên của nàng, liền phán định ta cấu kết với thế lực Hắc Ám. Nếu như vậy, bây giờ ta cũng biết, đặc sứ Quang Minh tên gọi là Fanny, có phải biểu thị, ta đồng thời cũng cùng cấu kết với thế lực Quang Minh hay không? Điều này không được thành lập, đúng không? Cho nên, ta cảm thấy ngươi nên xin lỗi ta!

– Trừ phi ta chết!

Vẻ mặt hộ vệ của Fanny rất chính khí, căm tức nhìn Mạnh Hàn nói.

Lại đợi thêm khoảng nửa khắc đồng hồ, cuối cùng người của hai bên mới từ trong cửa lớn lãnh chúa phủ đi ra. Toàn bộ tường của lãnh chúa phủ của Mạnh Hàn là dùng tinh thạch bạch diệu chế tạo ra. Thậm chí Mạnh Hàn để gia cố, còn dùng một chút tiểu ma pháp, dùng địa gai thuật để nối liền hai tảng đá với nhau.

Bàn về mức độ rắn chắc, cho dù là so với Lục Mang Tinh bên ngoài thành bảo cũng không kém bao nhiêu. Cho dù Mạnh Hàn tận mắt nhìn thấy có mấy bức tường biến thành vỡ nát, nhưng kết cấu chỉnh thể dường như vẫn vững chắc. Chí ít chỗ cửa lớn này là như vậy.

Nhìn bên trong lãnh chúa phủ bị phá hủy như vậy, Mạnh Hàn giống như nhìn thấy hai ống trúc lớn đang chủ động đưa đến trước mặt mình. Tuy nhiên lúc này Mạnh Hàn cũng không thể lộ vẻ vui mừng được. Trên mặt Mạnh Hàn hiện lên một sắc mặt giận dữ. Bất luận là nhà ai bị phá hủy thành bộ dạng này cũng sẽ phẫn nộ. Điều này cũng không cần Mạnh Hàn phải giả vờ.

Sáu người đi ra xem bộ dạng đều rất chật vật. Hậu của thực lực hai bên ngang nhau sau cuộc chiến chính là bất kỳ ai cũng không thể làm gì được ai. Bọn họ chỉ có thể khiến chính mình hỏng bét.

Mũ che trên người sứ giả Quang Minh đã biến thành một đống rách rách rưới rưới. Còn về nữ tử bên đế quốc Hắc Ám kia, y phục trên người cũng nàng cũng không thể nào hoàn chỉnh được.

Không biết có phải bọn họ đều muốn che giấu thân phận hay không, đặc sứ đế quốc Hắc Ám cũng dùng mũ che lớn. May mắn chính là, mũ trùm đầu của nàng vẫn khá hoàn hảo. Mạnh Hàn vẫn không nhìn thấy được khuôn mặt của nàng. Còn bốn hộ vệ, trên người đều có vài vết thương nhỏ, chỉ có điều những vết thương đó không gây trở ngại cho hành động.

Bởi vì mũ che bị nghiền nát, khiến Mạnh Hàn có thể thấy được mặt đặc sứ Quang Minh bên trong mũ che.

Trong nháy mắt khi vừa nhìn thấy, Mạnh Hàn thậm chí có một loại cảm giác kinh diễm. Cảm giác này với khi nhìn thấy Claudia và Lidia hoàn toàn khác nhau, mà dường như thấy được một thiên sứ tuyệt mỹ vậy. Trong lòng không có nửa điểm ý niệm khác, thậm chí có một loại cảm giác muốn tôn thờ.

Ngay thời điểm Mạnh Hàn vừa xuất hiện tâm tư này, một đặc sứ khác của đế quốc Hắc Ám lại cười hì hì mở miệng:

– Bá tước đại nhân, chúng ta lại gặp mặt!

Vừa nói, đặc sứ Hắc Ám kéo mũ chùm đầu của mình xuốn, vừa cười dài nói.

Nàng này vừa mở miệng, thần trí của Mạnh Hàn vừa thiếu chút nữa đã bị đặc sứ Quang Minh thu hút, lập tức thanh tỉnh lại. Ngay lập tức hắn hiểu rõ mình rốt cuộc đã trải qua điều gì. Trong lòng Mạnh Hàn không nhịn được cảm tấhy giận dữ. Nhưng khi nhìn thấy được khuôn mặt của đặc sứ Hắc Ám, hắn lại không khỏi ngẩn ngơ.

– Angelina?

Không ngờ đặc sứ đế quốc Hắc Ám này, lại là nữ tử Angelina kiều diễm đã xuất hiện trong lúc hắn xử lý thương hội Ám Ảnh.

Angelina lúc này hoàn toàn không giống với lúc đó. Tuy rằng trông nàng vẫn xinh đẹp cười thản nhiên ngoài một lực thu hút trí mạng, lại có nhiều phần uy nghiêm làm người ta phải run sợ. Theo Mạnh Hàn nhìn thấy, hai điều này thực sự vô cùng mâu thuẫn.

– Ngươi quả nhiên cấu kết với thế lực Hắc Ám!

Không chờ Angelina lại mở miệng, một hộ vệ bên đặc sứ đế quốc Quang Minh đã lên tiếng trách mắng. Ngược lại, đặc sứ Quang Minh lại không mở miệng nói chuyện.

– Ngươi nói cái gì?

Đối diện với Mạnh Hàn lại dám nói Mạnh Hàn như vậy, hơn nữa chủ nhân của bọn họ còn chưa nói gì. Điều này khiến Joey và Juli đứng bên cạnh Mạnh Hàn lập tức giận dữ. Trong nháy mắt hai nàng đã rút kiếm ra khỏi vỏ, nhắm ngay vào hộ vệ vừa mở miệng kia nói:

– Xin lỗi! Bằng không chết!

– Hi hi hi!

Âm thanh Angelina cười duyên vang lên:

– Thật là tự cao tự đại. Nơi này không phải là đế quốc Quang Minh của các ngươi.

Trong giọng nói của nàng còn mang theo một sự chế nhạo nói không ra lời, lại có phần kiều mị khiến người ta có ý nghĩ kỳ quái:

– Fanny, lẽ nào ngươi không dự định nói chút gì sao?

Nghe thấy thanh âm này, trong tất cả mọi người ở đây chỉ có Mạnh Hàn bị cảm hoá.

Người của đế quốc Quang Minh có tín ngưỡng thành kính, sẽ không bị dụ dỗ. Hai hộ vệ đế quốc Hắc Ám, chắc hẳn cũng đã quen thuộc với loại cảm giác này. Chỉ còn lại phía bên Mạnh Hàn, Joey và Juli lại đều là nữ, ảnh hưởng không hề lớn như đối với Mạnh Hàn.

Angelina vừa mở miệng, Mạnh Hàn liền không nhịn được quay đầu nhìn sang phía nàng bên kia, quan sát khuôn mặt của nàng.

– Hắc Ám mê hoặc ở khắp mọi nơi. Đại nhân, ngươi cũng nên cẩn thận!

Đặc sứ Quang Mình người được gọi là Fanny vừa mở miệng, trong đầu Mạnh Hàn nhất thời lại trở nên thanh minh. Mạnh Hàn lập tức hiểu được, trong giọng nói của Angelina cũng có sức mê hoặc không thể ngăn cản.

Thật là muốn chết. Trước mắt hai nữ nhân này, bất kể là Fanny cũng vậy, hay là Angelina cũng thế, cả hai đều có một loại ma lực khiến người ta bị mê hoặc, khiến Mạnh Hàn cảm thấy rất khổ cực. Cũng may hai bên hạn chế lẫn nhau, Mạnh Hàn vừa bị mê hoặc, người một phía khác sẽ lên tiếng nhắc nhở, khiến Mạnh Hàn có thể duy trì đầu óc tỉnh táo.

Sau khi ý thức được sự đáng sợ của hai nàng, Mạnh Hàn lập tức trở nên cảnh giác. Tinh thần lực của hắn vốn đặc biệt tinh thuần, sau khi có sự đề phòng, lực hấp dẫn của hai nàng đối với hắn không có mãnh liệt như lúc trước nữa.

Không thể không nói, sau khi trải qua chuyện nam nữ với các nữ nhân bên cạnh mình, lực miễn dịch của Mạnh Hàn đối với nữ nhân xinh đẹp đã giảm đi không ít. Nếu không, hắn căn bản sẽ không dễ dàng bị mê hoặc.

– Nàng tên là Fanny?

Lần này Mạnh Hàn đối mặt với Fanny, hỏi một câu. Không đợi Fanny trả lời, hắn liền nói với vẻ rất chân thành:

– Fanny đại nhân tôn kính, ta cảm thấy hộ vệ của ta nói đúng, hộ vệ bên đại nhân hẳn phải xin lỗi ta. Đầu tiên, nơi này cũng không phải là đế quốc Quang Minh. Ta muốn cấu kết cùng thế lực gì, không tới phiên người ngoài các ngươi đến nói thêm điều gì. Lại nữa. Ta rốt cuộc có cấu kết với thế lực Hắc Ám hay không, các ngươi cũng không biết, không thể chắc vậy mà đã lên án ta?

Không ngờ rằng Mạnh Hàn sẽ bất ngờ nói với mình về điều này, Fanny có chút không phản ứng lại. Nàng đứng ngây ở tại chỗ, không biết phải làm sao. Hộ vệ vừa lên tiếng răn dạy Mạnh Hàn khuôn mặt lập tức đỏ bừng nhìn về phía Mạnh Hàn đáp lại một câu:

– Muốn ta xin lỗi ngươi sao? Tuyệt đối không thể!

– Con người của ta luôn luôn nói đạo lý, lấy đức thu phục người.

Mạnh Hàn đưa tay ngăn cản Joey và Juli đang muốn xông tới. Hắn không nhanh không chậm nói:

– Lý do ta vừa đã nói qua, đại nhân không thể bởi vì ta quen biết với đặc sứ đế quốc Hắc Ám, biết tên của nàng, liền phán định ta cấu kết với thế lực Hắc Ám. Nếu như vậy, bây giờ ta cũng biết, đặc sứ Quang Minh tên gọi là Fanny, có phải biểu thị, ta đồng thời cũng cùng cấu kết với thế lực Quang Minh hay không? Điều này không được thành lập, đúng không? Cho nên, ta cảm thấy ngươi nên xin lỗi ta!

– Trừ phi ta chết!

Vẻ mặt hộ vệ của Fanny rất chính khí, căm tức nhìn Mạnh Hàn nói.

Chọn tập
Bình luận
× sticky